Sau nửa tiếng đồng hồ đùa nghịch thì ai nấy đều ướt sũng như chuột lột. Duy bất chợt chạy đến bên cạnh Trâm thì thầm:
-Trâm đi theo mk 1 lát, mk có chuyện muốn nói!
Trâm ko nói j chỉ lẳng lặng đi theo. Cả bọn cũng theo lun. (Tất nhiên là 2 kẻ vụng trộm kia ko pít òi). Ra sau vườn, đứng giữa hàng nghìn bông hoa hồng, 2 con người đang ướt sũng nhưng mặt cả 2 đều đỏ bừng. Duy rút trong túi quần ra 1 hộp nhung đỏ mở ra. Woo đó là 1 chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh có hình trái tim cùng vs chữa "D" (Duy) ở giữa. Cậu quỳ xuống ra đưa nó ra trc mặt Trâm:
-Anh đã thích em từ lần đâu gặp mặt. Rồi từ từ cái gọi là thích trở thành tình yêu. Tuy đây ko phải là một cách tỏ tình lãng mạng như kiểu làm 100 bông hồng hay những ngọn nến và dòng chữ "I love you". Nhưng anh sẽ cho em một tình yêu đẹp hơn trong truyện cổ tích, anh sẽ dành cả đời mình để bảo vệ em. Trâm! Anh yêu em! Làm bạn gái anh nha!
Nói rùi cậu đeo nhẫn vào cho Trâm (Người ta còn chưa đồng ý mà!). Trâm òa khóc vì hạnh phúc. Duy đứng lên ôm lấy Trâm dỗ dành. Trâm nói trong dòng nước mắt hạnh phúc:
-Em còn chưa nói j anh đã đeo nhẫn, nhỡ em ko đồng ý thì sao?
-Vậy em ko đồng ý ak?
-Ko em sẽ nói là em mong chờ câu nói đó của anh rất rất lâu rồi và em cũng yêu anh, Duy!
Nghe xong Duy hạnh phúc đặt 1 nụ hôn lên môi Trâm và bế phốc Trâm lên quay mấy lòng liền.
-Sến súa quá đi!-Hắn hét to làm cho 2 nhân vật chính dừng lại mặt đỏ hơn quả cà chua chín
-Eek ai cho mấy người theo dõi vkck tôi hả?-Duy tức giận vì bị phá hỏng màn t/c của 2 người
-Uầy, ghê nhề! Ai bắt đi làm cái chuyện TÌNH CẢM đó trong nhà tui chứ!-Nó trọc
-2 Người đó đúng là lãng mạng quá đi!-Minh hét lên ao ước
-Ông mún ko?-Khánh cười cười hỏi-Muốn chứ! Muốn chứ!-Minh gật đầu lia lịa
-Ông nghĩ là lúc nào?-Phong đứng đó cũng góp vui
-Càng nhanh càng tốt, ngay ngày mai cũng đc!-Minh trả lời sau chưa đầy 1s
Cả bọn nhìn nhau rùi phá lên cười:-Mơ đi cưng!
Minh pị chơi 1 vố đau quá nên tức giận và:
-Tôi về đây!
-Dỗi ak?-Mi cố tình
-Ai thèm chứ, muộn rùi mà người cũng ướt nên tôi về thui!-Minh hậm hực nói
-uk ha thui tui cũng về!-Mi gật gật đầu
-Giải tán z!-Khánh nói
-Để ck đưa vk về ha!-Duy thì thầm vs Trâm
-Dạ!-Trâm nhẹ nhàng.
-Ôi tình cảm chưa kìa! Từ bao h chị Trâm nhà ta trở nên ngoan ngoãn z hả?-Nó ghẹo. Trâm ngượng chín cả mặt
-Thui về đi! Ngủ sớm mai còn đi chơi chứ!-Hắn lên tiếng 'đuổi' bọn kia về
-Bye tụi m nha!
-Ukm, bye!
Sau khi tan tiệc, nó và hắn cùng nhau dọn dẹp chiến trường (Nói z chứ có mỗi hắn dẹp thui ak) Xong xuôi hắn bảo:
-Em đi tắm đi ko cảm lạnh đó!
-Ko cần quan tâm đâu!
-Thui đc rùi tùy em!
Một lúc sau nó cũng đi tắm. Mắc bộ quần áo ngủ trên người nó bước ra khỏi nhà tắm và nhảy lên giường trùm chăn lên tận cổ, miệng ko ngừng hắt xì
-Tôi nói rùi mà em ko nghe!
-Kệ tui!
-Sao mà kệ? Mau uống thuốc đi!-Hắn ra lệnh
-Lấy đâu ra?-Nó nghe đến thuốc thì hơi run run
-Để tôi đi lấy!-Nói xong hắn liền đi xuống nhà lấy lên phòng mấy vỉ thuốc và cẩn thận bóc ra cho nó.
-Tôi ko uống!-Nó gắt nhẹ
-Tại sao?
-Ak ukm.......ak, tại vì ko thích! Nhỡ anh cho tôi uống thuốc đọc thì sao?-BÀi lí sự cùn đâu mà
-K đâu, tôi sẽ ko làm z vs em!-Hắn nói chắc nịch
-Còn lí do j nữa ko?-Hắn lại típ tục
-Đắng!-Nó buột miệng. Thực sự thì mỗi lần ốm nó chưa bao h chịu uống thuốc cả. Mặc dù lớp 12 rùi nhưng nó vẫn vậy, bác sĩ chỉ đc trích thuốc chứ ko có chuyện trích thuốc. Nhớ hồi nhỏ vì bắt nó uống thuốc mà pama nó phải huy đồng tất cả người làm trong nhà để giữ chân tay nó lại. Nó chúa ghét phải uống thuốc. Hắn bật cười thành tiếng . Cái j chứ? Một thiên kim tiểu thư như nó mà lại sợ uống thuốc sao? Thật sự shock nha! Cuốc cùng nhận ra là mk ssax quá đà làm nó tức giận nên hắn dành dỗ ngọt"
-Thôi! Uống đi nào! Thuốc đắng dã tật mà có sao đâu chứ? Nghe tôi, uống đi nào! (Như dỗ con nít)
-Ko là ko!
-Đi mà nha Linh kiên cường linh dũng cảm!-Ko chịu bỏ cuộc hắn cứ lải nhải bên tai nó suốt 30ph mà ko có hiệu quả. Giờ thì anh đây bực rùi nha:
-Em có uống ko?
-Ko!
-Em ko uống đc là em giúp em uống đó!
-Bằng cách nào chứ?
-Bằng cách cho vào đây!-Vừa nói vừa chỉ vào miệng-Rùi truyền qua em bằng cái này!-Chỉ vào miệng nó.-Thế nào?
-Thui đc rùi uống thì uống!-Nó chịu thua hắn nên phải nhắm mắt nhắm mũi vào mà uống. Sau đó cả 2 cùng xây dựng thành lũy rùi ngủ ngon lành