Thời gian trôi nhanh qua, từ ngày kết thúc đã qua sáu ngày.
Vù vù!
Hoàng Phủ Thiên thu kiếm, trong lòng hài lòng vô cùng.
Trong sáu ngày này hắn đã hoàn tất trị ngoại thương.
Đến hôm nay vết thương cơ bản đã lành hẳn, vết thương nhỏ trên người biến mất, còn vết thương lớn chỉ để lại một chút mờ nhạt.
Tổng thể sẽ không còn cản trở Hoàng Phủ Thiên phát huy thực lực.
Còn Khai Thiên nhất thức sau khi ngộ ra một tia “ý” thức liền giống như tăng phúc cảm ngộ.
Trong lòng hắn nhớ tới khi đó ở Vân thành từng chứng kiến một thiếu nữ xuất ra một kiếm tuyệt thế, khi đó dù là Yên Sở quyết cũng không thể đem kiếm thức đó lĩnh ngộ được, có điều lúc này Hoàng Phủ Thiên lại cảm thấy hẳn bản thân có thể ngộ ra được kiếm đó.
Còn Mộc Thiên Tuyết quanh năm suốt tháng tránh mặt Hoàng Phủ Thiên hôm nay ngẫu nhiên nhìn kiếm pháp Khai Thiên vừa thi triển của hắn trong lòng chấn động không nhỏ.
Ở trong mắt nàng, Hoàng Phủ Thiên đột nhiên dung hợp thành một thể cùng cả thiên địa! Kiếm chưa ra, chỉ là khí thế đã kinh thiên tựa như vậy, một khi kiếm pháp kia thi triển ra, sẽ có uy lực khủng bố cỡ nào?
Trong mắt Mộc Thiên Tuyết lóe lên tia phức tạo, sau đó quay đầu vào phòng một lần nữa.
….
Dư cảm các cuộc so tài bốn viện qua đi.
Cuộc sống của các đệ tử lần nữa quay về quỹ đạo.
Phải lên lớp nghe đạo sư giảng giải về tu luyện căn bản, không những thế còn có truyền dạy một số kiến thức khác như dược liệu, trận pháp, đủ mọi tri thức cơ sở cho đệ tử.
Phía tài nguyên thì Đông Viện xếp hạng hai trong nên được khá nhiều tài nguyên tu luyện.
Mỗi đệ tử Đông Viện mỗi ngày được tiến vào một phòng chứa nguyên khí dày đặc tu luyện trong một cảnh giờ, làm thực lực mỗi đệ tử chóng thăng lên.
- Chắc đến lúc mình đi lấy phần thưởng đệ nhất chứ nhỉ!
Hiện nay thương thế của hắn đã khỏi hoàn toàn rồi, hắn quyết định đi lấy phần thưởng đệ nhất, đi kho vũ khí Tàng Thư Các chọn kiếm pháp cao minh phù hợp cho mình tu luyện để bù đắp khuyết điểm.
Sau đó tới cống hiến đường lấy mười viên Bách Linh đan.
Kiếm Trảm tông phân ra nhiều khu vực chức năng quan trọng.
Chẳng hạn có một cái gọi là Luyện Khí Đường chuyên chế tạo ra vũ khí cho tông môn, nếu như bản thân có tài liệu luyện khí tốt cỏ thể đem tới đó để họ chuyện chế, đương nhiên tốn điểm, tùy theo tài liệu mà số điểm cũng khác nhau.
Hình Phạt Ti phụ trách hình luật, hình pháp quy định của tông môn cùng các loại tội nhân.
Đan Y Phong phụ trách luyện đan cùng liệu thương.
Còn rất nhiều khu vực khác nữa không thể kể hết.
Lúc này Hoàng Phủ Thiên đang trên đường đi tới kho vũ khí Tàng Thư Các tên đường đi trừ đệ tử Bắc viện hậm hực nhìn hắn hoặc nhiều ít có địch ý ra.
Các đệ tử của các viện khác nhiệt tình chào hỏi hắn.
Cảm giác người nổi tiếng đi đường cũng chỉ như vậy mà thôi.
Hoàng Phủ Thiên đi khoảng một nén nhang đến Tàng Thư Các, nhìn hoài vẫn thấy nó tráng lệ tới nực cười.
