Chính Là Nó

chương 15: chương 15

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cái không khí gì thế này một ngày âm u, có vẻ không mấy tốt lành khi nó xem dự báo thời tiết lúc sáng.Nó uể oải vác bộ đến trường, đúng là khung cảnh cũng ảnh hưởng tới tâm trạng con người.

-Hây you, nghe nói hôm qua có người bị thằng Điệp phá xe , vui thật đấy-My chạy tới khi thấy nó yên vị trên ghế.

-Và người đó không ai khác là ta đây-nguyên chỉ tay vào mình mặt đờ đẫn nói.

-Sorry.Tớ không biết là cậu-My cười tỏ vẻ hối lỗi.

-Không sao-Nguyên.

-Thế hôm nay đi gì tới vậy-My

-Xe căng hải-Nguyên gục hẳn xuống bàn,- ” Ngày gì không biết mệt mỏi thật”

-Vừa mới tới mà đã lăn ra ngủ sao ?-Luân cùng người kia đi vào

-Cô ta là heo nên mới thế-Khánh

-Ngủ hết phần người khác hả?-Duy

-Cầu trời cho anh hôm nay gặp xui xẻo-Nó vẫn nằm mà mắt liếc người kia.

-Cô không cần giận cá chém thớt đâu-Khánh

-Tôi đâu giám, nhìn mấy ánh mắt đáng sợ của mý nàng kia thà tôi chuồn lẹ-Nguyên chỉ mấy chị gái đang lăm le nó kìa.

-Này mấy anh sáng sớm đói quá sao hay bị tiêu chảy cấp mà tính gây chuyện với tôi thê?-Nguyên

-Cô là đàn em thì phải chịu thôi-Khánh

-Chưa chắc cái đầu của tôi thấp bé-Nó vênh mặt đắc chí cười

-là do ở lớp dưới bị cho là kẻ lập dị nên cô bon chen lên đây hả?-Khánh cãi lại.

-Đuối lý hả anh trai nói cho anh hay tôi đâu có đi học từ bé, tôi nhảy cóc lên đây ám anh đó-Nguyên làm cả bọn sững sờ.

Nó bụp miệng lại,thôi chết lại ăn nói linh tinh rồi đã đóng giả nghèo giả khổ lại thêm cái câu này nữa.

Cũng may My giải thoát nó

-Cậu hài thật đấy-My

-À ..ờ tớ thích đùa mà-Nguyên-” Phù suýt chết”

-Sao không thấy bà Hạnh với thằng Điệp kia đâu-Nguyên kéo My hỏi

-Tớ không quan tâm-My nói câu lạnh phắt rồi quay lên

Nhiều lúc cũng giống nhau thôi.

Xong tiết rồi nó thở phào nhẹ nhõm, mình rủa thằng cha kia thành ra mình gặp xui,đang say giấc nồng thì bị ông giáo gọi,loay hoay mãi mới giải được bài toán không thì bị cười thối mũi.

-Mời em Hồ hạ Nguyên lớp B lên phòng hiệu trưởng ngay lập tức -tiếng loa trường thông báo

-Mình làm gì sai sao mà phải lên đó-Nguyên nghĩ bụng

-Cậu lên luôn hả ăn đã rồi đi-My

-Ngay và luôn-Nguyên chỉ tay về hướng khu nhà hiệu bộ

-Xong thì xuống căngtin nha bọn tớ đợi-My

-Không dám đâu, tớ sợ bị trù lắm-nó phả thẳng vào lưng Khánh may hắn không thấy vẻ mặt của nó.

Tại phòng hiệu trưởng.

-Chú gọi cháu làm gì ạ?-Nguyên đã nhìn thấy ông chú Vương

-Có chuyện mới gọi.Mà ta đã bảo gọi bằng thầy rồi mà-ông Vương trách nó

-Dạ thư thầy, bắt em vác xác lên đây để làm gì ạ?-Nguyên nhấn mạnh

-Nè-ông Vương nói rồi ném cho nó hai dây chìa khóa

-Cái gì đây ạ?-Nguyên

-Một là xe máy, là xe hơi, em chọn đi-Ông Vương giải thích

-Lại là ông, thông tin nhanh thật đấy-Nó lắc đầu

-Em không lấy đâu thầy đưa trả lại ông dùm em-Nguyên vội đưa cho thầy Vương

-Không thiệt hả?

