Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương :
Đúng như Côn Luân Vệ đã nói, Diệp Huyền Tân làm sao có thể không sắp xếp các biện pháp bảo vệ trên người của Từ Lam Khiết được chứ.
Long Thần Vận Quốc va chạm với Vận Quốc khiến Vận Quốc lùi ra xa vài mét còn Long Thân Vận Quốc cũng bị phản kích lại một cách nặng nề đập xuống mặt đất khiến mái nhà bị thủng một lỗ lớn.
Thân hình của Long Thần Vận Quốc trong suốt đi nhiều, có thể thấy được rằng Long Thần Vận Quốc đã bị thương rất nghiêm trọng.
“Khụ khụ khụ!” Long Thần Vận Quốc không ngừng ho khan sau đó gào lên với Vận Quốc: “Vận Quốc à Vận Quốc, chúng ta sinh ra từ một gốc sao lại phải đấu đá nhau như thế này”
“Nể mặt tôi, hãy để tôi chiếm giữ anh đi. Anh yên tâm sau này tôi nhất định sẽ đối xử tốt với anh”
Có điều Vận Quốc căn bản là không có ý thức tự chủ nên hoàn toàn không hiểu được lời của Long Thần Vận Quốc nói nên lại đè Long Thần Vận Quốc xuống lần nữa.
Long Thần Vận Quốc vội vàng nói: “Tôi thua rồi, tôi thua rồi vẫn chưa được sao? Anh mau đi đi, tôi thừa nhận là tôi không đánh lại anh được”
Lời này của Long Thần Vận Quốc không những không có tác dụng gì thậm chí còn khiến Vận Quốc dùng lực càng nặng hơn.
Côn Luân Vệ và Ảnh Chủ Lão Tổ vui vẻ nhìn Long Thần Vận Quốc.
Haha, lần này đúng là thu hoạch lớn, tự nhiên lại loại bỏ được Long Thần Vận Quốc của Diệp Huyền Tân.
Long Thần Vận Quốc này tuy không mạnh bằng Vận Quốc nhưng nó hơn Vận Quốc ở chỗ là nó có ý thức tự chủ và hoàn toàn có thể trở thành một trợ thủ đắc lực để thực hiện các cuộc tấn công vì vậy nó cũng không thua kém Vận Quốc là bao.
Lúc này hai người họ đều có suy nghĩ không phải là nên phân chia Vận Quốc và Long Thần Vận Quốc mà muốn giành lấy cả hai.
Long Thần Vận Quốc nhìn lên trời vào gào lên: “Ôi mẹ ơi, ông đây sắp không chịu nổi nữa rồi, họ Diệp kia mau đến đây hỗ trợ đi”
Diệp Huyền Tân ở cách xa ngàn dặm đột nhiên cảm thấy có điều không ổn.
Anh mơ hồ nhận ra rằng Long Thần Vận Quốc cộng hưởng ý thức với bản thân mình.
Lúc này ý thức trong đầu của Long Thần Vận Quốc là mối nguy hiểm khủng khiếp.
Tim của Diệp Huyền Tân bắt đầu nhảy loạn xạ cả lên.
Nhất định là Từ Lam Khiết đã xảy ra chuyện rồi.
Đây có lẽ là kế Diệp Huyền Tân lập tức nói với vài người: “Lam Khiết gặp nguy hiểm vì vậy nên tôi sẽ quay về trước, mọi người cố hết sức mà mau chóng quay về nhé hổ ly sơn!”
Đã rõ!
Vừa nghe tin Từ Lam Khiết gặp chuyện một số người liền thấy hoảng lọan, không kiềm chế được mà tăng tốc bước chân.