Chiết Ánh Trăng

chương 94: phiên ngoại lên hình

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

.

Sau khi lãnh giấy kết hôn, Vân Li với Phó Chí Tắc dọn về nhà mới, mất khoảng một tháng, hai người mua sắm online và offline, cuối cùng thu xếp được toàn bộ căn nhà.

Vân Li tắm rửa xong, thấy Phó Chí Tắc đặt hai tấm vé lên bàn, là vé biểu diễn được nhà trường dành cho công nhân viên chức

Lấy giấy không bao lâu, Vân Li còn chưa thích ứng được thân phận thay đổi.

Nhìn chằm chằm vào ba chữ rực rỡ vé người nhà trên đó, cô không khỏi cười trộm.

Hiếm khi sinh ra dục vọng khoe khoang cực mạnh, Vân Li chụp bức ảnh, mở ra vòng bạn bè biên soạn nửa ngày, tưởng tượng đến cảnh một loạt người sẽ trả lời, cô lại hậm hực mà rời khỏi, trực tiếp mở cửa sổ trò chuyện với Vân Dã: 【 Vân Dã, em xem, nhà trường gửi cho chồng chị nè.

Vân Dã: 【? 】

Vân Li: 【 em không cảm thấy, rất hâm mộ sao? 】

Tựa như cảm thấy cô nhàm chán, Vân Dã dứt khoát không trả lời tin nhắn của cô.

Sau khi tiếng nước trong toilet ngừng, Phó Chí Tắc dùng khăn xoa tóc, đi đến phòng khách, thoáng nhìn Vân Li ôm hai tấm vé cười tủm tỉm, cũng không khỏi cong môi: "Cho em."

Vân Li cẩn thận xem mấy tấm vé, "Em chính là người nhà của anh."

"Ừ." Phó Chí Tắc ngồi bên cạnh cô, không muốn rời xa ôm lấy cô: "Giúp người nhà lau tóc đi."

Vân Li lau giọt nước bên tai anh, khóe môi người đàn ông hơi nhếch lên, ở cự ly gần có thể thấy rõ làn da trắng sứ của anh, thậm chí hình dạng hốc mắt cũng trực tiếp khắc sâu vào trong lòng cô.

Cô liếc nhìn dòng chữ trên vé, luôn cảm thấy khó tin, đối tượng ngưỡng mộ khi còn trẻ, một ngày nào đó, đột nhiên không kịp phòng ngừa trở thành người cô yêu nhất.

Di động vang lên, Phó Chí Tắc tùy tay cầm lấy nghe, anh nhẹ ừ hai tiếng.

Ở bên cạnh anh, Vân Li nghe thấy tiếng cười thô kệch người đàn ông trong điện thoại: "Phó lão sư này, mấy lão sư chúng ta hôm nay ở bên ngoài ăn cơm uống rượu đấy, muốn đến chung vui không?"

Phó Chí Tắc dừng lại: "Tôi hỏi bà xã tôi."

Anh nâng lông mi, nhìn phía Vân Li, ngữ khí bình thản: "Đồng nghiệp kêu anh ăn cơm, có thể đi không?"

Vân Li không nghĩ nhiều, anh mới vừa vào chức, được mời cũng là chuyện bình thường.

Tuy rằng đã chút □□, cô vẫn hợp tình hợp lý gật đầu.

Phó Chí Tắc lại đặt điện thoại lên tai.

Vân Li xoa nhẹ mái tóc anh, nghe thấy anh cười cười, ngữ khí thản nhiên: "Vợ tôi muốn tôi ở nhà với cô ấy, lần sau đi."

"Hiểu rồi hiểu rồi, vị kia nhà cậu quản khá nghiêm khắc đấy, chúng ta đều biết.

Nhưng Phó lão sư à, chúng ta đều là đàn ông, vẫn phải đấu tranh trong địa vị gia đình chứ."

Phó Chí Tắc: "Tôi hỏi vợ tôi có suy nghĩ gì đã."

