Một tiếng trôi qua, họ đánh được bốn trận.
Mới đó đã tới giờ đấu tập với đội UP đã tới, từng đội lần lượt vào phòng đấu tuỳ chọn vs. Hà Trang nom cứ như có mối thâm thù với người đi Top của đội bạn vậy —
“Em nói cho mọi người biết, trận này em nhất định lên đồ phụ trợ rồi dẫn bé Hoán Hoán của em gank chết thằng Ôn Nã kia.”
Ôn Nã là tên của người đi Top đội bạn.
Đội tuyển UP và đội tuyển ZH đều là đội mới, cùng nhau vượt qua vòng loại để tham dự giải đấu mùa xuân, số lần đụng độ nhiều không kể hết.
Trước đây, Hà Trang có chơi Tôn Tẫn một trận hồi đấu vòng loại, bị Ôn Nã đè bẹp dí.
A Hoán bên cạnh chế giễu, “Hai đánh một mà ông không thấy thúi mặt hả?”
“Thúi mặt gì?” Hà Trang ra chiều không thể tin được, “Ông dám nói đỡ cho thằng Top bên đó? Quả nhiên trái tim của ông đã bị Pickup trộm mất rồi.”
Bình thường, quan hệ giữa hai đội tuyển khá thân thiết, A Hoán và xạ thủ Pickup của đội bạn trạc tuổi nhau, lại có sở thích chung nên quan hệ rất tốt.
Hồi trước Weibo còn ghép đôi hai người họ thành một cặp, sau khi thi đấu còn ôm nhau, có vài thời điểm còn thoáng nhìn đối phương nữa chứ…
Tóm lại, đồn họ là gay.
Đương nhiên, A Hoán vẫn ra vẻ rằng mình thẳng đuột, không cong khúc nào.
Trận đấu bắt đầu.
Đội ta gồm Tiểu Kiều, Triệu Vân, Quan Vũ, Ngu Cơ và Thái Ất Chân Nhân.
Đội bạn gồm Gia Cát Lượng, Ukyo Tachibana, Dương Tiễn, Marco Polo và Arthur.
Không sai, vị tướng Arthur lại xuất hiện trong một trận đấu đẳng cấp cao.
Giây thứ ba mươi sau khi bắt đầu trận đấu, Mid đội bạn liền chat tổng một câu —
【Tất cả】 Lưu Ly (Gia Cát Lượng): Chào chị!
Lưu Ly vừa chat câu này, hai người lập tức trao đổi kỹ năng ở đường giữa.
【Tất cả】 Lưu Ly (Gia Cát Lượng): Chị đánh người ta đau thế!
【Tất cả】 Bảy Ngàn (Tiểu Kiều): Cậu cũng vậy.
Hà Trang nhìn mà ngứa mắt, “Có cách nào khiến thằng Lưu Ly này câm mồm lại không? Nó dám làm quen với chị đẹp của tụi mình kìa!”
Dư Hoán Xuyên lạnh mặt, điều khiển nhân vật ra núp bụi ở cái bụi cạnh khu bùa đỏ, “Đè đường cho nó câm là được.”
Anh rất tự tin đặt mục tiêu.
Tuy nhiên, ngay sau đó, Ukyo Tachibana đội bạn dẫn theo thằng đệ Arthur và Marco Polo lũ lượt tràn vào khu bùa đỏ phe mình.
Một mình Dư Hoán Xuyên không đánh lại ba người, Quan Vũ đường dưới không có khả năng tham gia nên anh dứt khoát bỏ đi, tới khu bùa xanh.
Hà Trang bên cạnh chế giễu, “Thế mà bảo đè người ta, anh còn không thủ được bùa nữa là.”
Dư Hoán Xuyên ‘xuỳ’ một tiếng.
May là Ngu Cơ và Thái Ất Chân Nhân phe mình thấy vậy cũng nhào qua khu bùa đỏ đội bạn, nhưng Dương Tiễn đội bạn cũng vào theo, hòng giữ lại bùa.
Đen là không giữ được.
Thành thử, trận đấu trôi qua được một phút, ZH và UP đổi bùa đỏ coi như chào hỏi nhau, chỉ có Dư Hoán Xuyên đi rừng bị thọt.
