“Công trong tiểu tuyết của anh đều dáng người cường tráng, mặt mũi tục tằn, có cả tuổi trung niên, ha ha, nên tôi không tự tin vào mình cho lắm.” Trong bóng đêm, người nọ nhẹ giọng nói.
Câu trả lời này khiến Tạ Lỗi nóng bừng mặt, bởi vì quả thật hắn chỉ viết duy nhất một kiểu công cường tráng lỗ mãng thậm chí trung niên kết hợp với thụ trắng nõn thanh thuần nhưng dâm đãng, thậm chí có độc giả còn nói chắc chắn hắn đã hòa mình vào nhân vật nên mới viết hay như thế.
“Tác giả đâu nhất thiết phải nhập vai vào nhân vật của mình đâu.” Tạ Lỗi thanh minh, “Tôi có quen một tác giả tên Tiểu Dã Thú, cậu ta cũng là nam, rất thích viết trung khuyển cường tráng thụ và mảnh khảnh phúc hắc công, nhưng bản thân cậu ta lại rất mập mạp, chẳng có chút tương đồng nào với công và thụ hết.”
“Nhưng tôi vẫn sợ, ha ha, bao nhiêu trường hợp gặp ngoài đời mới thất vọng, chắc anh cũng biết mà.” Y dựa vào bên giường, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Tạ Lỗi trong bóng tối, “Cho nên tôi nghĩ, chi bằng cứ thịt anh trước, để anh không muốn rời cây hàng bự của tôi, nên cũng phải chấp nhận bản thân tôi.”
“Suy luận gì vậy hả…” Tạ Lỗi bất đắc dĩ nói, “Nghe biến thái quá.”
“Anh thích không?” Y tiến tới bên tai Tạ Lỗi, nhẹ giọng hỏi.
Tạ Lỗi nắm lấy tay y, đặt lên mặt mình, “Cho tôi nhìn mặt cậu được không?”
“Học trưởng, tôi có thể hiểu thế này tức là anh đã bị tôi thịt đến sướng mê tơi rồi không?” Học đệ gian xảo cười.
Tạ Lỗi gạt tay y ra, “Mẹ nhà cậu…”
“Thế này đi, học trưởng này, ở trung tâm triển lãm ngày mai có triển lãm Anime, anh vào hậu trường tìm Cửu Vĩ Hồ, cô ấy sẽ cho anh mặc một bộ cosplay, rồi anh sẽ gặp được tôi.” Y xoa đầu hắn, “Sao, háo hức không?”
“Đừng có xoa đầu tôi!” Tạ Lỗi thẹn thùng đẩy y ra, không ngờ y lại thô bạo kéo tóc hắn, cúi đầu mạnh mẽ hôn hắn, bàn tay trượt xuống dưới, sỗ sàng xoa miết quy đầu đã cứng lên của hắn, “Chậc chậc, đúng là học trưởng thích bị đối xử thô bạo thế này, ngày mai tôi sẽ mặt đối mặt fck anh, nhớ đến sớm nhé, ngoan.”
Nói xong câu này, y cất bước rời khỏi ký túc xá. Tạ Lỗi xoa xoa khuôn mặt nóng bừng, chân tóc vẫn còn tê tê đau đau lại khiến hắn hưng phấn, học đệ thần bí này đúng là đã hoàn toàn nắm được trái tim hắn.
Từ khi bắt đầu viết văn, Tạ Lỗi cũng tiếp xúc khá nhiều với thế giới D, hắn rất thích xem Hokage hoặc Hải tặc, nhưng triển lãm Anime thì chưa tham dự bao giờ, mấy năm nay triển lãm Anime càng lúc càng nổi tiếng, thu hút rất nhiều người. Tạ Lỗi mặc T-shirt trắng, quần bò, lưng đeo balo thể thao đơn giản, đứng giữa đám người ăn vận sặc sỡ đủ các tạo hình, trông hắn khá giống một bông hoa trắng nho nhỏ và thuần khiết, mà chiếc T-shirt giản dị càng tôn lên dáng người săn chắc của hắn, cũng rất hiếm thấy trong đám trạch nam yếu ớt.
