Chinh Phục Soái Ca

chương 38: tứ đại thiên vương cầu xin

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

_ người nghe vậy thì giật mình mới nhìn lại chiến trường của người. Nhìn vết máu trên giường. Rồi lại nhìn dấu đỏ trên người cô thì người biết chuyện gì sảy ra đêm qua rồi. người hoàn toàn không nhớ chuyện gì sảy ra tối hôm qua.

_" Xin lỗi muội Tiểu Tuyết. huynh cũng không biết chuyện gì sảy ra. Nhưng muội yên tâm người chúng ta sẽ đối với muội phụ trách " người nhanh chóng mặc quần áo lại rồi nắm lấy bàn tay của cô nói.

_" hừ........ Mấy người các huynh nói thì hay quá ha. Ở Thiên Việt đế quốc này cho phép nữ nhân lấy nhiều phu quân sao. Mà người đều nói với ta phụ trách. Nếu đã nói như vậy được thôi. vậy muội lấy ai trong người các huynh a. Huynh hay huynh ........ a " Thiên Tuyết tức đỏ mặt chỉ từng người nói.

_ Nhưng trong lòng lại âm thầm nói " rượu à rượu. Đúng là rượu hại người mà. Nếu hôm qua không có rượu thì tốt quá rồi làm gì có chuyện ngày hôm nay. Mà đời làm gì có thuốc hối hận. Đúng là sầu mà. " Nói thật cô cũng không ngại gì tình đêm. Là người hiện đại chuyện này cũng không phải quá to lớn đến mức đòi sống đòi chết như người phụ nữ thời đại này. Cô cũng có cảm tình với từng người mà. Nhưng qua đêm với lúc người thực sự làm cô bị sốc. Dù ở hiện đại hay cổ đại đều làm người khác nói chung, Thiên Tuyết nói riêng đều bị sốc như nhau. Giờ cô đau đầu phải giải quyết hậu quả của chuyện này như thế nào thế nào đây. Đúng là bút sa gà chết.

_" Tiểu Tuyết chúng ta hứa với muội là sẽ phụ trách thì sẽ làm được. Cả đời này của bọn huynh ngoài muội ra ai cũng không lấy. Nếu từ trước đến nay chưa có chuyện nữ nhân lấy nhiều phu quân thì bây giờ chắc chắn có. Cơ hội do người tạo ra. Luật có thể sửa đổi được mà. Muội đừng giận bọn huynh được không. Sáng mai chúng ta sẽ cầu xin hoàng thượng ban hôn" người cùng nhìn cô nói.

_" hừ...... ta đã nói xem như không có chuyện này. Chuyện này cũng có phần lỗi tại ta. Nếu ta không đòi uống rượu thì đã không có chuyện này rồi. Không cần người các huynh phụ trách. Chúng ta Về Hoàng thành thôi. Quên chuyện này đi " Thiên Tuyết nhìn người nói. Rồi đi ra thì bị Hàn Thiên Minh kéo lại nói .

_" Tiểu Tuyết ta lấy danh dự của vị Hoàng tử ra thề. Ta Hàn Thiên Minh hứa với muội sẽ dùng cả Đại Hàn đế quốc là sính lễ để cưới muội. Muội gã cho ta được không " Hàn Thiên Minh nhìn cô rồi nghiêm túc nói. người còn lại nghe vậy cũng nắm tay cô nói.

_" Tiểu Tuyết ta cũng hứa với muội sẽ cùng đồng sinh, đồng tử. Sinh lão bệnh tử đều sẽ ở cùng muội làm cho muội thành nữ nhân hạnh phúc nhất. Muội gã cho ta được không " Bách Lý Kỳ và Lục Khiếu Thiên cùng nói.

_" Đúng đó Tiểu Tuyết biết đâu trong bụng của muội đã có con của ta. Con không thể không có cha. Muội gã cho ta đi được không " Lâm Gia Lạc nói. Vừa dứt lời thì người đều lườm anh.

_ người nhìn Lâm Gia Lạc hừ tiếng nói. " Hừ....... Sao người biết đó là con của ngươi. Đừng quên chúng ta cũng có phần. Tỉ lệ thành công của ngươi chỉ là phần thôi. Ở đó mạnh miệng. Tránh ra chỗ khác. Muốn tiểu Tuyết có con của ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ".

