Chương :
Nhưng Lý Nghĩa Hồng và Lý Nghĩa Chính lại hóa đau thương thành sức mạnh, quyết tâm muốn liều mạng với Ưng Nhãn, chết cũng không thua bởi Ưng Nhãn.
Cuối cùng, hai bên chiến không phân thắng bại.
Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng nằm co quắp trên mặt đất, mặt mũi tràn đây máu, đứng lên cũng không nổi.
Mà Ưng Nhãn cũng bị cắn rơi một bên lỗ tai, so với hai anh em Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng cũng không khá hơn là bao.
Ưng Nhãn tức điên lên, nhìn về phía Đầu To, cầu xin trợ giúp: “Anh Đầu To, bọn họ phá hỏng quy tắc mà Thần Chủ dạy, anh định mặc kệ không quản sao?”
Đầu To lại chế nhạo một tiếng: “Là cậu mang đến thì cậu phải để ý chứ. Cậu không đủ sức quản được người ta thì chỉ có thể trách cậu, tôi không giúp được gì đâu”
Anh…
Ưng Nhãn vô cùng tức tối.
Đầu To đây là chỉ nhận linh thủy, không nhận người anh em là gã ta sao.
Ưng Nhãn không cam lòng trừng mắt nhìn Diệp Huyền Tân, cùng Man Đầu của Tương Tử Lý đi xa.
Đỗ Quyên nói: “Chủ nhân, ngài bây giờ nên nghỉ ngơi một chút đi”
“Chờ đến lúc chạng vạng tối, sẽ có sương mù, đến lúc đó có thể ngưng kết ra một chút linh thủy. Đương nhiên số lượng không thể nhiều bằng buổi sáng, nhưng đến lúc đó nói không chừng chúng ta còn có thể thu tập được một chút linh thủy”
Ừm.
Diệp Huyền Tân gật đầu.
Đỗ Quyên bận bịu trải rơm rạ cho Diệp Huyền Tân, mà cô thì ngồi một bên, lẳng lặng canh gác.
Nhân lúc bọn người Diệp Huyền Tân không để ý, Ưng Nhãn lặng yên không tiếng động chạy vào trong động của Đầu To.
Đầu To mặt mũi đen thui nhìn Ưng Nhãn: “Cậu cũng biết động của tôi không thể tùy tiện đi vào. Nếu như không có chuyện gì đặc biệt quan trọng, đừng trách tôi phạt cậu.”
Ưng Nhãn vội vàng nói: “Anh Đầu To, đương nhiên là có chuyện vô cùng quan trọng, thậm chí liên quan đến sự an toàn tính mạng của anh”
Đầu To nói: “Lại đây, nói mau lên”
Ưng Nhãn nói: “Anh Đầu To, chẳng lẽ từ khi anh đến đây đến giờ anh không nhìn ra sao, họ Diệp kia đang lôi kéo anh, mở rộng thế lực, hơn nữa còn thu thập một lượng lớn linh thủy.
Cậu ta muốn ngồi vào vị trí đội trưởng đó”
Đầu To nói: “Từ khi cậu ta vừa đến đây, tôi đã nhìn ra tên nhóc này tham vọng không hề nhỏ rồi.”
“Cậu không phải cho rằng cậu ta chỉ muốn là một đội trưởng nhỏ đó chứ? Sai rồi, tôi thấy cậu là muốn làm Bách phu trưởng, Thiên phu trưởng, thậm chí là cả Phủ chủ!”
Ưng Nhãn nói: “Cho nên, loại người uy hiếp cho anh như thế, anh lại cho phép cậu ta tồn tại sao?”
“Nếu là tôi thì tôi sẽ im lặng giết luôn loại người này rồi, diệt mầm họa ngay từ trong trứng nước”
Đầu To nhe răng cười: “Nếu cậu ta muốn thay chức đổi trưởng cũng phải có chuyện kia mới được”
Ưng Nhãn nói: “Anh Đầu To, tên kia không phải đơn giản đâu, cậu ra xuất thân từ quân phương Đại Hạ, thực lực rất mạnh, nói không chừng ngay cả anh có khi cũng không phải là đối thủ”
“Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng kia, thực lực thậm chí có thể bằng với tôi, cũng không thể khinh thường”
“Lão Tôn cùng Đỗ Quyên cũng thần phục tên họ Diệp, dưới †ay anh cũng không có mấy người có thể dùng được…”
Đầu To lắc đầu: “Ưng Nhãn, cậu quá coi thường tôi, cậu cho rằng thế lực của tôi chỉ giới hạn ở đội ngũ nhỏ như thế này hay sao?”
Ưng Nhãn tò mò hỏi: “Anh Đầu To, ý của anh là gì?”
“Ngoài trừ đội ngũ nhỏ này của chúng ta, anh còn tập hợp lực lượng ở nơi khác sao?”