_ Sau khi người rửa sạch mặt rồi vào phòng của Thiên Tuyết.
_" Tiểu Tuyết muội thấy thế nào rồi. Vết thương làm muội đau lắm không " người cùng đồng thanh nói.
_" ưm ta không sao rồi....... à chuyện muội bị thương làm phiền mấy huynh truyền lệnh xuống giữ kín bí mật giúp muội. Nếu để cha muội biết sau nay khỏi đi đâu luôn " Thiên Tuyết cười nói.
_" ưm..... cái đó muội yên tâm chuyện này không ai dám truyền ra ngoài đâu. Muội đừng lo lắng " Hàn Thiên Minh nhìn cô nói.
_" Phải đó Tiểu Tuyết à. Lần sau đừng cậy mạnh được không. ta biết muội biết chút võ công nhưng cũng không nên lao ra như vậy lỡ gặp phải cao thủ thì sao " Lâm Gia Lạc nắm tay cô nói.
_" ưm phải đó lần sau gặp phải chuyện như vậy muội tìm cách trốn đi. Muội an toàn thì bọn ta mới an toàn. " Bách Lý Kỳ cũng lên tiếng.
_" Theo những gì ta thấy thì những người này không phải là người Thiên Việt đế quốc. Chỉ có thể là nước còn lại " Lục Khiếu Thiên cũng nói vào.
_" Ta chắc chắn không phải Đại Hàn đế quốc. Vậy chỉ còn nước còn lại. Nhưng bọn chúng có thù hận gì với Tiểu Tuyết " Hàn Thiên Minh nhìn người nói.
_" ưm...... chuyện này ngày mai chúng ta bàn lại được không. Muội buồn ngủ rồi " cô cười nhìn người nói.
_" ưm vậy muội ngủ đi. Mọi chuyện có bọn huynh giúp muội rồi " người cùng đồng thanh nói. Nói rồi người giúp cô nắm lên giường đắp chăn kĩ càng rồi mới đi ra . người cho thị vệ canh giữ suốt đêm phòng ngừa thích khách áo đen quay lại. Xong đâu vào đó mới ai về phòng nấy.
sáng hôm sau:
_ " Thiên......vào giúp ta thay y phục " cô vừa dậy kêu lên tiếng. Cánh tay truyền đến đâu nhức thì cô mới nhớ ra mình tối hôm qua bị thương. Đứng dậy cô xoay người về bức bình phong.
_như thói quen khi cô gọi Thiên thì cô chỉ cần đưa tay ra thì sẽ có Thiên giúp cô thay đổi quần áo. vì đồ ở cổ đại này không có người giúp cô không biết như thế nào . Lần nào cũng vậy.
_" két......" tiếng mở cửa mở ra .cô nghĩ là Thiên bước vào nên không để ý thì đã thấy bàn tay ôm lấy eo cô từ phía sau. giọng nam trầm ấm vang lên bên tai nhẹ nhàn. Hương thơm nhẹ nhàng quanh quẩn. Cô có thể cảm nhận được nhịp tim đang đập loạn của người phía sau. Thiên Tuyết giống như lạt vào ảo cảnh không lối thoát " Tiểu Tuyết à, để Ta giúp muội thay y phục được không " Bách Lý Kỳ từ sau lưng ôm lấy cô nhẹ nhàn nói.
_ chẳng biết cô bị trúng bùa mê thuốc lú gì hay máu sắc nữ ẩn núp sâu trong tiềm thức nó trỗi dậy mà gật đầu cái.
_ Bách Lý Kỳ nghe vậy người đặc ý âm thầm cười trong lòng. Chỉ thấy trong căn phòng ấm áp nam nhân siêu cấp soái đang cởi cho người con gái xinh đẹp từng cái áo. Không khí trong phòng muốn có bao nhiều phong tình thì bấy nhiêu phong tình.