Mỗi tội không khí ở đây không còn vẻ đông đúc như hồi lần đầu hắn tiến vào thôi.
Bề ngoài có vẻ nơi này không có cả người canh cửa.
Hoàng Phủ Thiên dọc theo đi tới lối vào.
Hắn nhìn thấy một lão nhân tóc hoa râm ngồi trên ghế mây tre dưới bóng cây trước cửaa các, tay cầm quyển sách đã sẫm màu vì sỉ nhưng vẫn chăm chú đọc.
Nếu không phải trước mắt hắn thì hắn cũng không nhề cảm nhận ra trước mặt có người.
Ánh nắng len lỏi qua các tán lá chiếu lên mái tóc bạc khiến người ta cảm thấy sự tang thương của thời đại.
Đây là một trong song lão khi trước Hoàng Phủ Thiên từng gặp ở Tàng Thư các khi đó.
Hắn khom người nói:
- Đệ tử Hoàng Phủ Thiên bái kiến trưởng lão.
Lão cũng không ngẩng đầu lên, vẫn nhìn chằm chằm quyển sách mà hỏi:
- Đến Tàng Thư Các có việc gì!
- Đệ tử dành được đệ nhất của bốn viện dành được tư cách tiến vào Tàng Thư Các chọn một món công pháp, vũ kĩ.
Hoàng Phủ Thiên lấy ra lệnh bài, chứng minh thân phận.
Lão nhân nghe vậy thì gẩng đầu lên:
- Vậy sao?
Con ngươi đục kia chợt lóe tinh mang làm người nghẹt thở, hẳn đây là dò xét trực tiếp chứ không hề kiểm tra thẻ bài.
Lão nhân nhìn Hoàng Phủ Thiên dường như rất quen mắt nha.
Chợt nhớ tới tên tiểu tử xui xẻo bị lão bằng hữu kia hố, chọn trúng bộ công pháp hại người kia.
Đôi mắt đục ngầu lóe lên thương hại kín đáo.
Lão nhân gật đầu, nói:
- Được rồi, vào đi.
Ngươi có thể tiến lên tầng thứ hai của Tàng Thư Các.
Nhưng nhớ kĩ chỉ được tiến vào hai dãy đầu của tầng thứ hai, bằng không hậu quả tự chịu.
Hoàng Phủ Thiên gật đầu:
- Đa tạ trưởng lão.
Lão nhân gật đầu, thuận tiện nói thêm một câu:
- Ngươi có thể chọn hai món đồ.
- Hả!?
Hoàng Phủ Thiên ngây người:
- Thưa trưởng lão theo quy định thưởng của môn phái thì dường như ta chỉ có thể lựa chọn món?
- Lấy đâu ra thắc mắc vậy? Không muốn sao?
Lão nhân nhàn nhạt đáp.
Hoàng Phủ Thiên vội nói:
- Không có, muốn muốn.
Đa tạ trưởng lão.
Nói xong Hoàng Phủ Thiên ba chân bốn cẳng chạy vội vào như sợ lão nhân này đổi ý.
Lão nhân nhìn Hoàng Phủ Thiên vui vẻ như vậy lẩm bẩm:
- Hi vọng tương lai gần tới ngươi có thể lạc quan như vậy… Bỏ đi, cho hắn một cái tạo hóa.
Có thể dành được đệ nhất chứng tỏ thiên phú hắn không tồi, sau khi tán công thì có thể tu lại được.
Hi vọng hắn biết đường chọn môn công pháp để phòng hờ.
…..
- Lạ thật, tại sao trưởng lại cho mình lựa chọn thêm một món? Không lẽ lão thấy ta thiên phú trác tuyệt, tương lai thành đại nhân vật liền tạo cho ta một cái cơ duyên! Ừm, vậy sau này thành danh liền chiếu cố tới lão nhân vậy.
Hoàng Phủ Thiên vui vẻ hồn nhiên mà đi vào Tàng Thư các không biết là đối phương thương hại nên mới cho hắn một cơ hội nữa.
Trước hắn ở tầng thứ một lướt qua xem xét một ít.
Trong tầng thứ nhất đặt sách toàn là vũ kĩ công pháp thô sơ, đa phần là thứ bình thường, không có tác dụng gì với người giống hắn .Chủ yếu hắn tìm kiếm ở gian Nhật cấp thượng phẩm xem có món đồ gì sánh được với Hư cấp không.