-Thầy nghĩ em cố gắng tạo cái vỏ bọc này rồi để vỡ tan tành khi em cưỡi một trong con xe này tới trường hả?-Nguyên

-Thôi được, em có thể đi.-Ông Vương

Nó quay gót thì ông thầy như sực nhớ điều gì đó

-Tối nay em tới bar được không?-Ông Vương

-Để làm gì ạ?-Nguyên tò mò lại nhờ cái gì đây

-Thầy có mời mấy anh bạn cùng khối đi giải khuây ý mà, nhờ em giúp-Ông Vương năn nỉ nó

-hạng VIP chứ giè-Nó trề môi

-Chỉ có cháu là hiểu ta thôi-Ông Vương định ôm chồm lấy nó thì bị chân nó cản lại

-Tình cảm nhỉ-Nguyên-Cháu đi ăn đây, sắp chết lăn ra đây rồi.

Tự nhiên đi gần tới căngtin nơi mà nó chỉ muốn chạy ùa vào lúc này thì có mấy cô gái đâm sầm vào nó,giờ nó đang phủi bụi đứng dậy quát thẳng mặt:

-Mắt để nhà hả, có tin tôi móc mắt cô ra soi đường không-Nguyên nói làm cô gái kia bủn rủn cả chân

-Xin..xin lỗi tại tôi..đang

-làm sao hả-Nguyên bực cả người nhìn theo hướng cô ta chỉ

-Tha cho cô đó đang đói sắp chết đi được-Nguyên hạ hỏa.Nó lại bước tiếp tới căng tin

Làm cái quái gì mà đông đúc với lại ồn ào thế này người người chen lấn như muốn chứng kiến gì đó.Cố gắng lắm nó mới tìm được chỗ không ai chen đẩy ( cạnh thùng rác).

-Ha trận chiến sinh tử giữa tự trụ Evil bang và một đông hỗn độn của Hận Thiên bang đáng xem đây-Nó lại ra tay bình luận rồi( có vẻ nghề này phù hợp với nó)

Bốn người trợ thủ đắc lực của Hoàng Nam sao lại đánh nhau với bọn Điệp Hạnh thế kia.Đang thắc mắc thì nó nhận được ngay câu trả lời từ mấy đứa đứng đấy không xa-Người của Ht bang vừa cho đàn em lén đập gãy tay chân của mấy người evil bang mới xuất viện.

-Hê vừa xuất đã nhập ngay rồi thú vị thật.

Giờ thì quay sang trận đấu thôi, chắc sau trận này phải tu sửa căng tin dài dài.

Tránh rồi né,mỗi đứa một góc đánh trả lại người của ht bang( bọn này chơi gậy).

Binh..BỐP

Khánh tung người ra sau đạp đổ mấy thằng đang vây lấy Tiểu My

-Có tinh thần tương trợ nhau-Nó vỗ tay

-Nhìn thư sinh vậy mà đánh giỏi ghê, chắc toàn đai đen karate nhỉ-Nó tự nhủ khi nhìn Duy và Luân đang đập bọn kia.

Hai tiểu tướng không ra tay sao.Lại chơi trò làm đuối sức địch rồi mới nhảy bổ vào chiếm lĩnh-Nguyên thấy Hạnh và Điệp đứng khoanh tay theo dõi.

Cuối cùng thì người kia không dao không kiếm không gậy nốt bị vây trong vòng tròn giữa trung tâm.

-Làm sao mà thoát ra đây chú chim gãy cánh đang bị săm soi bởi lũ chó sói hung dữ-Nguyên nhếch mép cười.

-Có nên phi thân không ta-Nó vuôt cắm suy nghĩ( nó ác độc vậy sao)

-Thuyền tới đầu cầu ắt sẽ thẳng

-Chờ s nữa thôi.

Truyện Chữ Hay