_ Thiên Tuyết nhắm mắt lại, chu đôi môi đỏ hồng lên như đít gà chờ đợi nụ hôn của Pháp lãng mạn hay nụ hôn nóng bỏng kiểu Mỹ. Hay hôn theo kiểu hoang dã cũng được. Trong đầu còn đang tưởng tưởng đến phân đoạn tiếp theo của công chúa và Hoàng tử ............. giống như trong phim sẽ được thịt soái ca chẳng hạn. " chàng còn đợi gì nữa tới đây đi......... Kỳ kỳ ".
_ Nhưng cô đâu biết mình lấy bánh nóng áp vô mông lạnh. Đợi hồi không thấy cái gì tiếp theo. Chỉ nghe Bách Lý Kỳ phá không khí Lãng mạn hỏi cô nói " Tiểu Tuyết. Môi của muội bị sao vậy. Bị đau ở đâu sao. Huynh thay đổi y phục cho muội xong rồi mà huynh nhìn nảy giờ không có phát hiện ra môi của muội có cái gì bất thường hết ".
_ Cảm giác lạnh lẽo làm cô sực mình như tỉnh cơn mê. Mở mắt ra thấy Bách Lý Kỳ nhìn chằm chằm môi mình thì mặt đỏ bừng, quê quá cô không biết dấu mặt đi đâu. Cô chửi thầm bản thân mình cái " mẹ kiếp máu sắc nữ mày hại người mà. Sao mày lại thức dậy lúc này. Soái ca này là người mày muốn thịt là thịt được sao. Giờ thì hay rồi nhục cái mặt rồi chưa".
_" À.......... hahaha.......muội bị lỡ miệng thôi. Chứ không có gì đâu. Xong xuôi rồi sao cảm ơn huynh nhiều a. Thiên, Hạ đi đâu rồi mà huynh lại tới đây" Thiên Tuyết đỏ mặt cười trừ nhanh chóng đổi chủ đề nói.
_ Trong đầu Thiên Tuyết lại nhớ đến câu chuyên vui. Chuyện là : " có cặp người yêu qua đêm cùng với nhau. Cô gái nói với chàng trai: anh mà tối nay làm gì em thì anh...... không bằng cầm thú.
_ Anh kia nghe vậy tối không dám làm cái gì hết. đến sáng thấy cô nhìn toàn thân hoàn hảo không bị anh làm gì hết thì cô liếc mắt nhìn chàng trai cái rồi chửi nhỏ câu : Mẹ nó..... đúng là cầm thú anh còn không bằng mà. >
_" Thiên đi sắc thuốc cho muội rồi. Hạ cùng với Phong làm thức ăn. Muội là người đầu tiên Bách Lý Kỳ ta mặc y phục cho đó. có thấy khó chịu ở đâu không " Bách Lý Kỳ nhìn cô cười nói.
_" à khó chịu thì có chút........" cô đỏ mặt nhỏ tiếng nói nhỏ câu. Bụng thầm nghĩ " hừ..... Bách Lý Kỳ có ai cởi đồ ra mà không làm gì hết không giống anh không......Đúng là cầm thú không bằng a".
_ " Muội nói cái gì huynh nghe không rõ a". Bách Lý Kỳ hỏi lại. Nếu anh biết cô nghĩ anh vậy chắc chắn sẽ ngây lập tức cho Thiên Tuyết biết thế nào gọi là cầm thú hàng thực giá thực. Nhưng oan cho anh là anh không biết a.
_" Đại Hoàng tử đến sớm vậy " cô đang tính nói gì thì nghe tiếng người đến nói.
_" Ngươi ta nói. Anh kín thì tôi rình. Anh hở thì tôi rinh. Đại Hoàng tử. Đến sớm mình vậy không biết có chuyện gì làm phiền tiểu Tuyết sớm như vậy " Lâm Gia Lạc ăn chua nói.
_" Tiểu Tuyết à muội thấy thế nào rồi. Có chỗ nào không khỏe không " Hàn Thiên Minh nhìn cô nói.
_" Tiểu Tuyết ra thức ăn chuẩn bị xong rồi. Đi thôi" Lục Khiếu Thiên nói.bg-ssp-{height:px}
_" ưm chúng ta ra ngoài thôi " Thiên Tuyết cười nói.