Vân Li: "......"

Làm Vân Li bối rối, Phó Chí Tắc không hề áy náy, cảm nhận được lực độ trên tóc yếu ớt, giọng anh khàn khàn, mang ý cười như có như không: "Sao vậy?"

"Lần trước trong nhóm WeChat có lão sư nói vợ của anh quản rất nghiêm......" Lúc đầu Vân Li còn thấy lạ, dù sao thì cô gần như không tiếp xúc với bọn họ, lúc này cuối cùng đã hiểu những chuyện trêu chọc là như thế nào rồi.

Phó Chí Tắc gật đầu, tóc rũ trước mặt: "Không phải anh sao?"

Người trước mắt có bộ dáng ốm yếu, đường nét trên xương quai xanh rõ ràng, con ngươi có chút ướt át.

Mỗi lần anh đều dùng một duy nhất.

Cố tình Vân Li còn không thể tránh được, không thể tức giận với người này được.

Cô dùng sức lau tóc anh, như muốn trừng phạt hành vi của anh, tức giận nói: "Ai lại nói nói bản thân bị vợ quản nghiêm hả."

Tiếng của Phó Chí Tắc thật dài mà nhẹ, giơ tay vén tóc, ngón tay luồn qua kẽ tay cô, giữ lại.

Anh tựa cằm vào vai cô, thanh tuyến lưu luyến: "Vậy thì anh thừa nhận ——"

"Ở chỗ anh, em có thể nói một là một."

Vào ngày xem biểu diễn, Vân Li cố ý trang điểm một chút, khi ở trước bàn trang điểm sửa sang lại đầu tóc, Phó Chí Tắc ấn nhẹ bả vai cô, đứng ở phía sau cô.

Ngón tay thon dài chầm chậm tết tóc cô, mỗi một động tác đều vô cùng cẩn thận, sợ làm cô đau.

Chỉnh sửa xong, anh lấy khuyên tai ngọc trai màu trắng từ trong hộp khảm xà cừ, để trước mặt cô, chóp mũi xoa nhẹ lên má cô, cẩn thận đeo lên cho cô.

Khoảng cách gần khiến trái tim Vân Li loạn nhịp, cô nhìn chằm chằm gương mặt thanh lãnh tái nhợt của Phó Chí Tắc, còn có đôi mắt rũ xuống, sắc mặt phiếm hồng nhẹ đẩy anh ra.

"Em tự làm......"

Chờ lát nữa còn phải ra ngoài nữa.

Phó Chí Tắc khẽ cười một tiếng, nói thẳng: "Không được."

Vân Li còn tưởng rằng sẽ phát sinh gì đó, nhưng Phó Chí Tắc chỉ thay cô đeo bông tai, hôn lên vành tai cô.

Cô thở phào nhẹ nhõm, về phương diện khác lại có chút mất mát, đứng dậy, sửa sang lại cổ áo của anh, hỏi: "Muốn thắt cà vạt không?"

Phó Chí Tắc hỏi ý kiến của cô: "Em quyết định đi."

Vân Li nhìn quần áo anh mặc, sơ mi trắng quần tây, cô cố ý cởi cúc áo đầu tiên, cười cười: "Không thắt, cảm giác như đang yêu đương với học sinh cấp ba vậy."

Phó Chí Tắc gây mất hứng nói: " tuổi anh học lớp rồi."

"......"

Vân Li cẩn thận suy nghĩ, yêu đương với học sinh tuổi học cấp ba.

Ừm, quá mức cầm thú rồi.

Khi ra ngoài, Phó Chí Tắc theo cách ăn mặc của cô, khi lấy giày thì thuận tiện lấy giày cô ra đặt trên đất, đây là thói quen hàng ngày của anh.

Vân Li chậm rì rì xỏ giày vào, cả hai đi thang máy đến ga ra, Phó Chí Tắc mở cửa phó lái cho cô, thân hình anh thẳng, áo sơ mi trắng với nước da trắng ngần càng làm rõ ngũ quan của anh.

