Cuối cùng ngày sinh của Khuất Vân Di đã đến.
Khi nãy cô sửa sạng đi ngủ thì bị vỡ ói nên ngay lặp tức đi bệnh viện.
Khuất Vân Di nắm chặt tay của Doãn Đình Nghiêm để chịu đựng những cơn đau.
Cô không sợ vì chỉ cần có anh bên cạnh thì việc gì cô cũng có thể làm được.
Doãn Đình Nghiêm lau mồ hôi trên trán của Khuất Vân Di rồi đặt lên đó một nụ hôn như động viên cô.
" Bảo bối, cực khổ cho em rồi "
Khuất Vân Di bậm môi chịu đựng những cơn đau thúc.
Doãn Đình Nghiêm nhìn cô mà đau lòng.
Lúc đầu anh cứ nghĩ Khuất Vân Di sẽ quậy banh cái bệnh viện vì đau đẻ.
Nhưng không...cô rất kiên cường, không than với anh một lời nào.
Ở bên ngoài ông nội Doãn, Ông bà Khuất và Khuất Hiên Đình đi tới đi lui ngoài bệnh viện.
Mọi người đang rất lo lắng cho Khuất Vân Di.
" Bảo bối, em đừng cắn môi nữa.
Cắn tay anh đi "
Doãn Đình Nghiêm thấy Khuất Vân Di cứ bậm môi rồi cắn môi nên anh đưa tay để cô cắn.
Như vậy sẽ đỡ đau cho cô.
Khuất Vân Di đau quá nên không suy nghĩ được nhiều mà cắn vào tay của Doãn Đình Nghiêm muốn bật máu.
Y tá, bác sĩ nhìn anh mà đau dùm.
Doãn Đình Nghiêm nhăng mặt chịu đựng.
Anh biết mình đau như thế này không bằng một nữa mà hiện tại cô đang đau.
Anh dặn lòng dù có như thế nào thì anh chỉ cho cô sinh một đứa này thôi.
Qua hơn tiếng đau bụng dữ dội thì Khuất Vân Di cũng đã nở đủ phân để rặn.
Chỉ còn một chút nữa thì bảo bối của cả hai sẽ chào đời.
" Phu nhân, rặn "
" Aaaaa "
" Một lần nữa phu nhân "
" Aaaaaaaa"
" Thấy đầu em bé rồi phu nhân, cô dùng hết sức rặn một lần nữa thôi "
" Aaaaaaaaaaaaaa"
Oe oe oe
" Ra rồi, ra rồi....aaa là một tiểu công chúa "
Doãn Đình Nghiêm thở mạnh ra.
Nãy giờ anh không dám thở vì lo cho Khuất Vân Di.
Khuất Vân Di xịu lơ trên giường.
Quá sức của cô rồi.
Cô thật sự rất mệt, rất đau.
Oe oe oe
Doãn Đình Nghiêm nhìn sang cô công chúa nhỏ của mình.
Anh thật sự rất vui và mãn nguyện vô cùng.
Trong phòng bệnh lúc này Khuất Vân Di ẩm tiểu bối bối trên tay.
Doãn Đình Nghiêm đứng bên cạnh mà mắt đỏ hoe vì hạnh phúc.
" Ông nội, ông đặt tên cho tiểu bối bối đi "
Khuất Vân Di nhẹ nhàng nói.
Cô mới sinh nên còn rất yếu.
" Hai cháu đặt đi.
Ông già rồi, không biết tên nào hay đâu "
Ông nội Doãn lấy khăn lau nước mắt.
Ông rất vui khi còn được gặp mặt đứa cháu chắt này.
" Nghiêm, anh đặt tên cho con đi "
" Di Yên, em thấy thế nào? "
Khuất Vân Di mỉm cười.
Di là tên cô, Yên là bình yên vui vẻ hạnh phúc.
