"Sư đệ, chiến trường linh giả từ xưa đã có... không có một ai biết được lai lịch của nó." Túy chân nhân trầm giọng nói: "Ở đó, có một số địa phương đặc biệt nguy hiểm. Mà thần bí nhất, khó lường nhất, lợi hại nhất trong đó chính là viễn cổ mộ phần. Nếu như tiến vào đó, chỉ cần hơi bất cẩn một chút thôi thì cũng có mất mạng rồi, không bao giờ trở về được nữa."
Trịnh Hạo Thiên trong lòng hơi kinh hãi. Hắn biết Túy chân nhân tuyệt đối sẽ không thổi phồng chuyện này.
Nếu như hắn nói ngay cả tông sư chân nhân cũng gặp nguy hiểm thì khẳng định là như vậy.
"Sư huynh, Âm Mị ma thần đoạt được thứ gì trong viễn cổ mộ phần??"
"Thánh khí."
"Thánh khí?" Trịnh Hạo Thiên ngẩn ra, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ cổ quái: "Thánh khí đó là thứ gì?"
"Đó là một kiện hung binh trường kích. Tuy đã hư hao, nhưng lại có được lực lượng thần kỳ. Nghe nói có quan hệ cực kỳ mật thiết tới toàn bộ chiến trường linh giả."
Trịnh Hạo Thiên nuốt một ngụm nước bọt, khó khăn nói: "Sau đó thì sao?"
"Sau khi lấy được kiện thánh khí này Âm Mị ma thần lập tức bị hơn mười vị cấm địa chi vương hợp lực truy sát. Hắc hắc, thật không biết nó có lai lịch ra sao mà có thể kinh động tới nhiều cường giả như thế. Bọn hắn thậm chí còn không tiếc phát động lực lượng căn nguyên của chiến trường. Nếu như không có Mộng Long, Hoang Man và ta ở gần đó, đồng thời toàn lực cứu giúp thì chỉ sợ nàng đã vẫn lạc rồi." Túy chân nhân lắc lắc đầu, bên trong con người bình thản chợt hiện lên một vẻ mê man, nói: "Chúng ta toàn lực ứng phó , cứu nàng ra khỏi chiến trường, nhưng trong quá trình đó lại đánh với thập đại cấm địa chi vương tới lưỡng bại câu thương."
Trịnh Hạo Thiên trong lòng phát lạnh. Chỉ cần nghe chuyện này khiến Túy chân nhân đến giờ vẫn còn sợ hãi cũng biết được tình huống lúc đó nguy hiểm tới cỡ nào.
Bất quá, chỉ bằng vào bốn vị tông sư lại có thể đánh tới lưỡng bại câu thương với thập đại cấm địa chi vương.
Nếu như Túy chân nhân không nói ngoa thì lực lượng của bốn vị tông sư này nhất định đã hơn xa cường giả cùng giai rồi.
"Sau khi chúng ta cứu được nàng... nàng nói với chúng ta, nàng đã tìm được phương pháp siêu việt cảnh giới tông sư." Túy chân nhân than thở nói.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng đại động, hỏi dồn: "Biện pháp gì?"
"Không chỉ có Trịnh Hạo Thiên lộ ra vẻ nóng vội mà ngay cả Thông Thiên chân nhân cũng lộ ra vẻ tò mò.
"Thần binh luyện thể." Túy chân nhân trầm giọng nói: "Nàng nói, muốn thần binh luyện thể thì phải có một điều kiện tiên quyết. Đó chính là phải đem kiện thánh khí kia thần binh luyện thể."
"Hả...." Trịnh Hạo Thiên trợn mắt líu lưỡi. Hắn mấp máy miệng, quay sang trao đổi ánh mắt với Thông Thiên chân nhân.
Huyết Quang kích, kiện thánh khí trong chiến trường linh giả này đã sớm bị hắn thần binh luyện thể thành công rồi. Nếu như không phải vậy thì hắn chưa chắc đã thừa nhận nổi áp lực cường đại mà tấn chức tông sư.
"Hả cái gì?" Túy chân nhân tức giận nói: "Phán đoán của Âm Mị nhất định không đúng ?"
Trịnh Hạo Thiên do dự một chút, nói: "Sư huynh, ngài cho rằng Âm Mị ma thần đang nói dối sao?"
Túy chân nhân trầm ngâm một lúc rồi nói: "Ta không thể khẳng định. Bất quá, sau khi Âm Mị lấy được thánh khí, lại chọc cho thập đại cường giả trong chiến trường linh giả hợp lực xuất thủ. Đây tuyệt đối không phải chuyện bình thường."
Hai tròng mắt của Trịnh Hạo Thiên đảo một vòng, nói: "Nếu Âm Mị ma thần lấy được thánh khí... vì sao còn không thần binh luyện thể chứ?"
Túy chân nhân khẽ ngây người, nói: "Làm sao ngươi biết nàng chưa thần binh luyện thể?"
