Lý Kỳ Phong sau khi được dẫn vào một căn phòng yên tĩnh liền đóng chặt cửa lại và dặn dò nữ tử không được làm phiền.
Hắn nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng cho ổn định,khẽ hít lấy một hơi sâu rồi bỏ một viên đan dược trị thương vào trong miệng.
Trước tiên phải chữa lành vết thương đã.
Đan dược vừa trôi qua cổ họng,hắn đã nhanh chóng dùng thần thức nghiền nát nó ra rồi đưa xuống điều trị những nơi bị tổn thương,thao thác này vô cũng thuần thục,chỉ trong một nén nhang hắn đã làm xong.
Những vết thương trong cuộc chiến với Tần Cối đã được chữa trị hoàn toàn,những vết bầm tím cũng nhanh chóng biến mất.
Sau khi kiểm tra lại vài lần thấy không còn di chứng nào trong cơ thể nữa hắn mới thở ra một hơi.
Tiếp theo hắn cũng không rảnh rỗi mà tiếp tục luyện chế tụ khí đan,sau một hồi cẩn thận luyện đan rốt cuộc hắn cũng làm xong.
- Bốn viên tụ khí đan trung cấp và sáu viên tụ khí đan cao cấp.
Lý Kỳ Phong mừng rỡ nhìn thành quả của mình,rốt cuộc lần này trình độ luyện đan của hắn lại tiến thêm được một bước,luyện chế được đan dược cao phẩm rồi.
Hắn ngồi nghỉ một lát cho hồi phục lại số thần thức đã mất,sắc mặt hắn lúc này vô cùng cẩn trọng,tuyệt không muốn phạm một sai lầm nào.
Sau khi cảm thấy thần thức đã hồi phục căng tràn,Lý Kỳ Phong mới điều chỉnh lại hô hấp,hắn mở lọ đan dược ra không hề nghĩ ngợi mà cho một viên vào trong miệng.
Thần thức của hắn mở rộng ra rốt cuộc cũng thấu thị được bên trong đầu,đương nhiên chuyện này hắn cũng kiểm chứng rồi nên không có gì là ngạc nhiên cả.
Trước mắt hắn nhanh chóng hiện lên bốn mươi lăm huyệt đạo chưa được khai phá,chúng đều được ẩn náu dưới vô số dây thần kinh nhạy cảm liên quan đến não bộ,còn có rất nhiều huyệt đạo ẩn sâu bên trong mà trước đây hắn chưa từng biết,hoặc là nói y học địa cầu chưa phát hiện ra chúng.
Lý Kỳ Phong cẩn trọng dùng thần thức điều khiển linh khí có từ viên đan dược phối hợp với tiềm linh khí trong cơ thể đả thông từng huyệt đạo một.
Dù là tăng lên cảnh giới tụ khí cảnh đỉnh phong thế nhưng số tiềm linh khí trong người hắn cũng chỉ vẹn vẹn đủ để đột phá những huyệt đạo còn lại.
Tức là hắn chỉ có bốn mươi lăm lần cơ hội đột phá trong hôm nay,nếu sai sót dù chỉ một chút thì sẽ thất bại.
Lý Kỳ Phong rốt cuộc cũng hiểu vì sao tụ khí cảnh hoàn mỹ lại ít người biết đến như vậy rồi,nếu không phải hắn mở ra đan điền,số tiềm linh khí tăng lên vừa đủ mười lần thì không phải cũng thất bại sao??
Lý Kỳ Phong khẽ lắc đầu không nghĩ thêm về vấn đề này nữa,hắn tập chung toàn bộ tinh lực vào những huyệt đạo trước mắt,bởi vì sai tức là chết.
- Bùm.
.
bùm! bùm….
Liên tục những âm thanh đột phá vang lên trong đầu hắn:đầu duy,toàn trúc,ấn đường,thiên trùy,thính cung,nhĩ môn,hạ quan,thính hội,đồng tử liêu,! liền một lúc hơn ba mươi huyệt đạo đã nhanh chóng được hắn đả thông.
Sắc mặt của Lý Kỳ Phong lúc này vô cùng căng thẳng,hắn không biểu lộ một thần sắc vui sướng nào mà càng trở nên nghiêm trọng.
Mồ hôi của hắn sớm đã vã ra như tắm,thần thức tiêu hao đã hơn một nửa,còn không dám dừng lại dù chỉ một nhịp,mức độ tiêu hao vô cùng nhanh.
Đan dược trong bình cũng được hắn dùng liên tục,độ tiêu hao nhiều hơn những lần trước.