Sau khi đến địa điểm biểu diễn, Vân Li khoác tay anh, bình thản theo anh vào địa điểm.

Gần như cả hai là một trong số ít các cặp đôi có cách ăn mặc trang trọng trong hiện trường.

Ăn mặc trang trọng cho một buổi hẹn hò, Vân Li không cảm thấy không thích hợp chút nào.

Dù sao, khi yêu đương thì trang điểm tỉ mỉ, tạo cảm giác nghi thức cho mỗi một lần hẹn hò, theo đuổi lãng mạn với trái tim.

Sau khi kết hôn, cũng có thể lãng mạn như thế.

Cô vẽ trái tim trên lòng bàn tay của Phó Chí Tắc, cảm nhận được một lớp mồ hôi mỏng trên lòng bàn tay nóng hổi của anh.

Cô muốn —— sau khi kết hôn, cô cũng có thể động tâm như thế.

.

Vân Li kéo dài nửa năm, mới up video đến cửa hàng váy cưới lên trạm E.

Sau khi cập nhật, cô vươn vai, đứng dậy và đi vào phòng khách.

Phó Chí Tắc đang ngồi trên ghế trắng ngoài ban công.

Khi trang hoàng căn nhà, bọn họ cải tạo ban công lớn thành ban công vườn hoa, đặt đầy chậu hoa với dây leo, kê một chiếc bàn tròn nhỏ và hai chiếc ghế, khi có ánh nắng tốt thì bọn họ sẽ cùng nhau đọc sách dưới ánh mặt trời.

Anh mặc bộ đồ ngủ bằng lụa, có mấy cúc không cài, nghe được âm thanh, tầm mắt rời khỏi cuốn sách, lông mi nồng đậm đen nhánh nâng lên, nhẹ giọng hỏi cô: "Tốt chứ?"

"Ừ." Vân Li tự nhiên ngồi trên đùi anh, câu lấy cổ anh, cười nói: "Có phải anh đợi lâu không?

"Không có." Phó Chí Tắc thuận tiện ôm lấy eo cô.

Vân Li nhìn chằm chằm môi mỏng của anh, không nhịn được chạm vào như chuồn chuồn lướt nước, còn dấu đầu lòi đuôi nói: "Bồi thường cho anh."

Phó Chí Tắc như đang suy tư, ngay sau đó nói: "Vừa nãy nhớ lầm, đợi lâu lắm."

Mặt anh kề sát cô: "Một cái không đủ đâu."

"......"

Vân Li đang trang điểm cho buổi phát sóng trực tiếp buổi tối, từ trong gương trang điểm, để ý Phó Chí Tắc đọc sách trên đầu giường cầm lấy di động, sau khi nhíu mày nhấn nhấn, rồi đặt lại chỗ cũ.

Cô dừng động tác, xoay người chống tay xuống ghế, hỏi anh: "Sao vậy?"

Phó Chí Tắc: "Cãi nhau với người ta."

Vân Li khó có thể tưởng tượng bộ dáng anh tranh cãi với người ta, dừng lại lúc lâu mới hỏi anh: "Ai vậy?"

Phó Chí Tắc lười biếng mà lật sách, thuận miệng đáp: "Người thích em"

Câu này làm Vân Li khẩn trương một trận, trong đầu cô nhanh chóng kiểm tra lại những người con trai mà cô đã tiếp xúc gần đây, xác nhận không có bất kỳ mập mờ nào với bất kỳ ai, mới hỏi anh: "Ai thế?"

"Người nhắn lại cho em đấy."

Nghe câu trả lời này, Vân Li dừng vài giây, nhắc nhở anh: "Người nhắn lại cũng có thể là một cô gái."

Cô lại tưởng tượng hình ảnh này một chút, nhịn không được bật cười: "Anh ăn dấm của con gái à."

"......"

