Chinh Phục Ông Xã Lạnh Lùng

chương 77: 77: giận

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Doãn Đình Nghiêm bỏ đi ra ngoài thì Khuất Vân Di mới bình tĩnh lại mà ngồi xuống giường nhìn tiểu Yên.

Cô không biết phải giải thích làm sao cho con bé hiểu.

Khuất Vân Di sờ vào bụng mình.

Nơi đây có một bảo bối nữa đang thành hình trong bụng cô.

Cô chỉ nói vậy để chọc tức Doãn Đình Nghiêm chứ cô không bao giờ bỏ đi đứa con của mình.

Dù có phải mất mạng thì cô cũng phải bảo vệ tiểu Yên và bảo bối trọng bụng vì nó chính là khúc ruột của cô.

Khuất Vân Di mệt mỏi nằm xuống giường cạnh tiểu Yên.

Lần mang thai này cô hơi mệt mỏi và còn không ăn được gì, sáng chỉ mới ngửi thôi mà cô đã nôn dữ dội.

Doãn Đình Nghiêm xuống dưới nhà hỏi người làm tại sao tiểu Yên lại khóc nhiều như vậy nhưng không ai dám trả lời.

Hai tiếng sau thì tiểu Yên thức giấc và đang được Khuất Vân Di ôm vào lòng.

Đúng lúc này Doãn Đình Nghiêm mở cửa đi vào, cô vẫn còn đang ngủ nhưng tiểu Yên thì đã thức.

Tiểu Yên nhìn thấy anh mà mím môi muốn khóc, quay sang ôm lấy cô, mặt thì dụi vào ngực.

" Tiểu Yên, ba bế con đi rửa mặt nhé.

Để mẹ ngủ "

Doãn Đình Nghiêm thỏ thẻ nói.

Tiểu Yên nhất quyết không lại Doãn Đình Nghiêm mà cứ ôm eo của Khuất Vân Di.

" Con giận ba việc gì sao tiểu Yên? Con làm như vậy ba sẽ buồn "

" Ba không phải là ba của con "

Tiểu Yên quay sang Doãn Đình Nghiêm vừa miếu vừa nói.

Doãn Đình Nghiêm nhíu mày nhìn tiểu Yên.

Khuất Vân Di đã nói gì mà tiểu Yên lại nói anh không phải là ba.

Anh không phải vậy thì ai mới phải.

Khuất Vân Di nghe tiểu Yên nói chuyện mà tỉnh giấc.

Cô ngồi dậy nhìn hai ba con.

.

Ngôn Tình Sắc

" Sao con lại nói như vậy? Tiểu Yên ngoan không khóc "

Doãn Đình Nghiêm đi lại bế tiểu Yên lên.

Tiểu Yên miếu máo ôm lấy cổ anh.

" Con ở trong bụng mẹ.

Mẹ sinh con ra "

"Ừm, con ở trong bụng mẹ.

Là mẹ sinh con ra nhưng con là con của ba "

" Tại sao con là con của ba?"

Doãn Đình Nghiêm nhăng mặt.

Vấn đề này phải giải thích làm sao cho tiểu Yên hiểu đây?.

" Qua mẹ bế đi rửa mặt.

Con biết vậy là được rồi "

Khuất Vân Di đi lại giơ tay bế tiểu Yên nhưng tiểu Yên cứ câu cổ của Doãn Đình Nghiêm.

" Nhanh lên, mẹ đánh đòn bây giờ "

Khuất Vân Di cáu lên khi tiểu Yên không nghe lời mình.

Cô mang nặng đẻ đau như vậy mà tiểu Yên cứ bám anh.

Doãn Đình Nghiêm không nói gì bế tiểu Yên đi vào phòng tắm rửa mặt.

Nhưng chưa đi được hai bước thì Khuất Vân Di đã chặn lại giành lấy tiểu Yên từ tay anh.

" Đưa con cho em.

Anh không cần con mà, em sinh được thì nuôi được "

" Em nói sần bậy gì vậy? Em có biết mình đang mang thai không? Bế tiểu Yên rất nguy hiểm "

" Mang thai thì sao? Tiểu Yên là con em, em chăm sóc được "

Doãn Đình Nghiêm mặt đỏ ngầu.

Anh biết phụ nữ mang thai tính tình rất thất thường nhưng Khuất Vân Di đã quá đáng lắm rồi.

Doãn Đình Nghiêm nhìn tiểu Yên.

Cô bé đang ngơ ngác không hiểu ba mẹ nói gì?.

Anh cũng không muốn cải nhau với Khuất Vân Di trước mặt tiểu Yên nên để tiểu Yên xuống rồi bỏ đi ra ngoài.

" Mẹ, ba mẹ giận nhau? "

" Đi vào rửa mặt rồi uống sữa "

Khuất Vân Di dắt tay tiểu Yên vào phòng tắm rửa mặt.

Tiểu Yên cũng không dám không nghe lời mà để yên cho cô làm.

Khuất Vân Di sau khi làm vệ sinh cho tiểu Yên thì dắt cô bé xuống nhà.