Được tặng một tấm bản đồ, hắn tìm rất lâu mới đến sân khấu cosplay trong phòng triển lãm, hắn vào hậu trường, nhìn thấy rất nhiều nhân vật anime quen thuộc và không quen thuộc, có người cos rất giống, có người khác một trời một vực, thật sự là mở rộng tầm mắt.
Tạ Lỗi lấy hết can đảm tìm gặp Cửu Vĩ Hồ, rất nhanh sau đó, một cô gái xinh đẹp lả lơi xuất hiện trước mắt hắn. Cô mặc trang phục dân tộc thiểu số bằng lụa mỏng, trên đầu còn đội mũ đồng bộ, trang sức duyên dáng thanh lịch, cực kỳ xinh đẹp, nhưng trông cô quen quen.
“Học trưởng, anh đến thật hả?!” Cô vui vẻ reo lên rồi kéo hắn vào một căn phòng quây vải kín đáo, lấy ra một bộ áo giáp màu bạc vô cùng oai phong, còn thắt cả lụa đỏ, “Học trưởng mặc vào nhanh lên, sắp bắt đầu rồi, em ra trước đây, anh đừng ngại nhé.” Cô bịt miệng, hai mắt long lanh liếc nhìn Tạ Lỗi.
Tạ Lỗi đoán bộ giáp này chính là đồ cosplay, hắn thử ước lượng một chút, không ngờ rất nặng, gõ vào còn phát ra tiếng vang như kim loại, bộ giáp này làm rất công phu, nhưng mặc vào cũng không phiền phức, lớp lụa đỏ thiết kế thành vải lót, che được cúc áo, có thể cài vào người. Hắn tháo lụa đỏ, đội chiếc mũ giáp có gắn hai chiếc lông vũ, cảm thấy mình rất giống một đại tướng quân.
Hắn thử bước ra ngoài, mấy người mặc đồ cổ đại đứng bên cạnh nhìn thấy hắn đều cảm thán, “Oa, đẹp trai ngút trời!”
“Học trưởng đẹp trai thật.” Lúc này cô gái vừa rồi cũng tiến lại, “Lông mày học trưởng dày thế kia, không cần make up cũng rất oai hùng, đúng là rất thích hợp. Lý Duyệt quả là tinh mắt.”
“Lý Duyệt… Phải rồi!” Rốt cuộc Tạ Lỗi mới nhớ ra, đây chẳng phải là bạn gái của học đệ Lý Duyệt sao.
“Đang gọi em à?” Phía sau Tạ Lỗi truyền đến một giọng nói trong trẻo, hắn quay phắt lại, rồi bất ngờ chết sững.
Cô gái vừa lên tiếng mặc bộ đồ bằng lụa mỏng màu hồng nhạt, nhẹ nhàng như mây trời, cô đeo trang sức rất dịu dàng thanh thoát, dáng cao, chân dài, đẹp như tiên nữ!
Đợi đã, nhớ lại âm thanh nọ, lại nhìn kỹ mặt mũi và ngực cô, Tạ Lỗi bừng tỉnh, chấn động tới không ngờ!
Hắn quay sang nhìn người đang đứng bên cạnh hắn, cô bạn gái của Lý Duyệt này, ngẫm lại mấy lần Lý Duyệt xuất hiện tình cờ, rồi cái lần khiến hắn từ bỏ mối hiềm nghi với Lý Duyệt, chính là nhờ tấm ảnh hắn đứng cạnh Lý Duyệt bị “Học đệ” chụp được, mà lúc hai người đứng cạnh nhau, cô bạn gái này cũng có mặt!
Lý Duyệt đường nét thanh tú, khuôn mặt xinh đẹp, có phần nam sinh nữ tướng, còn mang mỹ danh hoa lạc rừng gươm của đám sinh viên năm thứ hai, Tạ Lỗi tuy không gặp gỡ y nhiều, nhưng lại bị y lừa gạt trắng trợn!
Chiều cao của y ngang ngửa với Tạ Lỗi, mặc bộ đồ mỏng manh lụa là, đeo thêm trang sức duyên dáng, mỹ lệ đến thật giả khó phân, hơn nữa bộ đồ này cũng khá hở hang, lộ ra vòng eo thon gọn khỏe khoắn, nhìn cơ bụng kín đáo mà dẻo dai nọ, Tạ Lỗi vẫn không dám tin y có thể mạnh mẽ thúc đẩy như thế.