Nhìn chung thì UP chiếm lợi thế, còn người đi rừng bên ta thì bị đè.
Kiều Hướng Thiển điều khiển Tiểu Kiều, cô hơi lo lắng.
Tiểu Kiều là tướng mạnh về nửa sau trận đấu, mà Gia Cát Lượng trước khi đạt level lại không thể xem thường. Tuy Kiều Hướng Thiển và Lưu Ly bên kia trao đổi chiêu thức rất hung hãn nhưng cô chỉ có thể nới rộng khoảng cách, dùng chiêu một dọn lính chứ không tránh được sát thương nội tại bắn vào của Lưu Ly khi cậu ta dọn xong lính.
Gia Cát Lượng của đội bạn đã level mà cô vẫn còn kém một chút.
Khó thật.
Lần đầu tiên Kiều Hướng Thiển đối đầu với tuyển thủ chuyên nghiệp, bấy giờ cô mới hiểu khoảng cách giữa đấu giải và đấu rank Cao Thủ khác nhau tới nhường nào.
Cô hít sâu một hơi, thầm nhủ bản thân phải bình tĩnh.
Tích trữ lượng tiền, tích trữ lượng tiền, chờ có đồ trước đã.
Hai phút trôi qua, con rồng đầu tiên của trận đấu xuất hiện, mười người trên bản đồ đồng loạt tới hang rồng nhưng ZH vẫn chậm một bước, UP đã sớm canh rồng.
Con rồng thứ nhất bị UP ăn.
Lượng tiền của UP cũng vượt lên ZH . vàng.
Phút thứ ba rưỡi, Dương Tiễn đội bạn đi lẻ ở đường dưới.
Hà Trang có ‘thâm thù đại hận’ với Ôn Nã lập tức nói: “Lại đây lại đây, xử thằng Dương Tiễn này đi.”
Tuy nhiên, vừa thấy Triệu Vân ló đầu ra khỏi bụi, Dương Tiễn của đội bạn đã quay xe hệt như một tay lái lụa mà chạy về trụ.
Họ đành chuyển sang công trụ.
Cùng lúc, trụ đường trên cũng bị ba người xạ thủ, hỗ trợ và đi rừng của đội bạn lấy đi.
Nhưng có một tin tốt là —
Quan Vũ hạ Arthur.
Đây cũng là mạng hạ gục đầu tiên của trận đấu.
Hà Trang còn đang tiếc hùi hụi vì không giết được Dương Tiễn, nhưng nghe thấy thông báo này liền sáng mắt khen: “Anh Quý quá dữ! Hôm nay ghê ta!”
“Cũng tạm thôi.”
Vì đêm qua say rượu nên đội trưởng Lâm Quý Tuân vẫn còn hơi đau đầu.
Anh điều khiển Quan Vũ cưỡi ngựa, Kiều Hướng Thiển cũng vừa tới chi viện, hai người cùng nhau dọn lính.
Quan Vũ còn nửa thanh máu, Mark và Ukyo Tachibana của đội bạn đương nhiên muốn hạ anh. Mark dùng chiêu cuối để băng vào nhưng bị Lâm Quý Tuân né được, còn Ukyo Tachibana thấy đột kích không thành nên lùi về. Lúc này, Kiều Hướng Thiển lợi dụng khoảng cách tối đa của mình, tung chiêu hai hất tung Mark —
Ngay sau đó là chiêu cuối bổ vào đầu của Mark, Kiều Hướng Thiển mừng thầm, tới Lâm Quý Tuân cũng phải bật ra một tiếng ‘hay’.
Phút thứ tư của trận đấy, Kiều Hướng Thiển ăn được một mạng, lượng tiền vượt lên dẫn đầu!
…
Nhưng sự thật vẫn đắng lòng.
Thằng Mark vẫn còn sót lại tí máu, cắm đầu bỏ chạy.
Không đủ sát thương.
“Bọn này bất tử à?” Kiều Hướng Thiển vẫn luôn im lặng từ nãy tới giờ không kiềm chế được mà thốt lên.
Cô bực gần chết!
Lâm Quý Tuân hơi ngạc nhiên, anh hắng giọng rồi an ủi Kiều Hướng Thiển, “Không sao, lần sau sẽ chết thôi.”
