Chương : Trốn ở trong Tiên Phủ
Cổ Tung Diệp xuất hiện, Giang Cung Tuấn cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm, Dương Hoàng Tôn Giả quá mạnh, tất cả mọi người ở đây hợp sức lại đều không phải đối thủ của ông ta. Chỉ có một người ở Giới Sơ Khai mới có thể đánh với ông ta một trận, đó chính là Cổ Tung Diệp với sức mạnh đỉnh cao. Giang Cung Tuấn cũng không ở lại thêm nữa, lập tức xoay người rời đi.
Dương Hoàng Tôn Giả vừa sải bước tới, muốn bắt Giang Cung Tuấn, thế nhưng tốc độ của Cổ Tung Diệp càng nhanh, xuất hiện tại lối vào đại điện, chặn đường đi của ông ta lại, ông ta một mặt bình tĩnh, nhàn nhạt nói: “Trận chiến lần trước tôi không có hứng thú, hôm nay lại tới đây để chỉ dạy các người.
Lời này vừa nói ra, trên thân ông ta phát ra khí tức cực kỳ đáng sợ. Giờ phút này, Giang Cung Tuấn đã xông ra khỏi đại điện. Vừa ra khỏi đại điện, anh đã lập tức nghe thấy có tiếng nổ ầm ầm.
Cổ Tung Diệp giao đấu cùng Dương Hoàng Tôn Giả, trong nháy mắt, đại điện như có trận động đất, lập tức bị phá hủy.
Giang Cung Tuấn cũng không dám xem tiếp trận đấu, không dám ở lại lâu quá, nhanh chóng rời đi, rất nhanh đã đi tới chỗ của Ngô Huy cùng Trần Vũ Yến, phân phó nói: “Nếu xảy ra chuyện gì, các cậu phải ngay lập tức trở về Tiên Phủ.
Cả hai người cũng không dám ở lại lâu thêm, bởi vì khí thế chiến đấu của Minh Lam Thánh Hoàng quả thực rất đáng sợ, bọn họ cũng đã được cảm nhận khí thế chiến đấu này. Hai người tiến vào Tiên Phủ.
Giờ phút này, khu vực này, tất cả các thiên tài đều đã đi ra khỏi phòng, nhìn khung cảnh núi non phía xa.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Tại sao lại giao chiến với nhau?”
“Khí thế này thật là kinh khủng”
Những người này ở đó một hồi cũng không biết vì sao Minh Lam Thánh Hoàng lại đánh nhau. Dương Hoàng Tôn Giả cùng Cổ Tung Diệp đều rất mạnh, mùi chiến đấu tràn đầy Minh Lam Tông, ngọn núi này xuất hiện dấu hiệu giải thể, không ít người cảm thấy hoảng sợ. Mà Giang Cung Tuấn đã tìm được Ngọc Mỹ.
Ngọc Mỹ đứng trước sân của một tòa viện lẻ loi, cô ta nhìn về phía bóng người trên bầu trời xa xa, cau mày nói: “Có chuyện gì vậy, sao ba lại đến đây, lại còn có thêm người của Ma tộc?”
“Ngọc Mỹ. Thời điểm Ngọc Mỹ đang nghi ngờ, có một thanh âm truyền đến Ngọc Mỹ quay người nhìn lại, thấy được Giang Cung Tuấn, không khỏi hỏi: “Làm sao vậy?”
“Không có thời gian giải thích, cô tốt nhất là đừng chống cự, tôi đưa cô đi Tiên Phủ.” Giang Cung Tuấn lôi Ngọc Mỹ đi.
Đầu óc khẽ động, một lực lượng cường đại đột nhiên xuất hiện bên trong Tiên Phủ, lực lượng này bủa vây lấy Ngọc Mỹ, đưa cô ta đến bên trong Tiên Phú.
“Oành!” Ở phía xa xa, có một đạo ma khí cuốn tới. Những ngọn núi bỗng chốc tan thành mây khỏi. Dãy núi trong nháy mắt đổ xuống. Mà không ít những người thiên tài không kịp trốn thoát đã chết ngay dưới chân núi.
