Doãn Đình Nghiêm đi qua thư phòng, Tiết Mặc thì đã ngồi sẵn chờ anh.
Tiết Mặc thật tội nghiệp cho Doãn Đình Nghiêm.
Mọi chuyện vừa mới xong thì lại có chuyện khác xảy ra.
Không biết lần này anh có may mắn như lần trước hay không?.
" Đã xảy ra việc gì? "
Doãn Đình Nghiêm ngồi xuống ghế.
" Thiếu gia, Doãn Thừa Nhiệm đã được ông Doãn bảo lãnh ra tù rồi "
Doãn Đình Nghiêm nhíu nhẹ mày rồi ngã người ra sau bật cười chua sót.
Anh đã đón được chuyện này sẽ xảy ra.
" Thiếu gia, Doãn Thừa Nhiệm sẽ không tha cho cậu đâu "
" Cho người bảo vệ Vân Di "
Doãn Đình Nghiêm khôi phục lại vẻ lạnh lùng.
Ông Doãn làm anh thật thất vọng.
Những chuyện lúc trước ông đã làm với mẹ anh, anh đã không tính toán nhưng còn hôm nay thì sao? Ông có lo cho sự an nguy của anh không?.
Điều làm cho Doãn Đình Nghiêm lo lắng hơn là bây giờ Khuất Vân Di đang mang thai.
Nếu Doãn Thừa Nhiệm muốn liều mạng với anh thì sao? Cô sẽ không bao giờ vươn mắt để cho anh xảy ra chuyện.
Doãn Đình Nghiêm hít một hơi sâu rồi cùng Tiết Mặc đi qua Doãn gia.
Anh phải giải quyết trước khi Doãn Thừa Nhiệm ra tay.
Khuất Vân Di từ trên phòng nhìn xuống thấy Doãn Đình Nghiêm cùng Tiết Mặc và rất nhiều vệ sĩ lên xe rời đi.
Nước mắt của cô chảy dài xuống.
" Bảo bối? "
Vì thư phòng của Doãn Đình Nghiêm gắn cách âm rất tốt và anh rất cẩn thận khóa cửa nên Khuất Vân Di không thể nghe lén được, nhưng cô linh cảm được anh sẽ gặp chuyện rất nguy hiểm.
Tại Doãn Gia.
Ông Doãn đang ngồi uống trà ở sofa thì thấy Doãn Đình Nghiêm đi vào.
Ông đã biết được anh đến đây là vì vấn đề gì.
" Tại sao lại làm vậy? "
Doãn Đình Nghiêm lạnh lùng hỏi.
" Đình Nghiêm à, con giết ba đi.
Ba và Trịnh Mỹ Hoa đã làm chuyện có lỗi với mẹ con, nhưng con tha cho Thừa Nhiệm được không? Dù gì thì Thừa Nhiệm cũng là em trai của con, dòng máu nó đang chảy là dòng máu của Doãn gia."
Ông Doãn rất rối bời.
Ông không nỡ nhìn Doãn Thừa Nhiệm đau khổ ở trong tù nên hai tháng nay ông đã tìm mọi cách để bảo lãnh anh ra.
Dù gì thì anh cũng nói sẽ làm lại cuộc đời và ra nước ngoài sinh sống.
Sẽ không bao giờ làm hại đến Doãn Đình Nghiêm nữa.
Doãn Đình Nghiêm nghe ông Doãn nói mà nhếch môi cười nhạt.
Ông nghĩ cho Doãn Thừa Nhiệm vậy còn anh thì sao?.
" Doãn Thừa Nhiệm đâu? "
" Đình Nghiêm, ba cầu xin con được không? Vài hôm nữa ba sẽ bảo Thừa Nhiệm ra nước ngoài.
"
" Ông chỉ nghĩ cho một mình Doãn Thừa Nhiệm vậy còn tôi thì sao? Vân Di hiện tại đang mang thai, cô ấy không thể chịu nỗi một cú sốc nào "
Ông nội Doãn nghe thấy giọng nói của Doãn Đình Nghiêm mà đi ra ngoài.
Chẳng lẽ anh đưa Vân Di về đây chơi sao?.
Ông nội Doãn bước ra liền nhíu mày khi không khí quá căng thẳng.