“Chắc chắn học trưởng đang nghĩ đến mấy chuyện thiếu đứng đắn.” Lý Duyệt bước tới, khẽ nói.
Tạ Lỗi đỏ mặt, ngẩng đầu nhìn y, hắn thấy Lý Duyệt khẽ nhíu mày, có vẻ căng thẳng nhìn hắn, hắn cố tình nghiêm mặt, “Hóa ra trông cậu ẻo lả thế này, hừ, hèn gì mà thiếu tự tin.”
Hắn hoàn toàn không biết, giờ phút này hắn mặc bộ giáp của Thiên Sách và Lý Duyệt mặc y phục của Thất Tú trong Kiếm Tam đứng sát bên nhau, tư thế mờ ám, bên cạnh đã có không biết bao nhiêu người bắt đầu chụp ảnh.
Khóe mắt Lý Duyệt khẽ nháy, y bắt lấy tay Tạ Lỗi, “Anh tự chuốc họa đấy nhé.” Nói xong thì kéo Tạ Lỗi chạy như bay ra ngoài, mà cảnh tượng Thất Tú kéo Thiên Sách bỏ trốn này đã sát hại không ít con tim của những người đang chụp ảnh.
Lý Duyệt kéo Tạ Lỗi đến nhà vệ sinh phía sau, cùng Tạ Lỗi tiến vào trong một buồng WC, trang phục trên người cả hai đều đặc biệt, tướng tá lại cao hơn mét tám cao to đẹp trai, trong một gian phòng chật hẹp, liền có chút khẩn trương gắt gao nhìn nhau. Hai tay Lý Duyệt chống lên vách tường hai bên Tạ Lỗi, nghiêng đầu hung hăng hôn lấy đôi môi của Tạ Lỗi, động tác thô bạo mạnh mẽ, cùng với trang phục hiện tại vô cùng không phù hợp, nhưng lại khiến Tạ Lỗi cảm giác nhũn ra, khuất phục nhìn Lý Duyệt trước mắt mình.
“Cái này gọi là, bích đông(kabe don) nha .” Lý Duyệt xấu xa cười, bàn tay không yên phận thăm dò vào áo giáp của Tạ Lỗi, tháo nút buột, liền nhanh nhẩu đem tay tiến vào, trực tiếp véo lên cơ ngực của Tạ Lỗi, Tạ Lỗi bị y hung hăng ngược đãi như vậy, thế nhưng cơ thể liền bắt đầu nóng lên.
Tuy rằng Lý Duyệt mặc y phục như vậy, còn đội tóc giả, gương mặt xinh đẹp, động tác sờ nắn bừa bãi cùng nhiệt độ cơ thể quen thuộc của người kia, thế nhưng Tạ Lỗi liền phát giác chính mình trải qua vài ngày ngắn ngủi, đã vô cùng lưu luyến loại cảm giác nóng bỏng này.
Áo giáp bị Lý Duyệt dùng lực mở ra, nhũ hồng bên trái bị y lôi kéo đùa bỡn, bên kia thì bị ngậm lấy, Tạ Lỗi vốn muốn kêu lên, bên ngoài lại có tiếng người, liền vội vàng ngậm chặt miệng lại. Lý Duyệt cũng đã biết có người bước vào nhà vệ sinh, khóe miệng nhếch lên nụ cười xấu xa, bèn dùng răng cắn lấy đầu nhũ của Tạ Lỗi, Tạ Lỗi muốn đẩy y ra, lại vì từng đợt cắn như vũ bão của y kích thích mà vô lực. Không biết tự lúc nào, phía dưới cũng bị xốc lên, Lý Duyệt lột quần của cậu, cầm lấy huynh đệ của Tạ Lỗi, còn dùng ngón cái ma sát. Tạ Lỗi bị y liên tục vận hết sở chiêu của mình, cả người đều nhũn ra, miễn cưỡng tựa cả người vào tường ngồi lên trên thùng xả nước, vô lực mà giãy dụa.