Xem qua Nhật cấp thượng phẩm thì có được vài món đồ không tệ.
Tỷ như một món vũ kĩ Mễ Ý Quyền, vũ kĩ thiên về ý cảnh, sử dụng phương pháp dùng xảo phá lực, phối hợp với thân pháp cao minh thì uy lực tăng gấp đôi.
Hay Thiên Cương Thổi thì thích hợp cho những người tu luyện thân pháp, uy lực của thối pháp vô cùng mạnh mẽ, có thể sinh ra cương phong, tạo thành công kích mang tính phạm vi rất hữu dụng, khi đối mặt với chiến thuật biển người.
Còn có cả Thanh Sơn chỉ pháp của Phi Thiên Hạc có thể ngưng luyện nguyên khí đem uy lực của chi pháp phát huy đến cực hạn, công kích đơn thể siêu quần.
Chẳng qua, bộ vũ kĩ này rất khó tu luyện còn có tính nguy hiểm nhất định.
Đáng tiếc là không có mấy món đồ tốt đối với hắn hiện nay không có giúp ích gì nhiều.
Có điều hắn sẽ lưu tâm, nếu ở tầng thứ hai không có nhiều món đồ có thể học thì hắn sẽ quay lại tầng thứ nhất lựa chọn.
Hoàng Phủ Thiên ngẫm nghĩ, leo lên tầng hai của Tàng Thư Các.
Chỉ là vừa bước lên tầng thứ hai liền cảm giác vai trầm xuống, trọng lực dường như tăng lên.
Người bình thường bước vào e rằng sẽ bị ép nằm xuống.
- Nơi này còn có cả cấm chế!
May mắn Hoàng Phủ Thiên đối với cái này hoàn toàn miễn nhiễm.
Thong dong bước vào trong xem xét.
So với tầng một rộng rãi tưởng chừng như vô biên thì tầng hai lại giới hạn ở phạm vi mắt thường có thể quan sát, có khoảng mấy mấy nghìn quyển công pháp và vũ kĩ.
Chỉ là mỗi loại thấp nhất ở tầng hai đều là Nhật cấp thượng phẩm.
Giữa không gian đặt mấy chục giá sách tỏa ánh sáng xanh nhạt, khoảng hơn sáu nghìn quyển sách.
Mỗi quyển sách cất trong hộp nhỏ, bảo vệ kỹ.
Mặt ngoài hộp nhỏ có lệnh bài khắc từng hàng chữ nhỏ rậm rạp giới thiệu phẩm cấp, uy lực, thuộc tính, các thứ khác của quyển sách.
- Ừm! Phải chọn bí món đồ thích hợp mình trong tầng này.
Tuy là Hoàng Phủ Thiên chỉ được chọn trong hai hàng đầu, nhưng hai hàng này đã bao gồm mấy trăm loại rồi.
Cao nhất là Hư cấp hạ phẩm.
Hoàng Phủ Thiên bước tới giá sách ngọc thạch rút thẻ bài một hộp vũ kĩ.
- Thanh Hồng Truy Tung quyết Nhật cấp thượng phẩm, không yêu thuộc thuộc tính nguyên khí.
Tu luyện đến mức tận cùng có thể lăng không bay hai mươi thước.
Hoàng Phủ Thiên ngẫm nghĩ, đặt lại nó trở về.
Hắn chưa có ý định tìm một môn bộ pháp.
Tật Phong Bộ hiện nay tạm thời đáp ứng nhu cầu.
Hoàng Phủ Thiên lại rút ra một tấm thẻ bài khác.
Cửu Chuyển Kim Thân, vũ kĩ luyện thể.
Phẩm cấp Nhật cấp thượng phẩm thích hợp nguyên khí thuộc tính kim, hỏa.
Tu luyện đến mức tận cùng có thể được cửu chuyển chi thân chịu đựng hỏa nguyên khí đốt hoặc bán bộ Bảo khí chém mà không có vết thương.
Ồ, luyện thể pháp này không tệ.
Nhưng so với Thiết Man Thể quyết của hắn còn có năng lực phản chấn công kích thì thiếu chút đỉnh.
Huyễn Phong Quyết thân pháp biến hóa như gió, biến ảo thành vài đạo hư ảnh huyễn thân, thật giả khó phân.
