"Quá xa,không có khả năng."Sebastian cười khổ nói.
Hắn biết lời của cái hình chiếu kia tuyệt đối không phải là giả,hắn từng gặp qua thủ hộ giả,thực lực của kẻ đó tuyệt đối không phải là nói đùa,giết một ác ma như hắn thì tuyệt đối là dễ như trở bàn tay,từng có một vài ác ma vi phạm quy tắc mà bị thủ hộ giả xoá bỏ vĩnh viễn,ngay cả ma vương đại nhân cũng không dám ho he gì trước mặt thủ hộ giả chứ đừng nói đám ác ma bọn hắn.
Hắn lần này hình như chơi hơi lớn rồi thì phải,không ngờ nữ nhân này lại có liên hệ tới thủ hộ giả,khó trách vì sao Undertaker lại chịu khó chiếu cố cô ta như vậy.
"Linh Linh,không thể đưa hắn trở về sao?"Hà Lam Nguyệt nhìn Sebastian một chút,suy nghĩ gì đó rồi lại nói.
"Không thể,chỉ có hai con đường một là bị thủ hộ giả tìm tới và giết,hai là..."Linh Linh kéo dài câu,ngập ngừng nói.
"Nói."
"Chủ nhân khế ước với hắn,hắn sẽ vĩnh viễn làm thuộc hạ của người,giống Bạch Thiên với Bảo Bảo ấy!"Suki tiếp lời Linh Linh nói tiếp.
Sebastian nghe vậy liền hai mắt sáng quắc nhìn sang Hà Lam Nguyệt khiến cô rùng mình một cái.
Đại ca,tôi không phải đồ ăn hay mèo mà dùng ánh mắt đó nhìn tôi a,hỗn đản!
"Ác ma,dẹp cái ý nghĩ muốn ăn linh hồn của chủ nhân ta đi."
"Cảnh cáo ngươi,dám động tới chủ nhân dù là một chút,ngươi sẽ bị toàn bộ thủ hộ giả của vũ trụ tra tấn cho đến khi biến mất."Linh Linh nhìn ra ý nghĩ của Sebastian liền buông lời cảnh cáo khiến cho cơ thể hắn cứng ngắc lại.
Hắn dù gì cũng là một ác ma sống rất nhiều năm, cũng đi qua rất nhiều thế giới và biết một vài chuyện.Làm sao mà không biết kết cục của việc bị thủ hộ giả của cả vũ trụ tra tấn chứ,tra tấn kia có khi kéo dài đến cả trăm vạn năm hoặc là vĩnh viễn không chết mà sống cũng chẳng được,tuyệt đối là không thể đùa đâu,rốt cuộc thân phận nữ nhân này là gì,hắn thật sự càng lúc càng tò mò đâu.
Hà Lam Nguyệt nghe xong lời của Linh Linh thì khẽ nhíu mày nhưng lại không hỏi gì.
Cô biết,hiện tại chưa phải lúc,chờ đến lúc sẽ tự động biết thôi.
"Linh Linh,dùng ngự ma quyết đối với hắn được không?"Cô nhớ lần trước Suki có nhắc tới,nếu là ác ma thì chắc cũng tính là ma tộc nhỉ!
"Có thể,chủ nhân."Linh Linh gật đầu nói.
"Sebastian,đồng ý khế ước với ta không.Đổi lại anh sẽ có thực lực cùng những chuyến phiêu lưu chẳng hạn."Hà Lam Nguyệt quay sang nhìn thẳng vào tên ác ma trước mặt,lỡ rồi thì tới luôn đi biết làm sao được.
"Ồ,theo ngài,ta bây giờ có lựa chọn nào khác sao,thưa chủ nhân đáng kính?"Sebastian khẽ cười nhìn cô.
"Ân,đúng là không có!"Hà Lam Nguyệt mặt tỉnh queo,gật đầu nói.
Sebastian:"...."
"Phốc..."Linh Linh với Suki cùng nhau phụt cười,chủ nhân quả nhiên lời nói đủ tức chết người không đền mạng.
Hà Lam Nguyệt sau khi tiếp thu ngự ma quyết liền bắt đầu kí kết khế ước với Sebastian,dùng gần giờ mới hoàn thành.
Dù sao Sebastian cũng là một ác ma cao cấp,thực lực ngang ngửa Thiên tiên,Hà Lam Nguyệt hiện tại chỉ mới là luyện khí tầng ,vốn dĩ cũng là quá miễn cưỡng khi thông qua ngự ma quyết để khế ước với hắn.
Khi trận pháp khế ước vừa biến mất,Sebastian cảm nhận được lực lượng trong cơ thể suốt mấy ngàn năm không tiến triển,lúc này lại tăng trưởng rất nhanh,trực tiếp tăng lên một cảnh giới nhỏ.
Không ngờ chỉ mới khế ước thì thực lực trì trệ suốt mấy ngàn năm của hắn lại tăng lên nhiều như vậy,quả nhiên là đi theo vị chủ nhân này rất không tệ.