Doãn Đình Nghiêm còn đem theo rất nhiều vệ sĩ đến đây.
" Có chuyện gì vậy Đình Nghiêm? "
Doãn Đình Nghiêm không nói gì mà cứ nhìn ông nội Doãn.
Ông từng khuyên anh tha thứ cho ông Doãn và anh cũng đã vâng lời nhưng bây giờ thì sao? Ông Doãn có bao giờ để anh ở trong lòng không?.
" Có chuyện gì xảy ra? Các người không xem lời nói của ta ra gì sao? "
Ông nói Doãn tức giận.
Ông Doãn cúi mặt định nói gì thì Doãn Thừa Nhiệm từ bên ngoài đi vào.
Anh lễ phép cúi đầu chào mọi người.
" Ông nội, ba, anh hai "
Doãn Đình Nghiêm cười nhạt.
Anh hai sao?.
Ông nội Doãn hơi bất ngờ khi thấy Doãn Thừa Nhiệm ở đây.
Chẳng lẽ Doãn Đình Nghiêm đã bỏ qua mọi chuyện rồi sao?.
" Ông nội! Cháu biết lúc trước cháu rất ích kỹ, cháu làm rất nhiều chuyện xấu, cháu hại anh hai của mình.
Nhưng cháu xin ông cho cháu một cơ hội để làm lại được không? Cháu sẽ chuộc lại mọi lỗi lầm, cháu rất hối hận về việc làm của mình lúc trước "
Doãn Thừa Nhiệm quỳ xuống trước mặt ông nội Doãn.
Ông nội Doãn nhìn qua Doãn Đình Nghiêm.
Ông không phải là người sắt đá mà nhẫn tâm nhìn cháu nội của mình chết dần chết mòn trong tù.
Ông từng muốn cứu Doãn Thừa Nhiệm ra ngoài nhưng lại sợ anh tiếp tục hãm hại Doãn Đình Nghiêm.
Doãn Đình Nghiêm quay mặt sang hướng khác.
Doãn Thừa Nhiệm có thật lòng hay không? Hay chỉ là diễn trò để âm mưu trả thù anh.
Anh bây giờ không phải một mình, anh có Khuất Vân Di và đứa con đang thành hình trong bụng của cô.
" Đình Nghiêm, em con cũng biết lỗi rồi.
Con tha thứ cho nó một lần này được không? Ba sẽ cho Thừa Nhiệm ra nước ngoài, sẽ không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của con đâu "
Ông Doãn đi lại gần níu tay của Doãn Đình Nghiêm.
Ông biết mình làm vậy chỉ làm cho anh thêm hận ông mà thôi.
Nhưng làm sao đây? Doãn Thừa Nhiệm cũng là con ruột của ông mà.
" Anh hai, em không cầu mong anh tha thứ cho em.
Anh cứ hận cứ ghét em đi nhưng anh cho em một cơ hội để chuộc lại lỗi lầm của mình đã gây ra được không? "
Doãn Thừa Nhiệm quay sang cúi gập đầu trước Doãn Đình Nghiêm.
Doãn Đình Nghiêm trong đầu rối bời.
Anh phải làm sao đây? Nếu anh cứ nhất quyết tống Doãn Thừa Nhiệm vào tù thì mọi người sẽ nghĩ anh là người như thế nào khi Doãn Thừa Nhiệm cũng đã nhận lỗi.
Nhưng...nếu đây là một màn kịch thì sao? Hậu quả của nó anh sẽ không bao giờ tưởng tượng nỗi.
Tại sao mọi người lại đưa anh vào một thế khó như vậy? Anh có nên tàn nhẫn một lần nữa không?.
" Đình Nghiêm, ba cầu xin con "
Ông Doãn giọt nước mắt rơi xuống quỳ dưới chân của Doãn Đình Nghiêm.
Ông nội Doãn quay lưng để không nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
Doãn gia đã làm chuyện gì thất đức sao mà để mọi chuyện thành ra như ngày hôm nay.
Tất cả mọi tình tiết trong truyện đều do mình hư cấu ra.
Pháp luật không dễ dàng như vậy đâu ạ.
Mong mọi người hãy hiểu và thông cảm .