Vừa bước ra từ thang máy thì đã thấy Doãn Đình Nghiêm đang nói chuyện điện thoại với ai đó với biểu cảm rất vui vẻ và điều đó làm cho cô không vui.

" Phu nhân, sữa của tiểu thư "

Người làm đi ra đưa bình sữa của tiểu Yên cho Khuất Vân Di.

Cô nhận lấy rồi dắt tiểu Yên lại sofa ngồi.

" Con uống đi "

" Vâng ạ "

Tiểu Yên nhận lấy bình sữa mút ngon lành.

Cô bé bị ghiền sữa nha.

Khuất Vân Di mỉm cười cúi xuống hôn nhẹ vào má bánh bao của tiểu Yên.

Cô nhăng mặt đi nhanh vào nhà vệ sinh nôn ói vì ngửi phải mùi sữa của tiểu Yên.

Ọe Ọe Ọe

Doãn Đình Nghiêm nghe được tiếng nôn của Khuất Vân Di mà tắt điện thoại đi vào trong với cô.

Tiểu Yên cứ ngồi trên sofa vừa uống vừa nhìn.

Ọe Ọe Ọe

Doãn Đình Nghiêm đi vào thấy Khuất Vân Di đang nôn.

Anh đi lại vuốt vuốt lưng cô.

Khuất Vân Di nôn xong thì súc miệng rửa mặt rồi đẩy Doãn Đình Nghiêm ra xa mình.

Nhìn mặt anh là cô đã rất khó chịu, dám nói chuyện vui vẻ với ai?.

Doãn Đình Nghiêm bị đẩy ra mà nhăng mặt, tức giận.

Sáng giờ anh đã nhịn cô rất nhiều lần.

Nhưng cô cứ kiếm chuyện cải nhau với anh.

" Anh quan tâm làm gì? "

" Di? "

Khuất Vân Di lườm Doãn Đình Nghiêm rồi bỏ đi ra ngoài.

Anh khó chịu đập tay vào tường như trút giận.

Tối đó tiểu Yên cứ bám lấy Doãn Đình Nghiêm ở trong thư phòng.

Cô bé đã không còn thắc mắc chuyện lúc trưa nữa mà cứ ôm rồi hôn khắp mặt anh.

" Ba ba, con buồn ngủ..con muốn uống sữa "

" Được, uống sữa rồi ngủ thôi "

Doãn Đình Nghiêm bế tiểu Yên xuống phòng bếp cho uống sữa.

Sợ lên phòng thì Khuất Vân Di lại nôn.

" Ba, mẹ thật hung dữ "

Tiểu Yên chu môi nói làm cho Doãn Đình Nghiêm bật cười.

" Mẹ nghe thấy được là sẽ đánh vào mông con "

Tiểu Yên đảo mắt nhìn xung quanh rồi tiếp tục uống sữa.

Phải rồi, mẹ mà nghe thấy thì lại bị đánh vào mông.

Doãn Đình Nghiêm nhìn tiểu Yên mà mỉm cười hạnh phúc.

Con gái của anh quá đáng yêu đi mất, lại có khuôn mặt và tính tình giống người anh yêu.

Sau khi cho tiểu Yên uống sữa xong thì Doãn Đình Nghiêm bế cô bé lên phòng, trên tay anh còn cầm ly sữa bầu cho khuất Vân Di.

Cả ngày hôm nay cô không ăn được gì cả.

Doãn Đình Nghiêm mở cửa phòng ra thì thấy Khuất Vân Di đang ngồi trên giường xếp đồ cho tiểu Yên.

Vì biết tính tình bà bầu khó chịu nên anh đã cố gắng nhịn cơn tức giận lại.

Nếu bây giờ anh thắng cô trong cuộc cải nhau thì anh được gì, nên anh đành nhịn.

" Em uống sữa đi "

"....!"

" Mẹ uống sữa đi, con đã uống rồi "

Tiểu Yên nằm xuống giường lăn qua lăn lại.

" Con ngủ sớm đi.

Ngày mai mẹ sẽ dẫn con lên chùa thăm ông nội "

" Dạ vâng "

Doãn Đình Nghiêm và Khuất Vân Di rất thường đưa tiểu Yên lên chùa thăm ông Doãn và ông Doãn cũng hay về Doãn gia thăm ông nội Doãn nhưng thăm một lát rồi lại đi ngay.

Doãn Đình Nghiêm từng có lần bảo ông Doãn ở lại nhưng ông không muốn.

Ông muốn vào chùa để cầu bình an cho gia đình nhỏ của Doãn Đình Nghiêm và muốn sám hối tội lỗi của mình đã gây ra với mẹ anh và anh.

" Em đang mang thai thì đừng đi lung tung "

Khuất Vân Di không biểu hiện gì mà cầm xấp quần áo của tiểu Yên đã xếp xong đi vào phòng trang phục.

Chính thái độ xem thường này đã khiến cho Doãn Đình Nghiêm không thể nhịn được.

Mọi người THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé ???? cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm.

Truyện Chữ Hay