Chinh Phục Soái Ca

chương 62: tức giận

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thiên Tuyết ôm lấy Lâm Gia Lạc ngủ. Lúc cô mở mắt thì khoảng giờ trưa rồi.

_" Muội dậy rồi à..... Chúng ta cùng đi ăn cái gì đi ". Lâm Gia Lạc cười nói.

_" ưm..... ". Thiên Tuyết cười nói. Vừa dứt lời thì nghe tiếng gõ cửa.

_" Cốc..... cốc.....cốc... Tiểu Tuyết. Muội dậy chưa". Bách Lý Kỳ nói.

_" Huynh.... Vào đi ". Thiên Tuyết nói.

_" Tiểu Tuyết. Công chúa Bảo Ngọc cho người chuyển đồ đến rồi. Phụ Hoàng cho người gọi muội vào cung chuyến ". Bách Lý Kỳ nói.

_" Hài..... Hoàng cung là nơi chơi không vui tí nào. Muội lần nào đi cũng có chuyện. Huynh biết Hoàng thượng gọi muội vào cung có chuyện gì không ". Thiên Tuyết nói.

_" Nghe nói là cuộc so tài giữa muội với công chúa Bảo Ngọc. Mà trước đó muội đã hứa với cô ta. À.... còn nữa. Cái tên Chiến Thiên Long cho người đem đến rất nhiều vàng, bạc đến Tướng Quân phủ. Nói là cảm ơn muội đã cứu mạng hắn ". Bách Lý Kỳ nói.

_" Hừ..... cái tên khốn kiếp đó mang vàng bạc đến đây làm gì. Tính có ý đồ gì với Tiểu Tuyết của chúng ta sao ". Lâm Gia Lạc không vui, ăn giấm nói.

_" ưm..... muội biết rồi. À.... quên nữa. Chuyện muội nhờ huynh điều tra đến đâu rồi ". Cô cười nói.

_" ưm..... Hoa Tình Tình không khai lấy câu. Còn nữa tối đêm qua đại lao bị cháy. Lúc đập tắt được hoả hoạn thì chỉ phát hiện ra cái xác nữ nhân bị cháy đen. Đến mức không nhận diện được khuôn mặt. Nên được cho là Hoa Tình Tình thôi ". Bách Lý Kỳ nhíu mày nói.

_" Cái gì.... trùng hợp đến như vậy sao. Tại sao chuyện lớn như vậy mà không ai tới nói cho muội nghe hết vậy ". Lý Thiên Tuyết nghe vậy thì nhíu mày nói.

_" khụ.... khụ..... Tiểu Tuyết. Muội tình nghi có gian kế sao, là giả tạo hoả hoạn rồi cứu đi Hoa Tình Tình sao ". Lâm Gia Lạc ho vài tiếng. Anh hiểu ý nhanh chóng đánh trống lãng nói. Trong lòng thầm nghĩ. " Tiểu Tuyết.... tối hôm qua không phải là chúng ta bận chơi kiều nữ và đại gia sao. Giờ muội nói như vậy. Lúc đó ai dám quấy rầy chúng ta a......".

_" ưm..... huynh cho người theo dõi chặt chẽ Hoa phủ cho muội. Chắc chắn là vụ hoả hoạn đó là do người cố ý làm. Hoa Tình Tình có khi được cứu thoát ra ngoài rồi.... có thể cô ta đang lẫn chốn đâu đó trong kinh thành này thôi. Cho người bí mật tìm kiếm nếu gì lạ thông báo cho muội ngay ". Thiên Tuyết nhíu mày nói. Trong TV mấy vụ này sao qua mắt được cô.

_" Muội yên tâm đi. Bọn huynh đã cho người đi làm rồi. Chỉ có chút manh mối nào. Huynh sẽ nói ngay cho muội. ". Bách Lý Kỳ nói.

_" hừ..... Đúng là con gián đánh hoài không chết..... Còn Lục Khiếu Thiên huynh ấy đi đâu rồi. Sao Huynh đến có mình ". Cô nhìn Bách Lý Kỳ cười nói.

_" ưm ..... Lục Khiếu Thiên. Huynh ấy đi điều tra xem có manh mối gì hay không rồi. Chắc chắn có kết quả nhanh thôi. Muội nhanh thay đổi y phục khác đi. Phụ Hoàng đang đợi muội đó ". Bách Lý Kỳ cười nói.

_" ưm ..... người giúp muội thay đổi y phục khác đi ". Thiên Tuyết cười nói. Rồi đứng dậy giơ tay ra cho người phục vụ.

_" Để Huynh giúp muội ". Lâm Gia Lạc cười nói.

_______________

_ở nơi sâu trong căn phòng dưới lòng đất dưới Hoa phủ. Hoa Tình Tình đang uống ly trà thì ném mạnh tách trà xuống đất.

_" Beng........".

_" Lý Thiên Tuyết..... thù này tôi sẽ tính với cô. Đụng đến tôi. Tôi gấp trăm lần trả cho cô.....". Hoa Tình Tình ôm lấy người đầy vết thương do bị đụng hình trong đại lao.