“Cái này?” Giang Cung Tuấn khẽ nhíu mày. Nhiều người thiên tài như vậy, anh cũng không thể thấy chết mà không cứu. Chần chờ một lát, Tiên Phủ trên ngón tay anh không ngừng lớn lên, rất nhanh đã biến thành một tòa Tiên Phủ cao hàng trăm mét, đứng vững ở giữa không trung, mà thời khắc này đại môn của Tiên Phủ cũng dần dần mở ra.
Giang Cung Tuấn đứng thẳng giữa không trung, lớn tiếng kêu lên: “Nhanh tiến vào cửa lớn màu vàng.
Một số người thiên tài hoảng sợ nhìn thấy cửa lớn màu vàng trên bầu trời xuất hiện đều rất sửng sốt, nhưng là cảm nhận được khí thế chiến đấu ở phía xa càng ngày càng mạnh, bọn họ cũng không ở lại lâu, nhanh chóng tiến vào Tiên Phủ. Rất nhanh, những người này đều tiến vào Tiên Phủ. Giang Cung Tuấn thu hồi Tiên Phủ rồi lập tức bỏ chay.
Rất tiếc! Dương Hoàng Tôn Giả đang cùng Cổ Tung Diệp kịch liệt chiến đấu cũng nhìn chăm chú vào Giang Cung Tuấn, nhìn thấy Giang Cung Tuấn bỏ chạy, ông ta cũng bị phân tâm, một luồng hơi đen xông thẳng về phía Giang Cung Tuấn.
Luồng khí tức này có màu đen, không ngừng biến hóa tạo thành một văn tự cổ xưa phức tạp. Văn tự này rất thần kỳ, ẩn chứa sức mạnh bí ẩn và khó lường.
Lúc văn tự này bị nghiền ép đến, Giang Cung Tuấn cảm giác được mình như đang bị giam cầm ở giữa không trung, ngay cả linh lực cũng không thể phát huy được.
Anh trơ mắt nhìn văn tự màu đen từ trên trời giáng xuống, mắt thấy là sắp rơi vào người mình. Ngay tại tình thế ngàn cân treo sợi tóc này, Viện trưởng xuất hiện, chỉ thấy trong lòng bàn tay có một cỗ máy cường đại chống lại văn tự màu đen kia. Mà những áp lực của Giang Cung Tuấn vừa rồi gần như biến mất. Viện trưởng nhìn Giang Cung Tuấn, nói: “Giang Cung Tuấn, cậu mau rời đi đi.”
Giang Cung Tuấn cũng không quan tâm thêm nữa. Bởi vì đây là siêu cấp cường giả chiến đấu với nhau, cuộc chiến đấu này anh không thể nhúng tay vào. Có Viện trưởng hỗ trợ, anh nhanh chóng rời đi.
Rất nhanh đã xuất hiện ở ngoài cửa của Minh Lam Tông, thế nhưng Minh Lam Tông sớm đã bị bao vây. Bên ngoài, tất cả đều là người áo đen. Còn có một người đứng ở giữa không trung. Đó chính là Hộ pháp của Ma tộc mà trước đó Giang Cung Tuấn đã gặp ở núi Vạn Thiên.
“Không đi được rồi!” Sắc mặt Giang Cung Tuấn lập tức thay đổi. Tất cả các cường giả của Ma tộc đều ở bên ngoài, anh căn bản là không thể chạy trốn.
Lần trước khi anh trở về Minh Lam Tông, thế nhưng Minh Lam Tông đã diễn ra một trận đấu vô cùng kịch liệt, tông chủ của Minh Lam Tông cùng Dương Hoàng Tôn Giả liên thủ với nhau, chiến đấu kịch liệt chống lại các cường giả.
Lực chiến đấu thực sự rất quyết liệt, đánh sập cả núi Minh Lam. Như vậy chắc chắn là khí thế chiến đấu rất mạnh, ngay cả trong lòng Giang Cung Tuấn cũng cảm nhận được run sợ. Anh không dám làm loạn.
Tiến vào bên trong Tiên Phủ, tim đập thình thịch. Sau khi tiến sâu vào trong Tiên Phủ, Tiên Phủ không ngừng thu nhỏ, biến thành một hạt cát, ẩn hiển trong đống đổ nát Giờ phút này, ở bên trong Tiên Phủ tập trung mấy trăm ngàn người thiên tài.
