Chương :
Cảm xúc của Diệp Huyền Tân rất phức tạp.
Nếu như xương tay này thực sự có liên quan tới bàn tay to lớn kia vậy thì chứng minh bàn tay to lớn bắt Lam Khiết và tương lai của đất nước đã được lên kế hoạch từ trước!
Diệp Huyền Tân nó làm việc ở đây bao lâu rồi Trình Hạ Vũ hơi suy nghĩ nói: “Khoảng hai năm”
Hai năm!
“Cá Nhỏ hai nhân viên tài chính kia đã Họ ẩn nấp ở trong tập đoàn Đạo Vương hai năm, lập kế hoạch hai năm mà mình lại không phát hiện ra, chết tiệt!
Diệp Huyền Tân: “Bình thường hai nhân viên tài chính kia có biểu hiện không bình thường gì không?”
Trình Hạ Vũ hơi suy nghĩ cuối cùng lắc đầu: “Không có! Họ giống như người bình thường vậy!”
Diệp Huyền Tần nói: “Lúc tập đoàn Đạo Vương khó khăn nhất họ vẫn không rời đi. Đợi đến khi tập đoàn Đạo Vương vừa mới gắng gượng vượt qua khó khăn sắp trở lại thời kỳ huy hoàng họ lại đột nhiên biến mất, hai người này trăm phần trăm là có vấn đề!”
Trình Hạ Vũ gật đầu: “Đúng vậy, hai người này khẳng định có vấn đề. Hơn nữa giết người còn giấu bàn tay ở trong phòng làm việc của mình thật là làm cho người ta khó có thể hiểu được”
Hai người nhanh chóng đi tới phòng tài chính.
Phòng làm việc đã bị cảnh sát phong tỏa từ lâu rồi, cảnh sát hình sự đang bận rộn ở bên trong.
Diệp Huyền Tân và Trình Hạ Vũ vừa mới đi gần đến văn phòng, đã bị một cảnh sát hình sự râu ria mép ngăn lại: “Dừng lại, đây là hiện trường gây án, người không có phận sự không được vào trong.”
Trình Hạ Vũ vội vàng nói: “Viên cảnh sát hình sự này, đây là anh rể của tôi, gia chủ của Tập đoàn Đạo Vương, mong ông cho anh rể tôi vào trong xem thử nhé.”
Cảnh sát hình sự lắc đầu nói: “Xin lỗi, hiện giờ chúng tôi đang điều tra lấy chứng cứ, bất kỳ ai đi vào trong cũng có thể dẫn đến khả năng phá hoại hiện trường, hủy đi chứng cứ”
Diệp Huyền Tân trầm giọng nói: “Mấy người đi hết đi, vụ án này đã vượt qua khả năng phạm vi xử lý của mấy người rồi, tôi sẽ tiếp tay vụ án này”
Khụt Cảnh sát hình sự không khỏi tức cười: “Xin lỗi, án mạng này nếu không do cảnh sát hình sự chúng tôi xử lý vậy cảnh sát hình sư của chúng tôi là gì chứ? Quản lý giao thông sao?”
“Cảnh cáo anh ngay lập tức rời đi, không được cản trở chúng tôi thi hành công vụ.”
Diệp Huyền Tân cũng không phí lời với cảnh sát hình sự, mà rút điện thoại ra, gọi cho tổ hành động đặc biệt: “Tập đoàn Đạo Vương xảy ra án mạng, các anh đến tiếp tay, bảo nhưng cảnh sát hình sự ở hiện trường rút về đi”
Tổ hành động đặc biệt, là tổ chức cáo nhất của tổ điều tra, là một nhánh của Lang Thuong.
“Hiểu rõI”
Đối phương lập tức đáp lại.
Cảnh sát hình sự khóc cười không được: “Tôi nói nè ông chủ Diệp, ngài đây là có ý gì? Gạt người khác như vậy có ý nghĩa không chứ?”
“Theo như ngài nói, là muốn chúng tôi không cần lo vụ án này rồi? Hay là ngài bị chột dạ?”
“Ngài và hung thủ có phải là có bí mật liên quan gì không thể nói cho người khác biết hay không?”
Bốp!
Diệp Huyền Tân không chút do dự nào tát cho cảnh sát hình sự một bạt tai: “Biết không, chỉ dựa vào câu nói sau cùng đó thôi, cũng đủ cho tôi tiêu diệt chính đời nhà ông rồi!”
“Khốn kiếp!”
Cảnh sát hình sự tức giận nói.
Những viên cảnh sát hình sự khác cũng nổi giận, rối rít móc súng ra, chỉ thẳng vào Diệp Huyền Tân.