" Doãn Di Yên, rất đẹp luôn đó chồng "
Ông bà Khuất mỉm cười.
Nhìn tiểu Yên không khác Khuất Vân Di ngày đó lúc mới sinh.
Mọi người ở lại một lúc thì cũng ra về cho Khuất Vân Di cho tiểu Yên ti sữa.
Cô nhìn vào cái miệng nhỏ đang ti mà mỉm cười hạnh phúc.
Doãn Đình Nghiêm đang pha sữa cho Khuất Vân Di uống.
Anh không ngờ khi có con cô thay đổi rất nhiều.
Doãn Đình Nghiêm cầm ly sữa đi đến nhìn hai mẹ con Khuất Vân Di, nhìn thấy cô cho con ti mà anh cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Anh chỉ cần bấy nhiêu đây thôi, Vân Di và bé con của cả hai.
" Chồng, anh xem.
Con thật háo ăn nha "
Khuất Vân Di mỉm cười nói.
" Giống em "
Doãn Đình Nghiêm xoa xoa mặt cô.
Tiểu Yên bú sữa xong liền được Doãn Đình Nghiêm bế đặt trong nôi gần đó để ngủ.
Anh không kiềm lòng được mà cúi xuống hôn vào mặt của tiểu Yên.
Khuất Vân Di mỉm cười.
Cô biết Doãn Đình Nghiêm rất thích con gái.
Doãn Đình Nghiêm đi lại hôn vào môi của Khuất Vân Di.
" Cảm ơn em "
" Cảm ơn gì chứ, em không sinh được con trai cho anh "
Doãn Đình Nghiêm lên giường nằm xuống ôm Khuất Vân Di vào lòng.
Anh không phải là người trọng nam khinh nữ.
Anh còn rất thích cô sinh con gái cho mình.
" Con trai hay con gái thì cũng là con của anh.
Em đừng nghĩ gì nhiều, em vừa mới sinh đấy "
" Nghiêm, em biết.
Nhưng mà Doãn gia cũng phải có bé trai để...."
" Thôi mà, vừa mới sinh "
Doãn Đình Nghiêm hôn chụt vào môi của Khuất Vân Di để cô không nói nữa.
Thời đại nào rồi mà cô còn lối suy nghĩ như vậy, thật là không chịu nỗi.
Khuất Vân Di nằm im trong lòng anh.
Doãn gia không thể chỉ có một mình tiểu Yên được, nhưng mấy hôm trước Doãn Đình Nghiêm có nói chỉ sinh một bảo bối mà thôi.
Qua ba ngày ở trong bệnh viện thì Khuất Vân Di được xuất viện về Doãn gia.
Doãn Đình Nghiêm được cái y tá trong bệnh viện dạy cách thay tả, chăm sóc cho tiểu Yên.
Anh muốn tự tay chăm sóc cho cô công chúa nhỏ của mình.
Khuất Vân Di nằm trên giường nhìn Doãn Đình Nghiêm thay tả mà mỉm cười.
Anh còn thành thạo hơn cả cô.
Cô bây giờ chỉ có việc ăn, ngủ và cho tiểu Yên bú sữa.
" Chồng, anh lên giường nghỉ ngơi một chút đi.
Để em dỗ tiểu Yên ngủ cho "
Khuất Vân Di đau lòng khi thấy Doãn Đình Nghiêm ba ngày hôm nay cứ thức đêm.
Tiểu Yên hơi nhõng nhẽo nên phải nằm trong vòng tay của anh thì mới ngủ ngon được.
" Em nghỉ ngơi đi, anh lo được mà "
Doãn Đình Nghiêm bế tiểu Yên lên ru ngủ.
Nhìn vào cái miệng nhỏ chu chu mà trái tim anh mềm nhũng.
Mọi người THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé ???? cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm
Loan Anh
Thấy nào bả cũng dụ ổng để sinh con trai cho mà cou????
//
Julia.
hóng
//.