Bọn họ đều là vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, không biết chuyện gì xảy ra, cũng không biết đây là nơi nào. Bên trên ngọn núi. Một đám người thiên tài ngơ ngác nhìn nhau. Đúng lúc này, Giang Cung Tuấn xuất hiện. Anh vừa xuất hiện đã lập tức bị đám người vây quanh.
“Giang Cung Tuấn, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?” Trong số những người này cũng có cường giả của Minh Lam Tông. May mắn thay là có Tây Định Trí, còn có người thiên tài Làm Dinh Thiện.
Ngọc Mỹ cũng ở đây. Lúc anh vừa xuất hiện đã bị Ngọc Mỹ kéo đi.
“Giang Cung Tuấn, anh nói cho tôi biết rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”
Đừng thô lỗ.”
Giang Cung Tuấn vỏ võ tay Ngọc Mỹ, nói: “Cô là phụ nữ, phụ nữ thì phải dịu dàng hơn một chút, nếu không thì không gả được cho ai đâu Ngọc Mỹ bỏ tay kéo Giang Cung Tuấn ra, nhưng vần đang đuổi theo hỏi: ‘Đừng nói nhảm nữa, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Ánh mät mọi người đều dừng lại trên người Giang Cung Tuấn. Giang Cung Tuấn cũng là đem chuyện đã xảy ra kể hết cho mọi người. Từ chuyện cứu được Cổ Tung Diệp ở Cổ tộc, đến lúc anh cầm lệnh bài dọa Dương Hoàng Tôn Giả rút lui, đến lần này là âm mưu của Minh Lam Tông, Cái gì, là anh sao?” Ngọc Mỹ một mặt kính hãi Cũng có người không tin, nói: “Chuyện này sao.
có thế chứ, Minh Lam Thánh Hoàng chính là tiền bối đức cao vọng trọng trong thế giới này, làm sao có thể cấu kết cùng với Ma tộc được?”
‘Đúng vậy, tôi cũng không tin”.Xung Phan Bá cũng phản bác: “Tông chủ của tôi tuyệt đối không phải là người như thế”
Giang Cung Tuấn thản nhiên nói: “Các cậu bị ngốc sao, địa điểm thi đấu là Minh Lam Thánh Hoàng quyết định, chẳng lẽ ông ta thật sự không biết núi Vạn Thiên có doanh địa của Ma tộc hay sao, ông ta là quyết tâm để các cậu đi chịu chết, nếu không có tôi thì các cậu đã sớm chết rồi: “Hơn nữa, hiện tại Ma tộc đã bao vây Minh Lam Tông, các cậu có biết trận giao chiến ở bên ngài quyết liệt như thế nào không?”
Giang Cung Tuấn cũng không thèm để ý tới những cái gọi là người thiên tài này, anh đi bộ xuống núi, đi về hướng thành phố xa xa. Ngọc Mỹ đi theo sau lưng Giang Cung Tuấn, kéo anh một cái.
“Giang Cung Tuấn, anh mau đi cứ ba tôi đi”
Nghe vậy, Giang Cung Tuấn ngừng lại, nói: “Cô nói nhảm cái gì vậy, ba của cô chính là đệ nhất cao thủ ở Giới Sơ Khai, tôi chỉ mới tiến vào nhập thánh cảnh, ngay cả pháp cảnh còn chưa vào được.”
Bây giờ, tình huống giao tranh bên ngoài như thế nào, Giang Cung Tuấn tạm thời không biết. Anh cũng không muốn đi quản. Anh không muốn chết, không muốn ra ngoài. Một khi ra ngoài, các cường giả của Ma tộc tùy tiện xuất chiêu đã có thể tiêu diệt anh ngay lập tức. Cho nên cứ ở trong Tiên Phủ, ít nhất cũng có thể bảo đảm còn sống. Dựa theo tính toán của anh, cứ trốn ở trong Tiên Phủ một khoảng thời gian, chờ đến bao giờ bên ngoài an toàn rồi mới đi ra.