“Đến đây, nếm thử đại jb anh yêu nhất nè.” Lý Duyệt vừa nói xấu xa, vừa cởi bỏ chiếc váy hồng nhạt mỏng, bên dưới liền lộ ra tiểu huynh đệ thô to của y. Chiếc áo đơn giản được cởi ra, lộ ra cơ bụng trắng nõn mà lại mềm dẻo của y, tựa như các nhân vật cổ xưa học võ của thời Đường, phía dưới lại cố tình lộ ra ngọc hành đang cương lên, mang đậm khí tức cường liệt của nam nhân, bên trên cùng bên dưới lại vô cùng tương phản nhau, khiến cho Tạ Lỗi lập tức trở nên mê muội, bị y nắm bả vai kéo ngồi ở trên nắp bồn cầu, đem người đưa qua.
Cậu đưa tay cầm lấy mới cảm nhận được rõ ràng sự thô to của vật này, đầu đỉnh đỏ tím hơi nhếch lên trực tiếp chạm đến mặt cậu, một mùi hương của sữa tắm thản nhiên tỏa ra cũng không lấn át được hương vị nam tính của lỗ nhỏ đã hơi ướt át. Cậu vươn đầu lưỡi ra nhấm nháp một chút, ma xui quỷ khiến thế nào lại ngẩng đầu nhìn Lý Duyệt, nhìn đến trang phục trang nhã Lý Duyệt đang vận, giờ phút này biểu tình lại không mang chút nét nữ khí nào: “Học trưởng lẳng lơ, để tôi đâm vào miệng anh.”
Tạ Lỗi há miệng, dùng miệng cùng đầu lưỡi ngậm hút đầu đỉnh, Lý Duyệt nắm lấy gốc phân thân, đảo quanh miệng cậu, khiến cậu phải mở lớn miệng, đâm chọc đầu lưỡi, rút ra chọt vào má cậu, trên mặt cậu liền xuất hiện một mảng nước miếng cùng thủy, lại khiến cho Tạ Lỗi càng ngày càng không kiềm chế được bản thân.
Lý Duyệt lúc này nắm gốc đâm thẳng vào miệng Tạ Lỗi, nhắm vào chỗ sâu nhất của yết hầu mà đẩy vào. Vật cứng thô dài trong khoang miệng, đánh thẳng vào yết hầu, chỉ ma sát vài cái liền khiến Tạ Lỗi có chút buồn nôn, thế nhưng Lý Duyệt lại không cho cậu đường lui, ngược lại bắt đầu ra vào nhanh hơn, càng bá đạo hơn, Tạ Lỗi từ bị bắt thích ứng, rất nhanh bản năng liền biết được phải làm thế nào mới cảm thấy thoải mái.
Thế nhưng, Lý Duyệt đâm thẳng thoái mái một lúc, liền đem cự vật rút ra, dùng đầu đỉnh nóng hầm hập trên mặt Tạ Lỗi đảo một vòng: “Học trưởng lẳng lơ, xoay người lại”. Tạ Lỗi đã hoàn toàn trầm mê rồi, vâng lời xoay người lại, vịn vào tường, váy giáp phía sau bị người nhấc lên, âm thanh giòn tan ba ba vang lên, mông của cậu bị Lý Duyệt hung hăng vỗ mấy cái, sau đó lại bị đôi tay xấu xa dùng lực đùa bỡn, hai cánh mông căng tròn bị tách ra, để lộ huyệt khẩu phía sau trong không khí, khiến cậu xấu hổ đến phát run.
“Học trưởng lẳng lơ, cái miệng nhỏ nhắn của anh đã bắt đầu chịu không nổi rồi này.” Lý Duyệt xấu xa cười một tiếng, Tạ Lỗi liền cảm thấy lỗ nhỏ bị một thứ gì đó vừa nhuyễn vừa nóng liếm láp, thỉnh thoảng còn len vào bên trong, kích thích thế này đánh thẳng đến phân thân phía trước, khiến cậu muốn kêu to, nhưng lại chỉ có thể cố ngăn lại miệng mình.