_" Ta đã nói không cần ai phụ trách hết. Chuyện này bỏ qua tại đây. Ta về Hoàng thành trước. Không ai được nhắc lại chuyện này nữa. Không đừng trách muội " nói rồi cô kéo tay ra khỏi người bước ra. đi mất hút.

_" Chết tiệt sao chuyện lại như vậy chứ " Hàn Thiên Minh đá vào cái bàn nói. Anh không muốn chia sẽ cô với người kia được không.

_" hừ...... ngươi bực mình cái gì chuyện đến nước này là tìm cách giải quyết chứ không phải ở đó giận cá chém thớt. Làm như chúng ta muốn chia sẻ Tiểu Tuyết với ngươi lắm sao" Bách Lý Kỳ và người kia cũng lên tiếng nói .

_" không được........ ta về trước xin Hoàng thượng tứ hôn. Không rảnh ở đây cãi nhau với các ngươi" Lâm Gia Lạc nói rồi đi nhanh ra ngoài.

_" hừ..... ngươi quên là Hoàng Thượng là phụ hoàng của ta sao ...... ngươi đứng lại đó " Bách Lý Kỳ nói rồi chạy theo. Hàn Thiên Minh và Lục Khiếu Thiên cũng không chậm trễ chạy đi theo.

_ Thiên Tuyết đã lên xe ngựa về trước. Vì cô cũng không biết đối mặt với người như thế nào. Đành phải trốn tránh thôi. Để thời gian cho bình tâm lại đã. Giờ trong lòng cô không khác gì rối như tơ vò. Kéo áo che mấy dấu đỏ trên người cô ngồi nhắm mắt lại.

_" Tiểu thư người sao lại về mình rồi quay về Hoàng thành mình. Xảy ra chuyện gì sao" Thiên, Hạ cùng lên tiếng nói. Vì người chưa thấy Thiên Tuyết như vậy nên cũng hơi lo lắng.

_" không có xảy ra chuyện gì. người kia bận rộn chuyện khác nên ta về trước thôi. Ta nhắm mắt chút khi nào tới gọi ta" cô nói rồi nhắm mắt nằm chút. người Thiên, Hạ thấy vậy cũng im lặng.

_ Chiếc xe ngựa cứ vậy đoạn đường dài. Đi đằng sau cũng là những chiếc xe ngựa chạy nhanh như xé gió hấp tấp theo hướng Hoàng Thành đi về .

Hoàng thành. Phủ Đại Học sĩ:

_" Ngươi nói cái gì cái thằng nghịch tử này. Chuyện tốt không thấy làm. giờ làm mấy chuyện như vậy người nói ta làm sao gặp mặt người khác " Cha của Lâm Gia Lạc ông Lâm Vịnh Sinh tức giận nói.

_" Cha cầu xin người giúp con cầu xin Hoàng thượng tứ hôn cho con " Lâm Gia Lạc quỳ gối xuống nói.

_" ưm ...... chuyện đến nước này vào ngày mai cùng ta đến gặp Hoàng Thượng nếu hoàng thượng có sử phạt người tự làm tự chịu " Lâm Các Lão ông của Lâm Gia Lạc nói.bg-ssp-{height:px}

_" Dạ. Nếu hoàng thượng sử phạt con cam tâm tình nguyện chấp nhận tất cả " Lâm Gia Lạc nói.

_" ưm.... nam nhân đầu đội trời chân đạp đất phải như vậy. Con cháu Lâm Gia phải dám làm dám nhận. Con về nghỉ trước đi ngay mai theo ta" Lâm Các lão nói. Nghe vậy Lâm Gia Lạc cũng về nghĩ.

_ phủ Đại Hàn Vương phủ:

_ " Hoả truyền lệnh của ta xuống trong vòng ngày lập thập Hoàng tử Hàn Thiên Võ lên ngôi. Ta sẽ làm nhiếp chính vương bảo bọn họ cấp tốc làm ngay. Còn những người kia thì sử lý hết đi. Còn ngươi Chuẩn bị sính lễ ta sáng mai vào triều hỏi cưới Thiên Tuyết " Hàn Thiên Minh nhìn Hoả nói.