Trịnh Hạo Thiên ho khan một tiếng, thầm nghĩ nếu lão nhân gia nàng làm rồi thì ta lấy ra gì ra để thần binh luyện thể đây.
Cũng may mà Túy chân nhân không truy hỏi. Hắn chỉ than nhẹ một tiếng, nói: "Kiện thanh khí bị hư tổn kia có uy lực rất thần kỳ. Đặc biệt là hung sát chi khí ở trên mình nó, thật sự là quá mức cường đại. Trừ phi,...." Hắn nhìn Trịnh Hạo Thiên, nói: "Trừ phi là thể chất hắc ám trời sinh, nếu không chỉ có cách tu luyện ma công, mới có thể khắc chế cỗ sát khí kia, đồng thời đem luyện thể thành công."
Trịnh Hạo Thiên bừng tĩnh đại ngộ, nói: "Cho nên vị Âm Mị chân nhân kia liền chuyển sang tu luyện ma công... đồng thời hóa thân thành ma thần?"
Túy chân nhân chậm rãi gật đầu, trên mặt cũng lộ ra vẻ khó coi.
Sau một hồi lâu, hắn nói: "Chúng ta tuyệt đối không đồng ý cho Âm Mị chuyển sang tu luyện ma công, nhưng nàng lại gạt chúng ta, lén lút tu luyện, đồng thời khi độ kiếp còn bị ma tâm công thể, biến thành ma thần."
Trong lòng Trịnh Hạo Thiên cảm thấy lạnh lẽo, nói: "Sư huynh, ngài xuất thủ giết nàng?"
Túy chân nhân cười khổ một tiếng, nói: "Âm Mị thiên sinh lệ chất, sau khi tu luyện, dung nhan lại càng kinh diễm, mê đảo chúng nhân. Ngay cả mấy lão bất tử chúng ta cũng phải ngưỡng mộ nàng. Hắc hắc, sau khi nàng hóa thân thành ma thần, đại khai sát giới, mấy người chúng chính vì tranh cãi nên xử lý nàng thế nào mà xảy ra tranh chấp kịch liệt. Tuy cuối cùng vẫn xuất thủ trấn áp nàng, đồng thời đoạt lấy thần kiếm của nàng, trấn áp trong Vạn Kiếm các. Chỉ là...." Thanh âm của hắn dần dần lộ ra một nỗi đau đớn kịch liệt: "Sau đại chiến, bảy người chúng ta phân ly. Hoang Man thoát ly bát đại tông phái, tiến vào vùng đất hoang man. Mộng Long thì thương tâm gần chết, mang theo Mộng Yểm đi tha hương nơi nào, không thấy tung tích đâu nữa. Mà lão phu, Thất Xảo, Bắc Đẩu cũng ẩn mình lánh đời, không bao giờ hỏi chuyện thế sự nữa.
Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu. Tuy Túy chân nhân kể rất nhẹ nhàng đơn giản, nhưng chỉ cần thoáng nghĩ một chút là có thể biết được, biến cố này rốt cuộc đã mang tới cho Phiêu Miểu đại lục thương tổn lớn cỡ nào.
Thất đại tông sư chân nhân, một người bị trấn áp, một người ra ngoài tự lập môn hộ, một người tha hương, bốn người còn lại thì cùng bế quan tĩnh tu.
Sức chiến đấu cao cấp nhất của Phiêu Miểu đại lục cứ như vậy mà tan rã, không thể nào gượng dậy nổi nữa. Cho nên bài danh của đại lục mới dần dần trượt dốc, cuối cùng bị Thương Khung đại lục ngồi lên đầu.
Bất quá, đám tối cường giả trong các đại lục khác vẫn biết rõ thực lực chân chính của Phiêu Miểu đại lục, cho nên cho tới bây giờ vẫn chưa bao giờ phát sinh chuyện ức hiếp quá đáng.
Trong lòng chợt động, Trịnh Hạo Thiên nói: "Bản thể của Mạt Mạt chính là pháp khí thần kiếm của Âm Mị ma thần sao?"
Túy chân nhân trầm giọng nói: "Không sai. Âm Mị là người duy nhất trong bảy người chúng ta được pháp khí chi linh nhận chủ thủ hộ. Cho nên nàng mới có thể chạy thoát dưới sự vây công của thập đại cấm địa chi vương. Mà sau khi nàng nhập ma, ngay cả khí linh của kiện pháp khí này cũng biến thành ma thần hung tàn. Năm đó mấy người chúng ta liên thủ phong ấn nàng vào trong hư không vô tận, đồng thời hủy diệt ma thần chi linh của pháp khí. Còn Mạt Mạt...." Hắn mỉm cười, nói: "Kiện pháp khí này vốn chính là chí bảo của Phiêu Miểu đại lục chúng ta, được Vạn Kiếm các bồi dưỡng mấy trăm năm, rốt cuộc cũng sinh ra pháp khí chi linh mới. Mặc dù thực lực của pháp khí chi linh này kém hơn một chút, nhưng chỉ cần cho nàng thời gian, thì nàng nhất định có thể trưởng thành, trở thành tồn không thua gì pháp khí chi linh năm xưa."