Dư Hoán Xuyên nâng mắt nhìn Lâm Quý Tuân ngồi phía đối diện.
Ván này anh chơi Triệu Vân mà rầu gần chết, chủ yếu là do sải tay không đủ dài, hơn nữa UP hình như đã đổi sang phong cách đánh hung tàn.
Dư Hoán Xuyên chưa tiếp cận được tuyến sau của họ đã bị tuyến trước dí đánh.
Nhưng anh đã nhìn ra ý đồ của đội bạn, tụi nó muốn duy trì ưu thế chênh lệch lượng tiền.
Phút thứ năm.
Hai đội tiếp tục trao đổi trụ, lúc này, hai đường bên đã bằng trụ, đường trên đường dưới mỗi đường rụng mất một trụ.
Vốn dĩ, đường trên bị bốn người công trụ, chỉ có Kiều Hướng Thiển quay lại đường giữa dọn lính, hai người đi rừng và đi Top lại tiếp tục ép trụ cùng nhau.
Dù sao ở tuyến đối diện với họ chỉ có một người phòng thủ mà thôi.
Đúng lúc này, Dương Tiễn tới, phối hợp với Marco Polo hạ mất ba người, trong khi Triệu Vân bên ta chỉ hạ được Mark.
Lại rơi vào thế bất lợi.
Chênh lệch lượng tiền bị kéo thành . vàng.
UP luôn khống chế và ăn rồng, trước khi Rồng bạo chúa xuất hiện, đường giữa xảy ra giao tranh. Triệu Vân của Dư Hoán Xuyên dùng chiêu cuối đánh vào Dương Tiễn và Gia Cát Lượng của đội bạn, nhưng Gia Cát Lượng phản xạ rất nhanh, lập tức di chuyển nới rộng khoảng cách, chỉ có Dương Tiễn là bị Triệu Vân hạ gục.
Kỹ năng của Lưu Ly đi Mid cũng rất khó chịu, liên tục dùng chiêu hai để kéo giãn khoảng cách, nhưng cậu ta bị bốn người đuổi theo nên không thoát khỏi số bị tẩn. Kiều Hướng Thiển dùng chiêu hai khống chế và bồi thêm sát thương, ăn được mạng của cậu ta.
“Huyết kiếm kìa!” Hà Trang thốt lên khi nhìn thấy thông báo hệ thống.
Đây là mạng thứ hai mà Kiều Hướng Thiển có được, nhưng đội bạn cũng không phải dân ăn chay. Marco Polo dùng chiêu cuối, thẳng tay giết cả đôi Tiểu Kiều và Triệu Vân đã hết chiêu, khiến hai vị tướng gục xuống cạnh nhau.
Sau đó, Quan Vũ gần hết máu đã chạy vào khu bùa đỏ, lúc này bất ngờ quay lại chém vào Marco Polo nhưng nó không chết!
Thế là Quan Vũ bị Arthur hạ gục.
“Má! Hôm nay cái bị thịt này đạp phải vận cứt chó gì vậy? Cứ gần hết máu là thoát được.”
“… Do huyến kiếm hút máu đấy.”
A Hoán chạy được, ngồi bên cạnh tỏ vẻ vui sướng khi người khác gặp hoạ, “Anh Quý hào phóng ghê, ngàn dặm xa xôi chạy tới dâng mạng cho người ta.”
“… Anh tưởng đổi mạng được.”
Con Rồng bạo chúa đầu tiên của trận bị UP ăn được, sau đó là các trụ bị công phá, năm người chỉ có thể phòng thủ.
Phút thứ hai mươi.
Hai bên đánh câu nhử ở đường giữa, Quan Vũ lặng lẽ vòng sau, Dư Hoán Xuyên tận dụng thời cơ, nhảy xổ ra mở giao tranh, nhắm vào Mark và Dương Tiễn đang đứng cùng nhau.
