“Vậy nên tôi mới nghi ngờ anh ta là gián điệp, chạy đến chỗ chúng ta để điều tra địa hình”
Chu Trung nói với Diệp Huyền Tân: “Sao, anh không nói cho Ưng Nhãn biết chân tướng?”
Diệp Huyền Tân: “Tôi nói rồi, nhưng anh ta không tin”
Ưng Nhãn khó hiểu hỏi: “Chân tướng gì?”
Chu Trung: “Thật ra vừa rồi là tôi tìm anh ta nói chuyện, hai chúng tôi là đồng môn”
Ưng Nhãn đột nhiên tỉnh ngộ: “Hóa ra lời tên nhóc con này nói là thật, tôi còn tưởng là anh ta bao biện nữa”
“Lão Chu, thật không ngờ anh và người mới đến này là bạn học, thật có duyên phận đó “
Chu Trung hơi mỉm cười: “Lần này tôi tìm anh tới, cũng chính là vì chuyện này”
“Anh ta là đồng môn của tôi, tình khí có hơi tệ, nếu có điều gì mạo phạm đến anh, vẫn mong Ưng lão đệ có thể rộng lòng tha thứ, đừng chấp nhặt anh ta”
Ưng Nhãn nói: “Đã là đồng môn của anh, vậy thì cũng là bạn của Ưng Nhãn tôi, tôi ắt sẽ chăm sóc thay anh”
Chu Trung nhìn Diệp Huyền Tân một cái, dùng khí kính trao đổi với anh ta: “Ưng Nhãn mạo phạm Thần Soái, có cần tôi trừ khử hắn giúp Thần Soái không?”
Diệp Huyền Tân nói: “Trừ khử hắn liệu có gây ra phiền phức gì không?”
Chu Trung đáp: “Dĩ nhiên là không. Ở Thần Chủ Giáo, mạng người là thứ rẻ mạt nhất. Loại vô danh tiểu tốt như Ưng Nhãn, chết thì cũng đã chết rồi, sẽ không gây ra chút rắc rối nào”
“Dù cho có người kiên quyết truy cứu đến chỗ tôi, một giọt linh thủy là đủ để xử lý rồi”
Diệp Huyền Tân kinh hoàng, sửng sốt trước sự tàn nhẫn vô nhân tính của Thần Chủ Giáo.
Diệp Huyền Tân nói: “Bỏ đi, tha cho hắn một mạng đi. Loại người này sớm muộn gì cũng sẽ có tác dụng.”
Được.
Chu Trung quay người rời đi.
Ưng Nhãn cười cười nhìn Diệp Huyền Tân: “Nhóc con, thật không nhìn ra, anh và lão Chu lại còn có mối quan hệ này”
“Theo tôi được biết, trước đây lão Chu làm việc trong quân đội Đại Hạ, hơn nữa cấp bậc cũng không thấp. Anh đã là bạn học của anh ta, có phải cũng phải đang làm việc cho quân đội không? “
Diệp Huyền Tân tùy ý soạn ra một lời nói dối: “ừm, trước đây tôi làm việc dưới trướng của lão Chu”
Ưng Nhãn mừng rỡ: “Thật sao? Đỉnh quá, nhóc con, chúng †a làm một cuộc giao dịch anh thấy sao? “
Diệp Huyền Tân tò mò hỏi: “giao dịch gì?”
Ưng Nhãn nói: “Đồng nghiệp, bạn bè của anh trong quân đội, có ai có tài mà không gặp thời, hoặc là bất mãn với hiện trạng không, có thể giới thiệu cho tôi, tôi kéo tới Thần Chủ Giáo chúng ta”
Diệp Huyền Tân đáp: “Có thì có, nhưng anh có thể cho tôi lợi ích gì đây?”
Ưng Nhãn đáp lời: “Theo quy củ của Thần Chủ Giáo chúng †a, sĩ quan cùng cấp bậc với lão Chu, mười giọt linh thủy, chiến sĩ bình thường, một giọt linh thủy”
Diệp Huyền Tân hỏi tiếp: “Linh thủy này có tác dụng gì ở Thần Chủ Giáo?”
Ưng Nhãn nói: “Phí lời, linh thủy chính là loại tiền tệ thông dụng của Thần Chủ Giáo. Anh có thể dùng linh thủy để mua bất cứ thứ gì”
“Ví dụ một giọt linh thủy, anh có thể mua được một mạng người, hơn nữa còn là mạng của một người có chút thân phận ở Thần Chủ Giáo, như là tiểu đội trưởng”
“Còn như người mới đến như anh, haha, về cơ bản thì đến một giọt linh thủy cũng không đáng”
Diệp Huyền Tân suy nghĩ một chút, cười thâm trong bụng.
Anh ta đang muộn phiền làm sao để bọn Sát Lang, Độc Lang đến được đây, giúp đỡ mình, hiện giờ Ưng Nhãn chủ động dâng cơ hội đến, sao Diệp Huyền Tân có thể không trân trọng được.