Trịnh Hạo Thiên hít thật sâu một hơi, nói: "Vậy, vị tiền bối trong Hàn Lâm tiểu Linh giới kia có phải là Âm Mị ma thần?"
Túy chân nhân trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng nói: "Có lẽ là nàng...."
"Nàng làm sao lại thoát ra khỏi phong ấn?
"Chúng ta phong ấn nàng vào trong hư không vô tận, mặc nàng tự sinh tự diệt. Nhưng vận khí của nàng quá tốt, không ngờ có thể thoát ra không gian vô tận, đồng thời tiến vào Hàn Lâm tiểu Linh giới." Túy chân nhân liếc mắt nhìn Trịnh Hạo Thiên một cái thật sâu, nói: "Các ngươi có thể gặp được nàng, cũng coi như người hữu duyên đó."
Trịnh Hạo Thiên cười khổ một tiếng, đồng cảm nói: "Không sai, chúng ta đúng là người hữu duyên."
Hắn thầm nghĩ trong lòng, sư huynh à, nếu ngài biết ta đã đem Huyết Quang kích thánh khí mà Âm Mị ma thần đoạt được luyện thể thành công, thì chỉ sợ càng phải thừa nhận câu này rồi.
"Nàng ở Thiên ma giới?" Text được lấy tại
"Không sai, nàng đang ở Thiên ma giới, lấy chiến dưỡng chiến, dần dần khôi phục lại thực lực năm xưa. Thậm chí còn mạnh hơn." Túy chân nhân nghiêm nghị, nói: "Ta tìm không được nàng, nhưng ta có thể khẳng định, nàng nhất định sẽ trở về."
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên thay đổi, nói: "Nàng muốn lấy Đại Âm Mị thần kiếm?"
"Không sai, Đại Âm Mị thần kiếm chính là pháp khí. Một khi đoạt được thần kiếm nàng nhất định hủy diệt linh trí của Mạt Mạt, biến nó thành ma khí." Túy chân nhân lạnh nhạt nói: "Ta biết ngươi trách ta không nên cho Cừu Hinh Dư nhận chủ, nhưng ngươi phải nhớ kỹ. Trên thế giới này không có bữa tiệc miễn phí, nếu như không phải trả giá thì há lại được pháp khí thừa nhận. Hừ, tư chất Cừu Hinh Dư mặc dù không tệ, nhưng cũng chỉ là một thiên tài mà thôi. Cơ hội tấn chức tông sơ kiếp này cực kỳ nhỏ bé. Chỉ là có Trang Mạt Mạt, chỉ cần nàng cố gắng vượt qua cửa ải này, sau này nhất định có thể tấn chức tông sư. Nếu đổi lại là ngươi, ngươi sẽ lựa chọn con đường nào?"
Trịnh Hạo Thiên sửng sốt một hồi lâu, rốt cuộc cũng chán nản ngồi xuống, nói: "Đa tạ sư huynh chỉ điểm.."
Đúng như lời Túy chân nhân nói,nếu không có Âm Mị ma thần uy hiếp, cho dù là Trang Mạt Mạt cũng chưa chắc đã nguyện ý nhận Cừu Hinh Dư làm chủ đâu.
Bất quá, nếu hiện giờ đã nhận chủ thành công thì cho dù Âm Mị ma thần có bản lĩnh lớn hơn nữa, cũng khó mà xoay chuyển được tình thế.
Trừ phi nàng hạ quyết tâm gạt bỏ sự tồn tại của Trang Mạt Mạt. Bất quá, nếu làm như vậy thì kiện pháp khí này sẽ lại lâm vào ngủ say. Kiếp này có thể ngưng tụ ra khí linh ra lần nữa hay không thì chẳng ai có thể nói trước được.
Túy chân nhân khẽ phất phất tay, nói: "Sư đệ, chuyện cần thiết ta đều nói hết rồi. Ngươi đi trả lời Hề Ngữ Đình, nói lão phu và ngươi ở đây chờ đại giá các vị đồng đạo."
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, nói: "Ở Vạn Kiếm tông chúng ta?"
Túy chân nhân khẽ cười, nói: "Nếu Đại Âm Mị thần kiếm ở chỗ chúng ta thì đương nhiên là phải gặp ở đây rồi." Hắn ngửa đầu, lầu bầu: "Mấy trăm năm rồi không gặp mặt, các vị lão bằng hữu, các ngươi ra sao rồi?"
Trong lòng Trịnh Hạo Thiên chợt dâng lên một cảm giác hào hùng không thể hình dung được.
Tuy lúc này hắn cũng là một trong số những tông sư chân nhân, nhưng vừa nghĩ tới chuyện toàn bộ tông sư nhân loại trên Phiêu Miểu đại lục phải tề tụ ở Vạn Kiếm tông, trong lòng lại kích động khó mà kiềm chế nổi.
Nếu tin tức này truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ gây ra chấn động khắp đại lục...