Bên kia,Sebastian vui mừng khi thực lực bản thân tăng lên thì bên này,Hà Lam Nguyệt thực muốn khóc rồi.
Một cỗ năng lượng cường đại từ khế ước truyền vào người cô,tu vi cứ liên tiếp nhảy lên từ luyện khí kì tầng phốc một cái đã lên tới tầng nhưng hề có ý dừng lại.
"Thôi chết,chủ nhân sắp trúc cơ.Sebastian,mau,ta đem ngươi cùng chủ nhân,Bạch Thiên,Bảo Bảo ra không gian,ngươi tìm một nơi không người cho bọn họ độ kiếp!"Linh Linh gấp rút kêu lên.
Nó quên mất lúc trúc cơ sẽ có lôi kiếp a,chủ nhân tăng nhanh như vậy,nếu chủ nhân độ kiếp thành công thì cả Bạch Thiên với Bảo Bảo cũng bắt đầu muốn độ kiếp rồi.
Không gian này không có pháp tắc thiên địa,không thể độ kiếp nên bắt buộc phải tới thế giới thực độ kiếp.
Sebastian vừa nghe xong,còn chưa kịp phản ứng đã bị ném ra không gian,đi kèm còn có Hà Lam Nguyệt,lại thêm một con chó màu trắng to gần một nửa quỷ khuyển của Ash cùng con thỏ nhỏ.
"Ngươi còn đứng đực ra đó làm gì,lôi kiếp mà đánh xuống chỗ này là không xong đâu!"Linh Linh lập tức hối thúc.
"...."Sebastian đành nhận mệnh,ôm lấy Hà Lam Nguyệt phóng ra ngoài,cõng theo phía sau là một con chó to,trên đầu là một con thỏ trắng nho nhỏ.
Dùng tốc độ cực nhanh hướng đến vị trí không người mà Linh Linh chỉ,dùng phút để chạy ra ngoài thành phố,tới một cánh đồng bỏ hoang,xung quanh phạm vị bán kính mét không hề có người.
Hà Lam Nguyệt thật sự cảm thấy khổ bức a,vì cái mao gì người ta thăng cấp thì có thể chuẩn bị tốt rồi độ kiếp ngay,tới phiên cô thì phải cố gắng áp chế để tìm chỗ độ kiếp a~.
Sebastian vừa đặt Hà Lam Nguyệt xuống thì mây lôi kiếp lập tức hình thành,đen nghịt,bao phủ đến mét xung quanh,lấy Hà Lam Nguyệt làm trung tâm.
Cả Sebastian cùng hai thú lập tức rời khỏi phạm vi,nếu bọn hắn mà đứng gần là thế nào cũng bị sét đánh cho xem.
"Chủ nhân,dùng lôi luyện thể rất tốt,người cố gắng hấp thu nga~."Linh Linh vừa dứt lời thì một đạo lôi đánh thẳng xuống đầu Hà Lam Nguyệt.
Hà Lam Nguyệt chỉ cảm thấy cả cơ thể tê rần lên cô gần như có thể ngửi được mùi da thịt mình cháy khét,cố gắng kìm nén đau đớn mà vận chuyển bí pháp luyện thể,bắt đầu hấp thu lôi kiếp đánh xuống người,từng đạo từng đạo một,đạo lôi sau mạnh gấp đôi đạo trước.
Nửa đêm,ngoại ô thành phố,từng đạo sét đánh xuống cánh đồng hoang gây ra những tiếng ầm ầm,người dân quanh nó cũng bị tiếng động làm tỉnh giấc,cũng lấy làm kì khi mà có sấm sét nhưng lại không có mưa,dù tò mò nhưng ai cũng không dám ra khỏi nhà,muốn bị sét đánh thì làm sao bây giờ.
Sebastian nhìn từng đạo lôi đánh xuống người Hà Lam Nguyệt mà khuôn mặt khẽ nghiêm túc lại.
Đạo đầu tiên chỉ như sợi chỉ đến hiện tại đã là đạo thứ to bằng miệng chén,lại chưa hề có dấu hiệu dừng lại.
Hà Lam Nguyệt bên này thì bắt đầu điên cuồng vận chuyển công pháp luyện thể,hấp thu số lôi điện đánh trên người mình.
"Linh Linh,đã là đạo thứ rồi,sao còn chưa dứt a~."
"Chủ nhân,người là hoàn mỹ tu chân,chưa kể đặc thù về linh hồn của người.Vốn dĩ là phải chịu lôi kiếp nhiều hơn những tu chân giả khác,gồm đạo lôi."Linh Linh đành phải nói thật.
"Cái gì, đạo lôi.Ngươi muốn chết người sao?"Hà Lam Nguyệt thật muốn khóc rồi,chẳng lẽ mỗi lần thăng cấp lại bị đánh đạo,có còn muốn người sống không vậy?
"Chủ nhân,thật ra... đạo là khởi đầu của trúc cơ,tiếp theo cấp kim đan là đạo,nguyên anh đạo...."Linh Linh ngập ngừng nói.