Sau khi mặt sau đã bị Lý Duyệt dùng lưỡi thấm ướt, Lý Duyệt cuối cùng đứng dậy đỡ lấy vòng eo rắn chắc của Tạ Lỗi: “Giúp chồng của anh đi vào, giúp tôi đem đại jb cắm vào, được không?” Ngôn từ uế như vậy lúc này lại khiến cho Tạ Lỗi càng thêm hưng phấn, cậu chủ động đưa tay về phía sau cầm lấy cự vật, cự vật nóng hổi vừa thô vừa dài, tựa hồ còn đang nảy lên, cậu đưa cự vật chen vào mông, mấp mé tại lỗ nhỏ, nhất thời do khẩn trương nên không cách nào vào được, cảm thấy nó căn bản qua thô to nên không thể nào.
“Tiểu lẳng lơ còn thẹn thùng cái gì?” Lý Duyệt nói ra, bèn thẳng lưng, một mạch đâm thẳng vào huyệt khẩu.
Tạ Lỗi nhịn không được kêu a một tiếng, cự vật thô dài phá vỡ tràng bích, mãnh liệt tiến vào cơ thể, khiến cậu có chút không thể thích nghi. Lý Duyệt đâm sâu vào liền véo eo cậu, hung hăng trừu sáp, âm thanh lạch cạch lạch cạch không ngừng vang lên, Tạ Lỗi bị đâm đến choáng váng, đầu tựa trên tường cũng theo nhịp điệu cơ thể mà cọ sát liên tục.
Lý Duyệt bừa bãi trừu sáp trong chốc lát, lại rút ra đặt Tạ Lỗi ngồi ở trên thùng xả nước, nâng hai chân của cậu lên, Tạ Lỗi tựa hồ được xếp thành chữ v, một lần nữa hung hang đâm vào, góc độ này khiến y đâm vào càng sâu, Tạ Lỗi vừa lắc đầu vừa thất thanh khóc: “Không được, quá sâu, học đệ, tôi sai rồi, không cần đâm, tôi chịu không nổi nữa.”
“Như vậy mà đã chịu không nổi? Học trưởng lẳng lơ” Lý Duyệt trườn người qua hôn cậu vài cái. “Anh xem, tiểu huynh đệ của anh đâu phải trả lời như vậy”
Tạ Lỗi cúi đầu trông thấy phân thân của chính mình đang cương cứng, lỗ nhỏ còn lộ ra thủy.
“jb của học trưởng cũng không nhỏ, có phải hay không là có jb còn muốn jb đâm vào, ân? Đúng không?” Lý Duyệt tà ác buộc Tạ Lỗi trả lời.
Tạ Lỗi mê muội đáp: “Đúng, đúng, tôi có jb còn muốn jb của cậu, cậu đâm tôi mạnh quá, ngô, quá sâu.”
Lý Duyệt lúc này đột nhiên dừng lại, đâm đến chỗ sâu nhất của Tạ Lỗi, cự vật liền ngẩng cao thêm chút nữa, cự vật vốn đã thô dài, hiện tại còn thô to thêm nữa, khiến cho Tạ Lỗi phải kêu to: “A, từ bỏ, muốn đâm thủng rồi, mau ra đi.”
Cậu thoải mái đến độ hai chân giãy dụa lung tung, không cẩn thận cần gạt của bồn cầu gạt xuống,
Hắn thích hai chân buộc chặt lung tung giãy dụa, lại không cẩn thận đem cửa nhà vệ sinh mở ra, ngoài cửa đang có một cậu chàng mặc trang phục Cái Bang, trợn mắt há mồm nhìn, sau đó trên mặt đỏ bừng, hô to: “yêu…” rồi tức tốc bỏ chay.
Lý Duyệt mắng:“Tiểu lẳng lơ, anh là muốn người khác nhìn thấy đúng không?”
Y đưa tay nắm lấy hai cánh mông của Tạ Lỗi, lại đem Tạ Lỗi nâng lên ôm vào trong ngực. Tạ Lỗi sợ tới mức gào khóc nói:“Không cần, đừng đi ra ngoài !” Lý Duyệt ôm cậu đi đến cạnh cửa, cơ mặt của Tạ Lỗi sợ tới mức co rút lại, thế nhưng Lý Duyệt bước đến nhà vệ sinh dành cho người tàn tật: “Mở cửa ra”
Tạ Lỗi đáng thương một mặt vừa bị y ôm vào ngực trừu cắm, một mặt còn phải mở cửa, đôi tay bị đâm cùng nhịp với thân thể đến phát hoảng, cậu lại vô cùng sốt ruột, cả người khẩn trương, cảm giác kích thích gấp bội ngược lại cũng không cách nào có thể hình dung được
Cửa vừa mở ra, Lý Duyện liền chen vào, hỏi: “Học trưởng, tư thế này gọi là gì?”
