Ra khỏi sở cảnh sát,Hà Lam Nguyệt lễ phép hướng Lâm Quân cúi đầu cảm ơn.
"Xin lỗi đã làm phiền chú ngay mùng tết lại chạy tới giúp cháu giải quyết cái rắc rối này!"
"Ha,không cần phải như thế,nói gì thì nói ba con cũng là bạn chí cốt của chú mà.Sau này có chuyện gì thì gọi thẳng cho chú,chú sẽ giúp con,đừng có ngại."
"Thật ra thì chú cũng nợ ba của con mấy lần ân cứu mạng đó,không có ba của con vài lần ngay lúc nguy hiểm nhất kịp thời lôi về cái mạng nhỏ của chú thì bây giờ chú cũng không đứng ở chỗ này!"Lâm Quân cười ha hả,cực kì sảng khoái vỗ vỗ đầu Hà Lam Nguyệt.
"Nếu vậy sau này con sẽ không khách sáo đâu,chắc chắn có việc sẽ tìm chú giúp đỡ,lúc đó đừng chê con phiền là tốt rồi."Hà Lam Nguyệt cười vui vẻ,trong lòng đều nở hoa.
Có kẻ nguyện ý cho cô làm chỗ dựa thì ngu gì cô không dùng chứ,huống chi người này thực lực còn không tệ,võ giả cấp hậu kì,tuyệt đối là nằm trong top cường giả đâu.
"Hắc,có như thế chứ.Chú thích tính cách của con đó,rất giống mẹ con,không khách sao hay câu nệ tiểu tiết mà thoải mái tiếp nhận đối với mọi người."Lam Quân khẽ cười,nhìn chăm chú Hà Lam Nguyệt giống như muốn thông qua cô mà nhìn tới hình bóng của cha mẹ cô vậy,ánh mắt ông tràn đầy hoài niệm cùng đau thương.
"A,có xe đến đón con rồi,vậy con xin phép đi trước ạ.Chúc chú Quân năm mới vui vẻ!"Hà Lam Nguyệt bị nhìn chằm chằm cũng không được tự nhiên,vừa liếc mắt thấy Sebastian lái xe vào liền nhanh chóng tạm biệt một cái rồi co giò mà chạy nhanh lên xe.
Lâm Quân nhìn theo bóng dáng chạy trối chết của Hà Lam Nguyệt mà khẽ cười lắc nhẹ đầu,thở dài một hơi mà nhìn lên trên bầu trời xanh đầy mây:"Hà Thiên Phi,Nhã Thanh,hai người có thể an tâm yên nghỉ rồi.Tôi thật sự là ghen tị với hai người khi có một cô công chúa xinh đẹp và tài giỏi như thế đó.Hãy phù hộ cho con bé có một đời bình an nhé!"
Ông dĩ nhiên cũng biết một chút tình hình của Hà Lam Nguyệt từ khi chuyển về thành phố này sống,ngay cả số tiền trong tài khoản của cô ông cũng nắm rất rõ.
Từ cách đây vài tháng khi nghe con nhóc kia chơi chứng khoán rất thành công thì ông cũng cực kì ngỡ ngàng,nhất là khi biết con bé thiện lương ấy dùng một nửa tiền lời kiếm được mà quyên góp cho các cô nhi viện trong thành phố,giúp cho rất nhiều đứa trẻ mồ côi khác có một cái tết đầm ấm hơn rất nhiều so với mấy năm trước kia.
Còn về phần tiền vốn ở đâu thì ông chỉ đơn giản nghĩ là do tên họ Lạc kia đưa cho con bé mà thôi,hoàn toàn không hề tìm hiểu sâu nữa.
Hà Lam Nguyệt hoàn toàn không hề hay biết cái việc mình chơi chứng khoán kia bị Lâm Quân biết,ngay cả việc quyên tiền cũng đều biết tường tận và bị dán cái mác thiện lương.
Nếu biết cô cũng chỉ có thể cười đầy bất đắc dĩ mà thôi,dù sao cô hiện tại cũng không có chỗ cần để tiêu xài nhiều,số tiền lời kiếm được kia cô chỉ là muốn giúp những đứa trẻ có tình cảnh giống mình kiếp trước mà thôi,không hơn.
"Linh Linh,đem cái video kia dán hết lên những trang wed có lượng người truy cập cao đi,toàn thế giới càng tốt,nháo lớn như thế mới càng vui ni."Hà Lam Nguyệt ánh mắt loé lên một tia thích thú.
Cô không bao giờ nghĩ bản thân sẽ làm thánh mẫu,người không phạm ta thì ta không phạm người đó là nguyên tắc của cô.
Cô có thể không bao giờ tiếc vài chục tỷ quyên góp cho các cô nhi viện là vì cô biết những người đó không làm gì tổn hại đến cô,còn đối với Ngô Hàm mượn cô vài triệu kia,cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua dễ dàng như thế.