_" con gái. Thời gian sắp tới con phải chịu khó ở đây rồi. Cha sẽ giúp con trả thù. Không có chuyện gì con tạm thời đừng ra ngoài. Chuyện giả chết chỉ qua mắt người thường thôi. Chứ Bạch Lý kỳ, Lâm Gia Lạc, Lục Khiếu Thiên, Lý Thiên Tuyết... cũng không phải dễ lừa gạt. Rất nhanh họ sẽ tìm ra chứng cứ thôi". Hoa Phú Quý nhìn cô nói.

_" Cha bắt con phải ở đây suốt vậy sao. Nếu vậy. Con thà đánh trận sinh tử với Lý Thiên Tuyết còn hơn ". Hoa Tình Tình nước mắt như mưa nói.

_" con nổi khùng cái gì chứ...... để ngày Cha lên làm hoàng đế. Rồi con muốn làm gì không được. Lúc đó cha cho con hành hạ Lý Thiên Tuyết đến chết còn không được sao. Chuyện nhỏ không nhịn thì hư hết chuyện lớn". Hoa Phú Quý nhìn cô nói.

_" Cha. Bên Tam Hoàng Tử, Chiến Hoàng Việt khi nào thì cùng chúng ta hành động..... ". Cô nhìn ông nói.

_" Để chúng ta tìm cách giết được Chiến Thiên Long trước đã. Rồi Tam Hoàng Tử Chiến Hoàng Việt sẽ đăng ngôi vị Hoàng đế. Đến lúc đó sẽ là ngày chúng ta cũng lên ngôi vị Hoàng Đế. hahahaha.......". Ông cười nói.

_" ưm..... con thật mong đợi ngày đó. Nhưng mà cha con vẫn chưa nuốt hết hận. Con muốn Lý Thiên Tuyết nếm trải thống khổ. Con mới hả dạ ". Hoa Tình Tình cười nói.

_" ưm..... vậy con muốn làm gì ". Ông vuốt bộ râu dài nói.

_" Cha..... không phải Hàn Thiên Minh không ở đây sao. Người không phải có bí truyền có thể khống chế tinh thần của người khác sao...... ". Cô cười nói.bg-ssp-{height:px}

_" ý con là hạ cổ độc cho Hàn Thiên Minh sao ". Ông nhìn cô nói. Nếu khống chế được Hàn Thiên Minh, thì cũng như khống chế được Đại Hàn đế quốc rồi. Sao trước giờ ông không nghĩ ra.

_" hừ..... con muốn cô ta nếm thử cảm giác bị người cô ta thương giết như thế nào. hahaha...... Vậy mới thú vị, vậy mới hả được cơn giận của con ". Hoa Tình Tình cười nói.

_" hahaha..... ý kiến cũng rất hay. Con ở đây nghỉ ngơi đi. Vết thương của con cần được trị thương ngay. Cha sẽ cho nội gián gần Hàn Thiên Minh đi làm ". Ông cười vuốt mái tóc dài của cô nói. Nói xong thì đi ra ngoài. Bỏ lại Hoa Tình Tình khoé miệng còn mỉm cười thâm độc.

_" Lý Thiên Tuyết à Lý Thiên Tuyết. Là cô ép Tôi ". Hoa Tình Tình cười nói.

_______>.

_Đại Hàn Đế Quốc.

_ Tại cung điện hoành tráng. Hoa lệ. Hàn Thiên Minh đang ngồi giúp Hoàng Đế nhỏ tuổi Hàn Thiên Võ phê duyệt tấu chương. Anh ngước lên thì thấy Hoả cầm lấy con bồ câu trắng đi vào. Mà ở dưới chân con chim bồ câu còn cột tấm giấy nhỏ.

_" Chủ tử .... có tin tức mới đây ". Hoả nói.

_" Đưa đến đây nhanh lên.... ". Hàn Thiên Minh nhanh chóng nói.

_" hahaha..... là của Thiên Tuyết tiểu thư, là của nội gián của chúng ta gửi đến. Người muốn xem tin tức nào trước ". Hoả cười nói.

_" Có tin Ta chém ngươi trước hay không. Ngươi biết mà còn hỏi ". Hàn Thiên Minh không vui nói.

_" hahaha...... Chủ Tử đừng nóng a...... của Thiên Tuyết Tiểu thư đây ". Hoả cười nói. Rồi nhanh chóng đưa cho anh.

_ Hàn Thiên Minh liếc mắt nhìn Hoả cái. Rồi lấy thư của Thiên Tuyết ra đọc. Khoé miệng nhanh chóng cười ngọt ngào. Trong thư chỉ trọn vẹn có vài chữ mà làm anh cười không khép miệng lại được. " Hàn Thiên Minh.... nhanh chóng giải quyết xong công việc rồi về đây cho muội. Ở bên đó có nữ nhân khác rồi đúng không. Về sớm đi. Muội nhớ Tiểu Minh Minh của huynh rồi.... đi lâu quá muội quên mất nó rồi đấy. Hahaha.....". Cuối thư cô còn vẽ hình thù làm người ta đỏ mặt.