Còn lại trước mặt hắn là hơn mười huyệt đạo,đây hầu như là những huyệt đạo nằm trong đại não của hắn,cũng là nơi tiếp giáp với thần hải() của mỗi tu sĩ.
()thần hải:nơi lưu trữ thần thức(sức mạnh linh hồn).
Lý Kỳ Phong hít sâu một hơi rồi cắn răng tiếp tục điều khiển thần thức đột phá những huyệt đạo kia.
Phong trì,xuất cốc,nhĩ môn,thái dương! những huyệt đạo này liên tục được khai phá,cuối cùng sau khi đột phá huyệt bách hội,toàn bộ chân khí của hắn như hội tụ ở đỉnh đầu rồi tràn xuống khắp cơ thể,cuối cùng toàn bộ linh khí lại quay về đan điền,mức độ chân khí trong người hắn lúc này lại nhiều thêm một bậc.
Khi những huyệt đạo gần thần hải được mở ra,hắn liền sửng sốt,có một vật thể nằm bên trong thần hải của hắn,đó không phải cái gì xa lạ mà là miếng ngọc bội hình tròn hắn thường đeo ở cổ.
Miếng ngọc bội này trong một lần đi dạo qua hội chợ cổ vật hắn đã nhìn thấy,ngay khi vừa nhìn thấy hắn đã có cảm giác kỳ lạ với nó nên thuận tiện mua về đeo lên.
Thần thức của hắn vừa mới tiếp xúc với miếng ngọc bội thì hắn lập tức bị cuốn vào.
Ngay lập tức hắn được đưa tới một vùng không gian hắc ám,thân hình hắn đang lơ lửng giữa không gian vô tận.
“Không,đây không phải là thân thể của hắn”
Lý Kỳ Phong kinh hãi thầm nói,khi bàn tay hắn vừa chạm vào mặt mình liền có cảm giác bị xuyên qua.
“Đây là hình dạng linh hồn của ta”
Lý Kỳ Phong lúc này đang ở trong dạng linh hồn thể.
- Thân xác của ta đâu rồi??
Hắn kinh hãi nói to,liệu lúc này hắn còn có thể trở về được không.
Lý Kỳ Phong hoảng hồn muốn tìm đường thoát khỏi nơi đây,đưa mắt nhìn xung quanh hắn chỉ thấy xung quanh đây là một vùng hắc ám vô tận.
Đúng lúc này hắn nghe được âm thanh phát ra.
- Tinh.
.
tinh! tinh…
Âm thanh này nghe vô cùng thoải mái và êm dịu,nó như một loại âm thanh tự nhiên,hắn chưa từng nghe được âm thanh nào hay như thế này,nó khiến hắn như muốn chìm đắm vào trong.
Khẽ lắc đầu thoát khỏi sự mê hoặc này,Lý Kỳ Phong liền “bay” về phía nơi phát ra âm thanh.
Vì hắn bây giờ là dạng linh hồn thể nên có thể bay,hơn nữa trong vùng không gian này hắn bay rất nhanh,thoáng chốc đã tới nơi.
Trước mắt hắn bây giờ có hai khối thiên thạch lớn đang va đập vào nhau,âm thanh hắn nghe được chính là âm thanh tạo ra từ tiếng va chạm này.
Hai khối thiên thạch kia vô cùng lớn,vậy mà khi chúng va chạm vào nhau lại tạo ra thứ âm thanh vô cùng mỹ diệu,cả linh hồn của hắn như được gột rửa dưới sóng âm thanh này,cảm giác lâng lâng như được thăng hoa.
Phía xa xa gần hai khối thiên thạch nhất,Lý Kỳ Phong liền giật mình khi nhìn thấy một bức tượng,đây không có gì xa lạ mà chính là bức tượng “tiên nhân” kia.
Khi hắn chuẩn bị bay lại gần bức tượng “tiên nhân” thì vùng không gian này đột nhiên phát ra một tia sáng chói lòa,ánh sáng kia như xé tan màn đêm đầy hắc ám.
Luồng ánh sáng kia bay thẳng về phía Lý Kỳ Phong và nhập vào người hắn.
“Đùng! đùng.
.
đùng”
Thần hải của Lý Kỳ Phong dung động kịch liệt,luồng ánh sáng kia nhanh chóng tan ra hóa thành vô số hạt ánh sáng thẩm thấu vào linh hồn của hắn.
