Chương :
Chỉ có điều khí tức của xương bàn tay này quá yếu, Diệp Huyền Tân nhất định phải tiếp xúc thì mới miễn cưỡng cảm nhận được.
Xem ra, đầu sỏ quả thật là hai người tài vụ này rồi.
Việc chiếm đoạt tài sản quốc gia và bắt cóc Từ Lam Khiết là một âm mưu được dàn xếp cẩn thận trong một thời gian dài.
Diệp Huyền Tân vội vàng nói: “Cá Nhỏ, đem nhưng tài liệu liên quan đến họ đưa cho tôi.”
Được!
Trình Hạ Vũ sớm đã chuẩn bị xong tài liệu của hai người này, giao cho đại đội hình sự rồi.
Trình Hạ Vũ rất nhanh đã đem tài liệu của hai người tìm ra.
Trên tài liệu ghi rõ hai người tài vụ này là một cặp song sinh, anh trai tên là Lý Nghĩa Chính, em trai tên là Lý Nghĩa Hồng, đều là người nhà họ Lý.
Hai người này mới tốt nghiệp đã đến Tập đoàn Đạo Vương.
Ngào những điều này ra, cũng không ghi chú gì đặc biệt, toàn bộ xem ra rất bình thường.
Chỉ là, Diệp Huyền Tân không hề tin cuộc đời của hai người lại đơn giản như thế.
Diệp Huyền Tân hỏi: “Cá Nhỏ, có cách nào liên lạc với người nhà của họ hay không?”
Trình Hạ Vũ gật đầu: “Em đã liên hệ với cha mẹ anh ta, nhưng không được”
“Ngoài ra, anh ta không còn người thân nào khác”
Diệp Huyền Tân nói: “Ừm, Cá Nhỏ, lát nữa anh phải đến nhà chính của nhà họ Lý để điều tra Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng”
Trình Hạ Vũ cau mày, nói: “Anh rể, hai người này rất quan trọng với anh sao? Anh phải tự mình điều tra sao?”
Diệp Huyền Tân nói: “Rất quan trọng. Cá Nhỏ, sau khi anh rời đi, em có thể giúp anh chăm sóc con gái anh, còn Tập đoàn Đạo Vương, em tạm thời nắm toàn quyền đại diện”
Trình Hạ Vũ nói: “Chị em đâu? Em toàn quyền đại diện, còn chị em làm gì?”
Diệp Huyền Tân suy nghĩ một chút, nhưng vẫn là không nói ra sự thật.
Bây giờ Trình Hạ Vũ đã biết quá nhiều chuyện, nhưng càng không có lợi cho cô ấy.
Diệp Huyền Tân nói: “Anh phải đưa chị em rời khỏi đây một thời gian, vì vậy, để em phụ trách tình hình Tập đoàn Đạo Vương”
“Được thôi.”
Trình Hạ Vũ bất đắc dĩ nói: “Hai anh chị cứ ngao du sơn thủy đi, việc nặng việc nhọc cứ giao cho đứa em dâu này làm, anh chị cũng không phải thương xót đâu”
Diệp Huyền Tân dở khóc dở cười, nói: “Chịu khó một khoảng thời gian, đợi anh và chị em an toàn trở về, sẽ đưa em đi leo núi ngắm bình minhl”
“Được!”
Tâm trạng Trình Hạ Vũ vừa rồi còn đang ủ rũ, trong nháy mắt đã tràn ngập ánh nắng: “Nói lời giữ lời”
Sau khi dặn dò Trình Hạ Vũ vài câu, Diệp Huyền Tân lập tức lên đường đến nhà chính của nhà họ Lý.
Trên đường đi, Diệp Huyền Tân nhận được điện thoại từ Độc Lang.
Anh bắt máy.
Độc Lang vội vàng báo cáo công việc: “Anh, chúng tôi theo dõi đối phương chưa được bao lâu, đã hoàn toàn mất dấu vết, không thể tiếp tục theo dõi”