_" Ta đỡ muội ra " Lâm Gia Lạc và Hàn Thiên Minh cùng nói. Cô gật đầu người mỗi người cánh tay diều cô đi.
_" Tiểu Tuyết muội hôm nay bị thương. Hay là chúng ta ở nhà hôm nay được không" Bách Lý Kỳ nói .
_" tay này của muội không sao. Chúng ta ở đây thêm ngày nữa. Ngày mai chúng ta xuất phát về lại Hoàng thành. Các huynh thấy vậy được không. " Thiên Tuyết cười nói.
_ Nghe vậy người đều nhìn cô. Người ta nói đúng. không có bữa tiệc nào không tàn. Bọn họ chỉ được vui với cô hết hôm nay nữa. Ngày mai lại về rồi. người hoàn toàn không ai muốn. Mặt mũi buồn hiu không ai thèm đụng đũa gặp thức ăn. Thiên Tuyết thấy vậy cười nói.
_"Mấy huynh sao không ăn đi. Ăn xong chúng ta kiếm gì đó vui vui chơi. Ngày mai còn đi về " cô cười nói.
_ người nghe vậy thì cũng bắt đầu đụng đũa. Còn ngày chơi với cô mà mặt mũi buồn hiu vậy thì phí hết ngày.
_" lát nữa đi suối nước nóng chơi không ta biết có ôn tuyền rất đẹp" Lâm Gia Lạc nói.
_" Phải đó tay muội đang bị thương không nên chơi cái gì hoạt động mạnh " Hàn Thiên Minh cũng tiếp lời.
_" ưm nghe nói suối nước đó vết thương xuống tắm cùng không sao " Bách Lý Kỳ nói.
_" chúng ta cũng có thể nướng thịt. Câu cá. Tối cũng có đốt lửa trại" Lục Khiếu Thiên cũng nói vào.
_" Nghe có vẻ vui đó. Để lát nữa gọi Thiên,Hạ đi cùng " cô nói.
_" ưm..... Tiểu Tuyết hôm nay chỉ người thôi được không. Năn nỉ muội mà " người cùng đồng thanh nói. Đùa sao người còn không có thời gian riêng tư với cô mà con phải dắt theo mấy bóng đèn kia sao . Quên đi. Nghĩ cũng đừng nghĩ.
_" ưm...... thôi được rồi người thì người " cô cười nhìn người nói.
_" Tiểu Tuyết ăn nhanh chúng ta đi. Tay muội đau để huynh giúp muội. " người cười cùng đồng thanh nói. Rồi người cầm ly nước. Người thì đút cho cô. Người thì bóp vai. Người thì quạt mát.
_" Muaaa hahaha.......... đời này có ai sung sướng như ta không. Có vị siêu cấp soái ca phục vụ như vậy xem như đời viên mãn rồi. Có thì cứ tận hưởng thôi. Không phải ai cũng có được như mình. Đúng không. " Thiên Tuyết cười thầm nói.
_" Lâm Gia Lạc huynh bóp vai nhẹ chút "
_" Lục Khiếu Thiên huynh quạt mạnh chút muội thấy nóng rồi.
_" Hàn Thiên Minh huynh gấp cho muội thịt bò đi. Muội không ăn trứng đâu "
_" Bách Lý Kỳ huynh rót cho muội Lý sữa nha"
_" Lâm Gia Lạc huynh mạnh tay quá rồi nhẹ chút. Ừm như vậy là được......vv.................".
_ Mộ nữ nào đó còn đang cười thầm nhìn người bận rộn làm cái này cái kia. Bữa ăn kết thúc người ra ngoài thì Bách Lý Kỳ và Hàn Thiên Minh nhìn Hoả và Phong nói.
_" Hoả, Phong ở lại đây chăm sóc cho Thiên, Hạ để người vui vẻ biết không. Không có chuyện gì thì đừng làm phiên chúng ta biết không " người nói rồi nháy mắt ra hiệu.
_" Tuân lệnh" người cuối đầu cười cái.
_ thế là người ra xe ngựa để lên đường đến suối nước nóng.