Cao nhất có thể huyễn hóa thành chín đạo huyễn thân, tạo thành ảo giác tinh thần.
Hóa Huyết Thần Chưởng Phối hợp với nội công độc môn, thúc dục chưởng pháp có thể hủ hóa huyết nhục của địch nhân, hung hiểm bá đạo, người đạt tới đại thành, mỗi chưởng đều có thể thiêu đốt huyết nhục của đối phương, thậm chí có thể trở thành Huyết Độc trí mạng, hóa địch nhân thành thây khô.
Thiên La Ma Trảo Ma công cương mãnh phách tuyệt, mỗi một trảo có thể đánh tan nát kim thiết, tạo thành lực phá hoại đối với thân thể cốt cách, hủy hoại cơ năng.
Người tu luyện tới đỉnh phong thì đánh đâu thắng đó, nghiền nát vạn vật.
Mấy trăm quyển công pháp vũ kĩ, Hoàng Phủ Thiên loay hoay không biết chọn cái nào.
Tốn mất nửa canh giờ nhưng vẫn là không biết phải lựa chọn cái gì, đầu óc cứ quay mòng mòng.
Quyền kích thì có Mãnh Long Kính, thể pháp thì có Thiết Man Thể quyết, thân pháp Tật Phong bộ có vẻ hơi kém nhưng tạm dùng được.
Hắn muốn tìm một môn kiếm pháp công kích.
Vì Khai Thiên nhất thức tuy siêu việt nhưng nếu dùng quá nhiều e rằng bị cường giả nhận ra ảo diệu thì tự chuố họa vào thân thì không hay.
Dùng nó làm bài tẩy trong trường hợp bị đánh tập kích bất ngờ ổn hơn.
Còn lại mấy thứ kiếm pháp như Hổ Nha Thập Tự Trảm hay gì đó đã khó xứng với thực lực và tiến bộ hiện nay của hắn.
- Lôi Hỏa Lam San kiếm pháp.
Hưm, kém một chút.
- Lưu Quang Đan Hà kiếm pháp.
- Thanh Liên phi Điểu kiếm pháp vẫn thiếu chút nữa.
Hoàng Phủ Thiên không ngừng xem, bỏ lại từng vào chỗ cũ.
Các loại vũ kĩ trên này không hề thấp.
Nhưng so với mục tiêu hắn nhắm tới không đạt được yêu cầu tốt nhất.
Công pháp vũ kĩ còn lại rất nhiều chỉ là lần mò như này thì bao giờ mới được? Thời gian của hắn có giới hạn.
- Chết tiệt, có người biết về tất cả môn vũ kĩ ở đây thì tốt rồi.
Hoàng Phủ Thiên lẩm bẩm cằn nhằn.
Một âm thanh chợt vang lên:
- Tiểu tử này, sao cứ đi đi rồi đi lại thế.
Có hai canh giờ chọn thôi đó.
Một bóng người không chịu được Hoàng Phủ Thiên, liền lóe lên ở tầng thứ hai nhìn hắn nói.
Hoàng Phủ Thiên giật mình, quay đầu nhìn lại đó là một lão nhân rất bình thường, tóc không bạc trắng mà vẫn còn phất đen.
Thì ra là vị trưởng lão canh giữ Tàng Thư các thứ hai.
Hắn lại bái kiến nói:
- Bái kiến trưởng lão.
Trưởng lão tóc hai màu phất tay nói.
- Bái kiến thì không cần, nhưng mà tiểu tử nhà người chọn công pháp vũ kĩ gì mà tốn thời gian quá vậy? Ta còn tưởng ngươi định ăn trộm đồ đấy.
Trưởng lão tóc hai màu liếc nhìn Hoàng Phủ Thiên nhấp nha nhấp nhổm vẫn chưa chọn được món đồ thích hợp liền phải xuất hiện hỏi xem.
Hoàng Phủ Thiên nhìn vị trưởng lão tóc hai màu đôi mắt lấp lánh.
Vừa vặn trưởng lão tóc hai màu hiện nay lại là cứu tinh mà Hoàng Phủ Thiên.
Đúng là cái cần lúc này cũng đã xuất hiện rồi.
Chỉ cần Hoàng Phủ Thiên nghiến răn bám chặt vào là sẽ được trưởng lão chỉ ra những gì hắn cần thiết thôi.
.