Lý Kỳ Phong chỉ biết được thứ vừa nhập vào người mình có tên là Nhị,đúng lúc một đoạn pháp môn vang vọng trong đầu hắn:
- Hồng hoang sơ khai! đạo sinh nhất.
.
nhị! tam….
diễn hóa vạn vật,…
- Hỗn độn sinh thái cực! thái cực diễn hóa âm dương…
Lúc này ở bên ngoài thể xác của Lý Kỳ Phong cũng xảy ra biến động khó tin.
Chín hạt tinh thể nguyên tố tư chất bên trong đan điền của hắn không ngừng xoay tròn trong vui sướng,khi chúng xoay tròn được một chu thiên thì chân khí có trong đan điền của hắn lại giảm đi một chút,cứ thế diễn tiếp khoảng nửa nén nhang thì chân khí của hắn đã co lại chỉ vẻn vẹn như hạt đậu.
Thế nhưng vẫn chưa dừng lại,nhận ra chân khí của hắn không thu hẹp được nữa,chín hạt tinh thể kia cộng hưởng cùng với nhau phát ra một lực hút thôn phệ những linh khí ở bên ngoài vào trong cơ thể.
Không may là linh khí thiên địa quá mỏng manh,sau khi thôn phệ một hồi,đan điền của hắn vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn,thế là nó tự động hút những tinh lực bên trong cơ thể của hắn.
Tinh lực trong cơ thể của Lý Kỳ Phong bị hút đi,mặt mũi hắn hóp lại,cơ bắp bị teo đi chỉ còn lớp da nhăn nheo,cảnh giới của hắn cũng bị tụt xuống.
- Tụ khí bát cấp.
.
thất cấp.
.
lục cấp,vẫn liên tục rơi xuống chưa dừng lại.
Thế nhưng tất cả chuyện này hắn vẫn không hề hay biết,ánh mắt của hắn vẫn nhắm nghiền,gương mặt trơ như bức tượng vẫn giữ nguyên tư thế.
Lúc này cánh cửa phòng đột nhiên mở ra,Tuyệt Vô Mệnh đi vào trông thấy hắn như vậy liền sửng sốt tiến lại gọi lớn:
- Này??ngươi bị sao thế??
Thấy hắn vẫn bất động,thân thể lại bị rút hết tinh lực đến mức khô héo,linh khí xung quanh cũng hút vào bên trong cơ thể,thiếu niên không cần nghĩ nhiều liền hiểu ra.
Tuyệt Vô Mệnh nhanh chóng lấy trong nhẫn trữ vật ra một đống phôi khí rồi xếp thành một trận pháp xung quanh hắn.
Khi chuẩn bị khởi động trận pháp thì thiếu niên chợt nhớ ra,có bao nhiêu linh thạch y đều thưởng cho đám nữ tử kia hết rồi,mà nếu không có năng lượng thì trận pháp không hoạt động.
Mắt thấy hắn liên tục bị rớt xuống cảnh giới,thiếu niên lục lọi nhẫn trữ vật rốt cuộc cũng lấy ra được một viên yêu hạch,đây là khỏa yêu hạch hắn đưa cho lúc chia thanh ngân lam thảo.
Tuyệt Vô Mệnh không hề chần chừ liền ném khỏa yêu hạch vào giữa trận pháp rồi khởi động.
Năng lượng từ viên yêu hạch tỏa ra đến từng điểm trận rồi kích hoạt khiến trận pháp sáng bừng lên,ngay lập tức linh khí trong vòng trăm dặm xung quanh đây đều đổ dồn về căn phòng này.
Linh khí xung quanh hắn cũng đậm đặc hơn bình thường gấp vài lần.
Lý Kỳ Phong tham lam hút hết chỗ linh khí này vào bên trong cơ thể trong vô thức,hơn hai canh giờ sau cơ thể hắn như được linh khí tầm bổ hồi phục lại như cũ,hắn cũng vì thế mà mở mắt tỉnh dậy.
Vừa mới mở mắt ra hắn đã cảm thấy ngạc nhiên,tên kia đang ngồi đối diện hắn với ánh mắt đầy hồ nghi.
Lý Kỳ Phong cau mày nói:
- Ngươi ngồi đây làm gì??
Tuyệt Vô Mệnh nghe xong sắc mặt trở nên đỏ bừng,thiếu niên tức giận nói:
- Cái này ta phải hỏi ngươi mới đúng,ngươi đêm qua tu luyện công pháp tà môn gì,chân khí bị hút sạch,nếu không phải đạo gia kịp thời bố trí tụ linh trận thì ngươi đã sớm thành cái xác khô.