“Lửa, xe lửa tiện lợi”. Tạ Lỗi xấu hổ tư thế chính mình đã từng viết qua, tự mình trải nghiệm mới cảm thấy kích thích cỡ nào.
“Cũng gọi là, ôm rồi làm, ôm rồi làm anh, làm cho anh đến sức cùng lực kiệt!” Lý Duyệt thở hồng hộc mắng: “Học trưởng thật lẳng lơ, đã bắn rồi”
Tạ Lỗi lúc này mới phát hiện vừa rồi quá kích thích, cậu thế mà đã bắn ra, dịch thể dính trên áo giáp cùng Hồng Trù, nhìn qua vô cùng đãng. Lý Duyệt đem cậu đặt ở trên tường, Tạ Lỗi hai chân khoác lên trên tay vịn của bồn dành cho người tàn tật, hai tay vô lực bám lấy Lý Duyệt, bị đâm đến dục tiên dục tử. Bởi vì nhà vệ sinh chung quy cũng chẳng an toàn, vừa rồi còn bị người trông thấy, Lý Duyệt cũng chỉ có thể hung hang làm vài phút, lực eo lại vừa mạnh vừa nhanh, thủy ở nơi trừu sáp cùng âm thanh cơ hồ liên tục phát ra, Tạ Lỗi vừa bắn tinh xong lại càng trở nên mẫn cảm, lúc Lý Duyệt bắn ra, phía trước lại bắn một lần nữa.
Đợi đến lúc làm xong, Lý Duyệt sửa sang lại quần áo, nhìn qua vô cùng bình thường, Tạ Lỗi ngược lại áo giáp áo choàng đều không có, sắc mặt đỏ bừng, chân đều như nhuyễn ra. Lúc này, Cửu Vĩ chi hồ mới sốt ruột chạy tới: “Các cậu làm gì, triển lãm cũng đều bắt đầu rồi, đi mau lên!”
“Ôi chao, các cậu không biết, ban nãy có một tên Cái bang thật ngốc, nói là vừa thấy một con cá Kim Long thượng một người hắc sĩ, đó là cái dạng quỷ gì chứ, thật kỳ quái haha, kết quả là cái miệng thân yêu của cậu ta bị nhị thiếu gia nhà cậu ta hung hăng thu thập, cả miệng đều sưng lên, thật kích thích, quả nhiên đẹp trai đều là gay, cũng có thể…”
“Hiện tại, còn nói tôi là con gái cải trang thành?” Lý Duyệt ở bên tai Tạ Lỗi nhẹ giọng hỏi
“Không phải, cậu không phải…” Tạ Lỗi xấu hổ, mặt đỏ bừng, có cái kia hung mãnh như vậy, làm sao lại có thể là con gái cải trang thành chứ
“Gọi tôi là cái gì?” Lý Duyệt lại nhất mực không buông tha.
Lúc này vừa vặn có người lại đây, muốn chụp hình cùng bọn họ, vì thế Lý Duyệt bày ra tư thái chim nhỏ nép vào người, Tạ Lỗi cũng miễn cưỡng bày ra một bộ dáng oai hùng:“Học đệ…”
“Không đúng.” Lý Duyệt xoay người ôm lấy eo cậu, giống như một đôi tình nhân.
“Chồng…” Tạ Lỗi xấu hổ đỏ bừng mặt, Lý Duyệt xấu xa cười, lớp trang điểm trên mặt, lúc này lại khiến cho y trông vô cùng đẹp trai, y niết lấy cằm của Tạ Lỗi:“Ngoan, học trưởng lẳng lơ của tôi, vợ đãng của tôi”
Một nụ hôn ôn nhu hạ xuống ở chóp mũi của Tạ Lỗi, khiến cho người chung quanh rít lên the thé. Lý Duyệt cầm tay Tạ Lỗi, mười ngón giao nhau, không chút cố kỵ đi vào đại sảnh, dùng trang phục cổ trang, quang minh chính đại bồi đắp cho tình cảm ân ái của mình.