Muốn cô ngồi tù hả,tốt,vậy thì để cho hắn thay cô ngồi vài ngày đi,tiện thể bồi thêm tiền phỉ bán cô.
Đã cùng nhau xé rách mặt thì cần gì phải nể tình này nọ cho phiền phức nữa,cô luôn luôn thích dùng cách trực tiếp nhất để giải quyết mọi chuyện thôi.
Về Ngọc Vy cùng Nam Cung Linh,cô đã từng cảnh cáo rất rõ với họ nhưng vẫn cứ cố tìm cô gây sự,vậy thì cùng nhau xấu mặt đi,để cô nhìn xem ai xấu hơn ai,hừ!
Linh Linh nhìn thấy nụ cười tươi trên mặt Hà Lam Nguyệt mà bất giác run lên,xem ra mấy đứa thiểu năng trí tuệ kia thật là chọc giận chủ nhân đáng kính của nó rồi a.
Sebastian ngồi phía trước lái xe,dùng gương nhìn tới nụ cười kia của Hà Lam Nguyệt mà ai mắt khẽ xẹt qua tia ý vị.Hắn quả nhiên không chọn sai chủ nhân,càng ngày càng thú vị đâu.
"Sebastian."
"Vâng,thưa tiểu thư."
"Đi sắp xếp một chút,chúng ta ngày mai đi Châu Âu du lịch."Hà Lam Nguyệt cầm Ipad trong nay,không ngẩn đầu mà phân phó.
"Tốt,thưa tiểu thư."Sebastian lập tức đáp ứng,trong đầu bắt đầu tính toàn cần thu xếp những gì cho chuyến đi này.
"Chủ nhân,ngài định đi tìm những thứ kia sao?"Linh Linh nhìn Hà Lam Nguyệt liên tục ấn trên Ipad liệt kê một loạt từ mà tò mò.
"Ừ,Ngô Hàm chính là dựa vào những thứ này mới có thể nhanh chóng đạt tới cấp tôn chủ hay sao,ta chính là cho hắn mất đi những kì ngộ này,nhìn thử xem hắn sẽ dựa vào thứ gì đi đối đầu với ta."Hà Lam Nguyệt hừ lạnh mà trả lời một cách nhanh chóng.
Cô là kẻ có thù tất báo,dám chơi cô một vố thì cô không ngại cướp sạch sẽ kì ngộ của hắn,dù cho có đem về làm vật trang trí cô cũng không cho hắn đạt tới dù chỉ một món.
Hậu quả của việc chọc giận cô,hắn tuyệt đối sẽ không gánh nổi đâu.
Linh Linh hoàn toàn không dám hé răng nói thêm lời nào nữa,nó theo chủ nhân cũng nhiều năm như thế dĩ nhiên nhìn thấu tính cách của chủ nhân nhà nó là như thế nào.
Bình thường đều rất ôn hoà dễ gần với mọi người,nhưng khi có kẻ chạm tới nghịch lân thì tuyệt đối là trả giá gấp trăm ngàn lần.
Chủ nhân nhà nó mà đã quyết định chuyện gì thì dù có chín con rồng cũng kéo không lại nữa,vì vậy vẫn là quên cái chuyện ngăn cản đi ha,đi cầu siêu cho lũ ngu kia có vẻ còn có ích hơn.
Ngô Hàm bên này còn đang dưỡng thương trong bệnh viện thì bị cảnh sát tìm tới bắt đi,còn không hiểu đầu đuôi tai nheo thế nào thì nghe đến tội danh cố ý đã thương người và phỉ bán ập lên người hắn.
Đợi khi Ngô Hàm biết vì sao thì hắn đều hận không thể lập tức mở đầu nữ nhân Nam Cung Linh cùng Ngọc Vy ra mà nhìn xem trong đó chứa cái gì.
Vốn dĩ chuyện hắn tìm Hà Lam Nguyệt đòi cái video đã là bí mật,giờ thì hay rồi,ngay cả hắn cũng bị bị bắt giam vài ngày vì hai tội danh trên.
Nam Cung Linh thì bị trong nhà gọi về mắng một trận,trực tiếp giam ở trong nhà tạm thời không cho đi ra ngoài.
Ngọc Vy cùng nữ nhân mà Hà Lam Nguyệt gặp ở sân bay ĐL tên là Ninh Tuyết Y cũng bị người trong nhà bắt về,tất cả đơn giản là vì cái video p kia đã tràn lan khắp mạng internet,trang wed nào cũng có và đặc biệt hình ảnh cực kì rõ nét,mặt của ba người đều rõ như ban ngày không chạy đi đâu được,chỉ có mặt Ngô Hàm lại bị làm mờ không thể thấy rõ,chỉ cần là người quen khi nhìn thấy cái video kia đều sẽ nhận ra ngay.
Toàn bộ thông tin của bốn người đều rất nhanh chóng bị một người tuyên bố ra,kéo theo sau là một trận ầm ĩ đến khó mà kìm chế được.