Lý Kỳ Phong thoáng ngẩn người,bây giờ hắn mới nhận ra xung quanh mình quả thật bố trí một cái trận pháp,hơn nữa năng lượng vừa mới tiêu tan.
- Tụ khí cảnh thất cấp!!
Lý Kỳ Phong kinh hãi thốt lên,không ngờ hắn vậy mà bị tụt xuống hai cấp.
Tuyệt Vô Mệnh cười lạnh:
- Vậy còn là may rồi,nếu không phải đạo gia kịp thời ra tay thì ngươi mạng cũng không còn chứ đừng nói là rớt cảnh giới đơn giản như vậy.
Lý Kỳ Phong vội vàng kiểm tra lại bên trong cơ thể,tất cả đều bình thường như cũ,ba trăm sáu mươi lăm huyệt đạo đã được đả thông hoàn toàn,mười hai kinh mạch chính cũng như thế,duy chỉ có cảnh giới của hắn là bị tụt xuống.
“Chờ đã”
Ánh mắt của hắn dừng lại ở đan điền,đan điền của hắn có gì đó khác lạ,đúng rồi,màu sắc chín hạt tinh thể của hắn hình như đậm hơn một chút,chân khí bên trong đan điền dường như cũng mạnh hơn lúc trước.
“Là do sự kiện kỳ quái kia”
Lý Kỳ Phong lập tức nghĩ tới việc tối hôm qua,sau khi hắn bị luồng ánh sáng kia thâm nhập vào người,trong thức hải của hắn liền hiện lên những âm thanh vang vọng.
Hắn nhận được thông tin những luồng ánh sáng kia có tên là Nhị,nói đúng hơn thì đây có thể coi là một bản công pháp sơ khai.
Linh hồn của hắn ở trong không gian kia lĩnh ngộ bản công pháp này,càng lĩnh ngộ hắn càng thấy bộ công pháp này thâm ảo,hơn nữa nó giống như sinh ra chỉ để dành cho hắn vậy.
Lý Kỳ Phong quên cả thời gian liền ở trong vùng không gian kia lĩnh ngộ Nhị,bộ công pháp này không có giới hạn về điểm cuối,dường như nó vô cùng vô tận vậy,điều đó cũng tức là sau này hắn cũng không cần tìm bộ công pháp tu luyện nào nữa,hắn sẽ tu luyện Nhị.
“Không đúng,cái tên Nhị này không hay”
Lý Kỳ Phong thoáng ngẫm nghĩ rồi nhìn xung quanh,thấy cảnh vật xung quanh vẫn toàn là màu hắc ám,hai tảng thiên thạch kia vẫn va đập vào nhau,chợt trong đầu hắn đột nhiên nảy ra một cái tên.
“Hỗn độn sơ khai đều sinh ra từ hắc ám,hắc ám rồi mới có ánh sáng vạn vật,vậy đặt cho ngươi là Nhị Nguyên Tiên Công đi”
Lý Kỳ Phong cũng không giỏi về khoản đặt tên cho lắm,công pháp này vốn tên là Nhị,chữ Nguyên đại diện nó đến từ hỗn độn nguyên sơ,chữ Tiên là vì hắn mộng tưởng tu luyện có thể thành Tiên,trường sinh bất tử,còn lại chữ Công là vì nó rốt cuộc cũng chỉ là một bản công pháp tu luyện.
Nghĩ đến đây hắn lại khẽ nhếch miệng nở một nụ cười.
Tuyệt Vô Mệnh thấy hắn cứ cười ngây ngô mãi liền vỗ vỗ mặt hắn lộ vẻ kỳ quái:
- Ngươi bị ngốc hả,cứ cười như vậy một mình.
Lý Kỳ Phong sực tỉnh lại trong miền ký ức,hắn cũng không vì hành động của thiếu niên mà tỏ ra khó chịu,trái lại hắn nghiêm nghị nói:
- Trời cũng gần sáng rồi,chúng ta cũng nhanh chóng lên đường thôi.
- Cái gì??cả đêm hôm qua ta ngồi canh cho ngươi,còn chưa kịp nghỉ ngơi chút nào đã lên đường sớm như vậy??
Tuyệt Vô Mệnh tức giận nói,sắc mặt vô cùng khó coi.
Lý Kỳ Phong thản nhiên đáp:
- Thế ngươi muốn đi bây giờ hay đợi người của tên kia đến truy sát chúng ta??
- nó!!
Thiếu niên thô tục nói một câu cũng không còn cách nào khác đành nhấc mông đứng dậy.
.