_" Tuân lệnh " Hoả nhìn Hàn Thiên Minh nói. Anh còn muốn hỏi gì nữa nhưng giờ không phải lúc để hỏi sao Hàn Thiên Minh lại làm ra quyết định như vậy. Hoả xoay người đi mất.

_" Tiểu Tuyết chờ ta. Vì muội ta làm gì cũng đáng giá" Hàn Thiên Minh nhìn trời nói.

_ Phủ Tả Tướng :

_" Khiếu Thiên con. Thường ngày con làm việc ta rất an tâm. Tại sao con lại làm chuyện hồ đồ như vậy. Con có biết mình đang nói cái gì không " Cha Lục Khiếu Thiên ông Lục Tuấn nói.

_" Cha nhỏ đến lớn con chưa cầu xin người điều gì. Chỉ lần này cầu xin người giúp con cầu xin hoàng thượng tứ hôn cho con. Hậu quả con tự chịu " Lục Khiếu Thiên quỳ chân xuống nói.

_" Nếu để Hoàng Thượng biết chuyện như vậy người nhất định sẽ nổi giận. Ta không thể nhìn con chết được " ông Lục Tuấn nói .

_" Cha, cầu người giúp con. Người không phải dạy con dám làm dám chịu sao. Huống chi con cũng là thật lòng thích Thiên Tuyết. Chết cũng không hối hận". Lục Khiếu Thiên cũng nhìn thẳng ông nói.

_" hài....... con đứng dậy đi. Ta là vì thương con nên mới nói. Con dám làm dám chịu ta rất vui lòng. Nhưng nhìn con vào chỗ chết ta không muốn thấy như vậy. Nếu con đã quyết định như vậy sáng mai theo ta vào triều dù có liều mạng ta cũng sẽ bảo vệ con " ông Lục tuấn nói rồi bước ra ngoài đi mất bỏ lại Lục Khiếu Thiên vẫn còn quỳ trên đất.

_" Tiểu Tuyết chỉ cần có hy vọng ta cũng không buông tay muội" Lục Khiếu Thiên tay nắm chặt nói nhỏ câu.

_Phủ Đại Hoàng tử cũng cảnh như vậy.

_ Thiên Tuyết về đến nhà mệt mọi Chào hỏi cha cô xong thì về phòng ngủ. Mắt nhắm mà người không thể nào ngủ được chuyện xảy ra giữa người làm cô không thể nào chộp mắt.

_" Thiệt là phiền não mà. Thiên Tuyết à Thiên Tuyết sao mày lại làm chuyện rắc rối lên như vậy chứ. Đọc truyện NP mày thích lắm mà đến phiên mày thì mày rầu cái gì " cô nhỏ giọng chửi bản thân mình câu.

_" Mấy người kia xuyên không về thế giới nữ tôn thì tốt quá rồi. hốt hết người là xong. Làm gì có chuyện phiền não như mình. Có khi mấy người xuyên không kia ngủ vẫn còn cười a. Ai như mình xui xẻo xuyên qua nơi này làm gì có chuyện nữ nam cơ chứ. Nếu để Hoàng Thượng biết có khi bị sử chém ngang eo nữa không chừng. Hài......... xem ra chưa kịp tìm đường về phải chết ở đây rồi. Mà nghĩ cũng tức hôm qua mình say quá có cảm giác gì đâu. Sáng dậy chỉ thấy giống như bị xe lu cán qua đau muốn chết. chứ chẳng thấy cảm giác gì như báo đài, TV, truyện diễn tả. Chưa biết được mùi đời như thế nào mà bị sử chém. Mình chắc là người xui xẻo nhất trong lịch sử các người đi xuyên không rồi " Thiên Tuyết không ngủ đếm sao trời nói.

_Cô còn không biết những gì chờ đón cô sáng mai chỉ vì người kia nổi cơn điên lên nói cưới cô gì đó mà nên.

_ đêm dài người ngồi thức trắng đêm cùng nhìn mặt trăng mà suy nghĩ.

_ ( tập tiếp theo: sử chém Lý Thiên Tuyết )

Truyện Chữ Hay