Nam Cung gia và Ngọc gia đều là nằm trong tầng lớp quý tộc thượng lưu,video này công bố ra chẳng khác nào vả mặt cả hai gia tộc cực kì vang.Sự bê bối của hai vị tiểu thư đều bị tất cả các thiếu gia tiểu thư trong cùng tầng lớp lôi ra làm trò cười
Ninh Tuyết Y cũng phải trốn trong nhà một thời gian,cha cô ta cũng bị cái video này chọc cho tăng huyết áp mà nhập viện,công ty liên tục bị lỗ vốn.
Nam Cung gia bởi vì sự cảnh cáo của Lạc gia mà không dám tìm Hà Lam Nguyệt gây khó dễ,huống chi là ở bên cạnh cô còn có một Lâm Quân khó nhai.Càng đáng nói là Ngô Hàm vì sự giận chó đánh mèo của Nam Cung gia và Ngọc gia mà thời hạn tạm giam từ vài ngày kéo thành một tháng,ở trong tù cũng ăn không ít mệt,bất quá bởi vì bản thân có võ nên rất nhanh không có tên tù nào dám động vào hắn.
Đoạn video đó dù có là Nam Cung gia chủ cho người gỡ xuống cũng gỡ không được,ngược lại còn bị đánh sập mấy chục cái máy tính,hoàn toàn bỏ mình.
Hà Lam Nguyệt để cho Linh Linh treo cái video đó tròn hai tuần mới cho gỡ xuống,sự tình lúc này gần như tất cả mọi người đều đã biết hết ra cả rồi.
Ngô Hàm ở trong tù mà hận đến nghiến răng,trong lòng đều là dùng hết những từ hắn biết mà chửi rủa Hà Lam Nguyệt.Nếu không vì con điếm đó thì sao hắn lại có thể ra nông nỗi này,hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện này dễ dàng như thế.
Hà Lam Nguyệt dù nghe thông tin mà Linh Linh báo cáo nhưng cô hoàn toàn làm lơ,không hề để tâm tới chuyện xảy ra với Ngô Hàm cùng đám nữ nhân của hắn.
Cô hoàn toàn đầu nhập vào làm một khách du lịch sang chảnh,đi đến những thủ đô xinh đẹp và chụp rất nhiều hình,ăn những món ăn tinh tế độc đáo của từng đất nước,tất nhiên là không quên nhiệm vụ chính là thu mua đống kì ngộ của nam chủ.
Sebastian đi theo cô hoàn toàn trở thành toàn chức quản gia,từ ăn,mặc,ở,đi lại và kể cả kiêm luôn thợ chụp hình cho cô.Cô dùng ngày để đi du lịch và tham quan toàn bộ các thành phố lớn của Châu Âu,mua những món quà lưu niệm xinh đẹp với ý định gửi về tặng cho dì Phượng và Lạc Tuyết làm quà,dù biết họ không hiếm lạ gì,bất quá cũng là quà cô mua tặng nên có lẽ họ sẽ thích đi.
Được rồi,ai tới nói cho cô biết đi.Vì cái vẹo gì mà ngày cuối cùng ở Châu Âu,cô đi dạo buổi tối lại gặp con hàng này không vậy?
Hà Lam Nguyệt lấy cái tay mà xoa xoa huyệt thái dương đang giật của mình,cố gắng kìm chế sức mạnh hồng hoang trong người tránh cho việc cô không chịu được mà nhào tới đập cái con quỷ hút máu kia thành thịt nát.
"Tiểu thư mỹ lệ,nàng thật là một quý cô xinh đẹp nhất mà ta từng gặp.Nàng có muốn trở thành công nương của ta hay không?"Quỷ hút máu tóc vàng tự xưng mình là Jasper Robert đang cầm một bó hoa hồng,ánh mắt đầy mê hoặc nhìn Hà Lam Nguyệt.
"Cút."Giọng nói không chút độ ấm,thể hiện sự kiêng nhẫn của cô đã tới cực hạn rồi.
Mẹ nó,đi ra ngoài đi dạo cũng gặp quỷ hút máu tỏ tình với mình,thật muốn lập tức mang hắn đi làm dơi xào lăn quá!
"Tiểu thư mỹ lệ,ta thật sự đã yêu nàng từ cái đêm gặp đầu tiên kia,ta tin chắc chúng ta có duyên phận từ kiếp..."Jasper tiếp tục thao thao bất tuyệt một đống tình ý ngập mặt.
"Sebastian,xử hắn!"Hà Lam Nguyệt đã hoàn toàn không tài nào nghe được nữa,cô mặc kệ quỷ hút máu hay không quỷ hút máu,cô chỉ biết tên này nên vĩnh viễn cút xa khuất mắt cô là đủ rồi.
"Vâng,thưa tiểu thư."Sebastian xuất hiện từ bóng đen ở góc tường,nhanh chóng túm lấy quỷ hút máu Jasper kia mà biến mất trong ngõ nhỏ.