Sáng sớm, ánh mặt trời sáng lạn không hề keo kiệt mà toả ra ánh sáng lấp lánh, phủ lên mặt đất thêm một tầng hoa tươi đẹp.
Núi đá dưới đáy vực có khe suối theo thượng du mà đổ qua, mang theo cánh hoa cùng hơi thở núi rừng cỏ cây.
Tuỳ ý ngồi trên một tảng đá, đổi một bộ kimono màu lam, khoé miệng Tiêu Lăng Nguyệt nhàn nhạt ý cười, nhìn đáy khe núi trong suốt trước mắt.
Thỉnh thoảng có một con cá nhảy lên khỏi mặt nước tạo ra bọt nước kịch liệt, sau đó lại một lần nữa phẳng lặng trở lại.
Hơi hơi nghiêng đầu, nhìn về phía tuyết y nam yêu ngửa đầu nhìn trời đứng bên dòng suối cách đó không xa, ý cười trên mặt Tiêu Lăng Nguyệt càng thêm rõ ràng, đôi mắt thâm thuý mang theo tia dịu dàng nhàn nhạt. (Thần: “Bạn nữ sao không ra đập bốp phát vào vai Sess sama rồi nói: ‘Hey you, tôi thích anh! Chúng ta yêu nhau đi!’ cho nhanh nhỉ?” Sess nắm lấy chuôi Nanh Quỷ Thần: dập đầu xin tha, vừa dập vừa chạy)
A, thật sự là một ngày lành yên tĩnh…
Thân ảnh cao lớn tuỳ ý đứng, một thân hoa y theo gió bay lên, lộ rõ vẻ kiên nghị ngất trời. Cằm thon nhỏ kia tạo thành một đường cong hoàn mỹ, dung nhan mang khí chất cực hạn cao quý như thần tiên. Rõ ràng là hành tẩu trong thế gian loạn lạc lại giống như chạy cho vân gian, ngẩng đầu nhìn trời, khí chất hơn người. (Thần: “Đoạn này mình không hiểu lắm nên chém lung tung nhe, mọi người thông cảm!”)
Vương giả, bễ nghễ thiên hạ!
Thấy tầm mắt của nàng, Sesshoumaru hơi hơi quay người, mắt vàng đạm mạc đối diện với ánh mắt có ý cười dịu dàng của đối phương mà cũng nhu hoà theo.
“Sesshoumaru sama, Lăng Nguyệt neechan, chúng ta đã về — –” Tay cầm đầy đồ ăn, cô bé khoan khoái chạy về phía bọn họ, phá tan ánh mắt đối nhau chăm chú không tiếng động. (Thần: “Bé loli Rin này thật là biết phá phong cảnh~” >”