"...."Hà Lam Nguyệt đã không còn gì để nói nữa rồi,lần này đúng là thật khóc rồi.
Cô đành nhận mệnh chịu lôi đánh vậy,không nghe Linh Linh nói gì tiếp nữa bởi vì chẳng còn tinh lực mà nói chuyện.
Đánh đến đạo thứ thì cuối cùng kết thúc,Hà Lam Nguyệt trên người đã nhiều chỗ bị đánh cháy đen,không ra hình dạng.
Ngay cả động một ngón tay cũng động không nổi nữa,lúc này lại có một đoàn sáng trắng chiếu trên người cô,đem toàn bộ vết thương cùng đau đớn do lôi đánh chữa trị tốt.
Đoàn sáng bao bọc thân thể cô tầm phút thì biến mất,vết thương trên người đã biến mất,lực lượng trong thân thể lại mạnh mẽ dâng trào.
Hà Lam Nguyệt lại lập tức ngồi xuống tu luyện,tu vi lại nhảy từ trúc cơ sơ kì tới trúc cơ đỉnh phong mới chịu dừng lại,thiếu chút xíu nữa là lại đột phá kim đan rồi.
Cô lập tức thở phào,không ngờ khế ước với Sebastian lại kéo tu vi của cô tăng nhanh như vậy,thật là ngoài sức tưởng tượng a~.
Còn đang suy nghĩ đủ loại chuyện thì Hà Lam Nguyệt cảm thấy ống quần cô bị vật gì đó kéo nhẹ,lập tức mở mắt thì nhìn thấy Bạch Thiên cùng Bảo Bảo đang giương cặp mắt to tội nghiệp nhìn cô.
"Sao vậy?"
"Chủ nhân,chúng ta muốn độ kiếp!"Cả hai cùng đồng thanh.
Hà Lam Nguyệt:"......"
"Chủ nhân,người có thể giúp bọn nó chắn một nửa lôi kiếp,người hiện tại là chủ nhân và cũng tính là một nửa của chúng,sẽ không tính là người ngoài."Linh Linh lập tức nói.
"...." Đậu moá,các ngươi chơi ta hả.
Hà Lam Nguyệt trong lòng đã chửi ầm lên,thử hỏi có ai mới đi lôi đánh đạo xong giờ lại phải chường mặt ra cho bị đánh nữa mà không nổi điên không?
"Ngồi xuống trước mặt ta,ta giúp các ngươi chắn lôi kiếp."Hà Lam Nguyệt cười khổ,để hai con thú ngồi xuống,dù sao cũng là thú của cô,thôi thì giúp chúng độ kiếp vậy.
Phía trên đầu đã hình thành hai đám mây đen lớn,bắt đầu tích điện ầm ầm chuẩn bị đánh xuống.Hà Lam Nguyệt chỉ có thể ổn định lại tâm trạng,bắt đầu vận chuyển công pháp luyện thể hấp thu một nửa lôi lực đánh xuống người của hai thú.
May mắn là hai thú dù là lôi đánh xuống đạo đầu đã rộng bằng nửa cái miệng chén nhưng cũng chỉ có đạo,không tính biến thái như lôi kiếp của Hà Lam Nguyệt.
Sebastian ở phía xa quan sát cũng khẽ rùng mình,dù sao thì ai có thể tin được một con người lại có thể hứng chịu hết gần đạo lôi vào người đâu.
Quả nhiên là lựa chọn đi theo cô là một quyết định sáng suốt,vị tân chủ nhân này tuyệt đối sẽ làm những điều thú vị đâu ni.
Mỗi đạo đánh xuống đều bị Hà Lam Nguyệt hấp thu hết một nửa,xem như hai thú chịu tổn thương cũng không lớn.
Đánh đến đạo thứ thì cả hai thú đều được một đoàn ánh sáng bao phủ,chữa trị vết thương,Hà Lam Nguyệt bất quá là hưởng ké chút ít trị liệu của hai thú.
Khi thu hai thú vào không gian Nguyệt Linh,Hà Lam Nguyệt gọi Sebastian tới cõng mình về nhà.
Cô hiện tại đã không còn khí lực để nhấc tay luôn rồi,vết thương dù được chữa trị một ít những vẫn không phải hoàn toàn.
Hiện tại phải mau rời khỏi đây trước khi có người thấy nghi ngờ mà tìm tới,lúc đó lại kéo thêm rất nhiều rắc rối phía sau nữa.
May mắn hiện tại là mới mùng tết,người đa phần đều đã tản về quê hết.Nếu là ngày thường mà có cái hiện tượng lạ này thì thế nào cũng có người vây xem,lúc đó phiền phức lại càng lớn hơn.
Khi hai người vừa rời khỏi cánh đồng hoang chừng vài phút sau đã có một đám người xuất hiện tại đó,bắt đầu thăm dò xem vừa rồi có chuyện gì ở đây.