Vì sải tay ngắn nên Triệu Vân chỉ tới được chỗ Dương Tiễn. Arthur lập tức lao ra cản Triệu Vân. Nhưng đúng lúc này, Quan Vũ ở vòng sau lập tức công thẳng vào hậu tuyến của đội bạn. Kiều Hướng Thiển dùng chiêu hất tung được ba người chỗ Quan Vũ, tiếp theo là bật chiêu cuối, Ngu Cơ cũng bồi thêm sát thương vào —
Mark, Ukyo Tachibana và Dương Tiễn bị đánh cho lên bảng đếm số, trong khi bên mình chỉ mất Quan Vũ.
Thậm chí Triệu Vân của Dư Hoán Xuyên đã giết hụt bốn người nhưng vẫn rút lui thành công.
Hà Trang vừa đánh Rồng tiên phong ở đường trên vừa điên cuồng liến thoắng: “Bọn mình hãy giao tranh như thế lần nữa, chờ tới thời cơ mấu chốt thì triển bước ngoặt thôi, thẳng tay quay tụi nó như con rối và bùm —”
“Quả nhiên tụi nó combat tổng không lại chúng ta!”
A Hoán bên cạnh cảm thán: “Đợt tấn công này Quan Vũ lực vãi!”
Hệt như lời của Hà Trang, thời cơ mấu chốt tới rất nhanh. Phút thứ hai mươi, hai đội đều đã hồi sinh và đụng độ trong khu bùa đỏ. Dương Tiễn lập tức bám theo Tiểu Kiều. Kiều Hướng Thiển không hề do dự, kéo giãn khoảng cách rồi dùng chiêu một xả sát thương.
Phía trước Dương Tiễn lộ ra một lỗ hỗng, Quan Vũ của Lâm Quý Tuân tiếp tục bài đánh vòng sau đột kích!
“Tẩn nó!”
“Muốn chạy hả? Đừng có mơ!”
“Lên lên lên lên! Khống chế nó thêm đợt nữa —”
Kiều Hướng Thiển dùng chiêu hai hất tung Gia Cát Lượng đang bỏ trốn, Triệu Vân lập tức dồn combo, hạ gục cậu ta chỉ trong nháy mắt!
Dương Tiễn, Ukyo Tachibana, Gia Cát Lượng, Arthur —
Đường đường là năm đánh năm, nhưng đội bạn chết hết bốn người, trong khi đội mình vẫn đủ cả năm!
Đường giữa có lính, mọi người đẩy thẳng tới trụ nhà chính, chỉ một Marco Polo của đội bạn là không thể ngăn nổi năm người công trụ như thế này.
Từ giai đoạn đầu bất lợi tới hai pha giao tranh mang về lợi thế tuyệt đối cuối cùng, bước ngoặt chuyển bại thành thắng đã tới. ZH lội ngược dòng thành công!
Thời điểm nhà chính đội bạn phát nổ, Kiều Hướng Thiển đặt điện thoại xuống. Cô phát hiện lòng bàn tay của mình đổ rất nhiều mồ hôi.
Giai đoạn đầu trận, cô đánh không được tốt, luôn bị đối phương đè đường. Vả lại, khi đối thủ của mình là tuyển thủ chuyên nghiệp, Kiều Hướng Thiển vô hình trung cảm thấy sợ sệt. Mãi tới giai đoạn sau, cô mới tìm lại được tiết tấu của mình.
Kiều Hướng Thiển xoa xoa tay, thế này không ổn.
Phong cách bình thường của cô là hung bạo đè đường, nhưng trận này lại bị cuốn vào tiết tấu của đối phương hết nửa trận.
Kiều Hướng Thiển ngồi tại chỗ ngẫm nghĩ lại, bên tai chợt nghe thấy giọng nói của Dư Hoán Xuyên —
“Cuối trận Tiểu Kiều đánh tốt đấy,” Dư Hoán Xuyên lời ít ý nhiều, “Khống chế rất chuẩn.”
“Đúng đúng đúng,” Hà Trang bên cạnh hùa theo, “Xem sát thương kìa, % lận… Mid mới của chúng ta được phết.”
Ừm… Hả?
Cô, cô được khen?
Kiều Hướng Thiển vô thức nhìn Dư Hoán Xuyên.
Mà Dư Hoán Xuyên cũng đón nhận ánh mắt của Kiều Hướng Thiển, khoé môi cong lên.
Ỏ, anh đang cười?
Đẹp thế.