Chương : Có biết vừa rồi Hồ Yên đã đích thân gọi cho ba không?
Khách sạn Thịnh Dạ.
Bên trong phòng tồng thống xa hoa.
Lâm Hàn đang nằm trên giường, nghe tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm, khóe miệng nhếch lên.
“Muốn phá hoại chuyện tốt của tôi à, không có cửa đâu!”
“Haha, các người có nằm mơ cũng không ngờ tôi sẽ tới nội thành!”
Vừa nghĩ tới những chuyện sắp xây ra, trong lòng Lâm Hàn trở nên kích động.
Chẳng bao lâu nữa cậu ta có thể chơi đùa với hot girl trong sáng của trường rồi.
Không biết là bi hiện ở trên giường của cô ấy sẽ như thế nào.
Lâm Hàn trong đầu không khỏi nghĩ đến đủ loại hình ảnh dung tục, nụ cười trên mặt càng ngày càng lớn.
Đúng lúc này, điện thoại di động của cậu ta lại vang lên.
Lông mày của cậu ta chợt nhíu lại, ai lại không biết phân biệt tốt xấu như vậy, tự nhiên lúc này lại gọi điện cho mình.
Nhấc điện thoại lên nhìn, hóa ra là ba gọi điện tới “Alo, ba ạ? Sao vậy ạ?”
Cậu ta hơi nghỉ hoặc một chút, ba mình bình thường không hay gọi điện thoại cho mình lắm.
‘Sao hôm nay tự dưng lại gọi cho mình nhì?
“Thằng khốn nạn!”
“Bây giờ mày đang ở cùng một cô gái tên là Tần Nguyệt Nhi đúng không?”
Giọng nói tức giận của Lâm Vũ truyền đến từ.
đầu dây bên kia.
Lâm Hàn lúc đó liền ngây ngần cả người, làm sao ba biết mình hiện tại đang ð cùng một cô gái?
Hơn nữa, ngay cà tên của đối phương cũng biết.
Từ giọng điệu này có thể thấy ba có vẻ đang rất tức giận.
“Đúng ạ?”
“Ba, làm sao vậy ạ?”
Lâm Vũ tức giận đến bừng bừng khí thế.
Không biết rõ thân phận của đổi phương mà dám làm lung tung.
Lá gan đứa con trai này của mình đúng là lớn thật.
“Ba hỏi mày, mày đã đụng vào nó chưa Lâm Vũ lạnh nhạt nói.
Nếu nó chưa đụng vào, có lẽ vẫn còn nói chuyện được.
Nếu nó đã đụng vào rồi, ông ta sẽ xong đời.
“Vẫn chưa ạ, hiện tại bọn con mới vừa vào khách sạn.”
“Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy ạ, làm sao.
ba biết tên cô ấy?”
Lâm Hàn tràn đẩy nghỉ hoặc, ba cậu ta từ trước đến giờ không bao giờ quan tâm đến những chuyện này của mình.
Tại sao lần này đột nhiên lại muốn nhúng tay.
vào.
“Mày, đồ khốn nạn!”
“Mày có biết cô gái kia là ai không?”
“Chị của cô ta, cô ta là em gái của Hồ Yên, tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Hoa!”
“Cô ta đến ba còn không dám dây vào. Ngay.
cả em gái cô ta mà mày cũng dám đụng vào.
Mày chán sống rồi hả?”
Lâm Vũ khi nghe thấy con trai mình chưa làm gì cả, thờ phào nhẹ nhõm.
Sau đó giận dữ mắng một câu, thằng thừng mắng Lâm Hàn đến choáng váng.
Trong lúc nhất thời, Lâm Hàn chưa hồi phục lại tỉnh thần.
Vài giây sau đó, Lâm Hàn mới cười nói: “Ba, ai nói cho ba đó ạ?”
“Cô gái này là một người ở quê lên. Làm sao.
cô ấy có thể là em gái của tổng giám đốc Yên được chứ? Ba đừng có đùa con nữa.”
“Không có chuyện gì thì con cúp máy đây.
Con còn phải làm việc chính cái đã.”
Nói xong, Lâm Hàn chuẩn bị cúp máy.
Nhưng, giọng nói lạnh lùng của Lâm Vũ lại phát ra từ đầu dây bên kia “Mày mà muốn chết thì ba gánh không nồi màyt”
“Mày có biết vừa rồi Hồ Yên đã đích thân gọi điện thoại cho ba không?”
“Mày nghĩ đi, nếu không phải là em gái của cô ta, cô ta sẽ đích thân gọi điện cho ba mày à”
Nghe được những gì Lâm Vũ nói, Lâm Hàn sững sỡ tại chỗ.
Cậu ta không ngỡ rằng Tản Nguyệt Nhi thế mà lại là em gái của Hồ Yên.
Hơn nữa, bên kia còn tự mình gọi điện cho ba cậu ta rồi.
“Ba, ba thật sự không có đùa hả?”
Giọng điệu có phần hơi mất tự nhiên.
Thân phận của Tản Nguyệt Nhi cậu ta đã cho người đi dò hỏi rõ ràng từ lâu rồi cơ mà.