_" hahaha......". Hàn Thiên Minh cười lớn câu. Nay đúng là giọng điệu của Thiên Tuyết rồi. Đọc xong anh nhanh chóng gấp tờ giấy nhỏ bỏ vào cái túi gấm rồi cất vào trong người. Anh coi nó như món bảo bối vậy.

_ Hoả nhìn ai mộ nam nào đó cười tươi, thì anh cũng mỉm cười. Từ bữa về Đại Hàn đế quốc đến giờ. Cái mặt của Hàn Thiên Minh không có ngày nào được vui vẻ. Lúc nào cũng cau có, nóng giận vô cớ. Giống như cả Thiên hạ này đắc tội với anh vậy. Chỉ khi nào đọc thư của Thiên Tuyết mới cười Tươi như vậy thôi.

_ Hoả cười rồi nói. " Chủ tử.... còn bức thư gửi cấp tốc đến nữa ".

_" Đem lại đây...... ". Hàn Thiên Minh ngưng cười rồi nói. Hoả đưa ra con bồ câu khác. Không bao lâu sau thì thấy mây đen, sấm chớp, lốc xoáy đua nhau kéo đến. Làm Hoả đứng xem cũng lạnh sống lưng.

_" Beng..... Beng.... Rầm..... Rầm.....". Tiếng đồ vật rơi hết xuống đất.

_" Khốn kiếp....... mấy cái tên khốn kiếp kia. Chết tiệt.... người vậy mà có mình Tiểu Tuyết cũng không bảo vệ được. Lại để cho Tiểu Tuyết đi giải độc cho cái tên Chiến Thiên Long gì đó kia.....". Hàn Thiên Minh tức giận, cực kỳ tức giận. Anh lật luôn cả cái bàn rồi nói. Cả người vì tức giận mà rung lên. Chỉ mình anh mà kéo mây đen bao phủ cả cung điện.

_ Anh giờ chỉ muốn đánh cho cái tên kia trận. Lúc anh đi nói ngon, nói ngọt lắm. Hứa hẹn đủ điều là sẽ bảo vệ tốt cho Thiên Tuyết. Vậy mà mới có bao lâu đâu. Mà đã xảy ra chuyện như vậy rồi. Cả người như vậy mà cũng không bảo vệ được cho Thiên Tuyết. Để cô phải chịu ấm ức như vậy.

_ Hoả thấy Hàn Thiên Minh như vậy. Anh liền nhặt tờ giấy nhỏ lên xem. Lướt hết lược thì anh cũng hiểu Hàn Thiên Minh tại sao lại tức giận như vậy rồi.

_" Chủ tử bớt giận......". Hoả nói.

_" Hừ...... ngươi nói ta có thể không giận sao. cái tên khốn kiếp, chết tiệt đó đã hứa bảo vệ, chăm sóc tốt nhất cho Tiểu Tuyết. Kết quả là như vậy đó. Hoả chuyện ở Đại Hàn đế quốc này tạm thời giao cho ngươi xử lý. Ta phải về xem Tiểu Tuyết.....". Hàn Thiên Minh nhìn Hoả nói. Rồi thảy cho Hoả cái lệnh bài.

_" Hả..... Chủ Tử. Người đi Thiên Việt đế quốc. Mà bỏ thuộc hạ ở lại đây sao..... ". Hoả không vui nói câu. Rồi trong đầu loé lên sáng kiến. Anh nhanh chóng cười nói.

_" Chủ Tử à....... vậy người có thể giúp Thuộc hạ chuyển lời đến Thiên Tuyết Tiểu thư. Có thể hay không đưa Thiên đến Đại Hàn đế quốc được không..... Thuộc hạ và Ngươi đều đồng bệnh tương tư a.....". Hoả cười nói.

_" Ừm....... giải quyết cho tốt việc ta giao cho đi. Rồi Ta nói Tiểu Tuyết giúp ngươi ". Hàn Thiên Minh nhìn Hoả nói. Bệnh khổ vì tương tư anh là người hiểu nhất. Nên anh cũng muốn tác hợp cho người. Nếu Hoả giải quyết tốt công việc ở đây. Thì anh lại có nhiều Thời gian hơn cho Thiên Tuyết rồi. Này trao đổi anh cũng có lời.

_" Hahaha...... Chủ tử. Ngươi yên tâm ở đây giao cho thuộc hạ. Nhớ đưa mỹ nhân Thiên đến đây là được. Để thuộc hạ đi sắp xếp cho người sớm lên đường đi Thiên Việt đế quốc ". Nói rồi Hoả nhanh chóng chạy đi.

_" Tiểu Tuyết.... Ta sắp về với muội rồi ". Hàn Thiên Minh nhìn trời nói.

Truyện Chữ Hay