Bị cô cười như vậy, Phó Chí Tắc dường như cảm thấy hành vi của mình có chút ấu trĩ, anh trầm ngâm không nói.

Trêu chọc anh xong, Vân Li nói: "Đêm nay em sẽ livestream, vậy anh muốn lên hình không hay?"

Cảm giác trong lời nói của Vân Li, anh giống như một đứa trẻ chưa lớn, sau khi cãi thua người khác, Vân Li không thể không mua kẹo để dỗ anh.

Phó Chí Tắc không nói gì mà lắc đầu, cầm lấy sách im lặng nép vào trong góc.

Trước khi livestream, Vân Li lướt qua các bình luận, mới hiểu được Phó Chí Tắc nói cãi nhau là có ý gì.

Sau khi cập nhật video đến cửa hàng, đầy làn đạn với bình luận đều tràn ngập chữ bà xã .

Có người bình luận nói: 【 có phải bà xã phải kết hôn không? 】

efe: 【 ừ, kết hôn với tôi đấy.

Những fans lâu năm theo dõi Vân Li đều biết đến sự tồn tại của tài khoản efe, một đống người sôi nổi trả lời anh si tâm vọng tưởng suy nghĩ viển vông mơ mộng hão huyền.

Vân Li kéo xuống, Phó Chí Tắc cũng không trả lời, anh nói cãi nhau, càng như là bị một đống người cười nhạo.

Này vốn là tình trạng bình thường trong khu bình luận, các fan nói giỡn với nhau, nhưng giờ phút này, Vân Li có loại cảm giác Phó Chí Tắc bị ủy khuất vô cùng lớn.

Suy xét làm sao cho anh danh chính ngôn thuận, Vân Li mất hồn mất vía mở phòng livestream, số lượng fans vượt quá . người.

Cùng fans hàn huyên vài câu, trong livestream có phần gửi tin nhắn: 【 lúc nãy có người đàn ông đi ngang qua sau lưng cá mặn kìa? 】

Một câu kinh sợ ngàn tầng, những người khác sôi nổi phụ họa, Vân Li cảm thấy kỳ quái, nhìn phía sau, Phó Chí Tắc còn ngồi ở sô pha bên kia, vẫn bất động đọc sách.

Tầm mắt cô dời về đến trước ống kính, có chút hoang mang: "Các bạn nhìn lầm rồi, tuy rằng......"

Một bóng hình chậm rì rì đi qua phía sau cô, quyển sách vô tình rơi xuống đất, fans trực tiếp giật micro thét chói tai: "Đúng là đàn ông kìa!"

【 ô ô ô bà xã của mị bị người ta ôm】

【 phụ nữ đều là kẻ lừa đảo, trả bà xã cho tôi 】

【 không yêu sớm, unfollow 】

Phó Chí Tắc thoáng nhìn những lời bình luận này, nghiêng đầu nhìn về phía Vân Li đang sa mạc lời.

Anh bình tĩnh nói: "Vợ à, sách rớt kìa."

Khuôn mặt người đàn ông xuất hiện trên màn hình, phòng livestream yên lặng vài giây.

【 mẹ nó, có chút cắn là chuyện thế nào nhợ】

Vô tình đi bộ một vòng trong phòng livestream, Phó Chí Tắc đi đến phòng bếp, rót ly sữa cho Vân Li, trong lúc chờ lò vi sóng làm nóng sữa thì điện thoại rung lên.

Thanh thông báo nhắc nhở 【 Nhàn Vân Đích Tháp Tương đã trả lời bạn ~ mau xem một chút đi ~】

Bên dưới đống bình luận trả lời anh si tâm vọng tưởng, xuất hiện hai cột mốc rõ ràng, đại biểu Uploader trả lời.

Nhàn Vân Đích Tháp Tương: 【 ừ......!Thật sự đã kết hôn với anh ấy.

Nhàn Vân Đích Tháp Tương: 【 từ nay về sau chính là bà xã duy nhất của anh ấy^ ^】.

Truyện Chữ Hay