Cho nên Richard và thể lực Đông Đảo sẽ không tiếc bất cứ giá nào! Khoảng cách trận chiến giữa Diệp Lâm Quân và Sát Thân Bố Y chỉ còn hai ngày.
Trong một tứ hợp viện hẻo lánh nào đó ở kinh thành. Trong sân nhỏ, có hơn hai mươi người đang ngồi ở đây. Người người khí chất bất phàm, đều là bá chủ một phương.
Ánh mắt của họ đều mang theo một tia cưồng nhiệt và sùng bái.
Nhìn đến chỗ người đàn ông đang ngồi thưởng thức trà. Người đàn ông mặc áo choàng trăng, không nhuốm bụi trần.
Diện mạo bình thường đến không thể bình thường hơn nữa, cũng không có khí chất đặc biệt gì.
Nhưng ai có thể ngờ rằng anh ta lại là Sát Thân Bổ Y tiếng tăm lừng lẫy.
Đây cũng là lý do lớn nhất khiến anh ta có thể trốn vào kinh đô.
Bỏi vì anh ta chính là một người bình thường.
Càng thích sống một cuộc sống hiện đại hóa hơn.Anh ta càng thích đồ đệ gọi mình là thây chứ không phải sư phụ.
Hơn hai mươi người ngồi phía dưới đều là đệ tử mà Sát Thần Bố Y thu nhận những năm gần đây.
Có một số anh ta dạy võ công, một số dạy cách đối nhân xử thế, một số là dạy y thuật...
Phàm là những người được Sát Thân Bố Y dạy đều trở thành những người tài giỏi trong xã hội.
Bây giờ thây của họ xuống núi, những người này đều đến đây.
“Thầy, đối chiến với Diệp Lâm Quân, người năm chắc bao. nhiêu phần trăm?”
Phía dưới có người hỏi.
Hỏi một câu mà cả thế giới đều muôn biết.
Sát Thần Bố Y có bao nhiêu chắc chắn! Sát Thần Bố Y suy nghĩ một chút mới chậm rãi nói: “Trước đây chắc chắn năm phần!
Giây tiếp theo Sát Thần Bố Y câm một thanh cổ kiếm. Vì không để bị quấy rầy, Diệp Lâm Quân đã đuổi bảy thân đi.
Một mình anh ở trong sơn trang.
Đọc sách cổ chỉ để tìm cách cứu Lý Từ Nhiệm. Nhưng đến nửa đêm, Diệp Lâm Quân nhân ra có sự dao động.
Một tên Hai tên Ba tên...
Ngày càng có nhiều cường giả xuất hiện trong sơn trang và không ngừng tăng lên.
Đây là điều mà Diệp Lâm Quân không thể ngờ tới.
Bây giờ vẫn còn có người đến tìm anh gây chuyện sao? Đến Thiên Sách Phủ cũng không dám!
"Bùm!" "Răng rắc!" "Bùml!" " Răng rắc!" Từ bên ngoài tràn vào vô số cao thủ, trực tiếp tiến thẳng đến giết Diệp Lâm Quân.
Từng thanh đao của võ sĩ lóe lên ánh sáng chói loá, hào quang sáng rực khủng khiếp, đan vào nhau thành lưới. Dôn Diệp Lâm Quân vào đường chết! “Võ sĩ Đông Đảo? Diệp Lâm Quân tự lẩm bẩm.
Dù tất cả những người này đều mặc đồ đen, thì họ đều là cường giả trong Thất Trọng Thiên, còn là hợp lực để tấn công.
Kinh khủng như vậy! “Đáng chết!!!”
Diệp Lâm Quân thét lên, sức mạnh vô song không ai địch nổi được bộc phát ra khỏi co thể.
"Răng rắc!" "Răng rắc!" Những thanh kiếm trong tay Võ sĩ Đông Đảo gẫy tan tành.
“Bụp!" “Bụp!