Lần này chiêu đãi khách hàng Nhật Bản thật đúng là rất sang trọng.
Cơm tối được đặt ở nơi đắt tiền nhất sang trọng nhất – quán Quảng Đông, Anh Bồi cùng Đinh Phổ Nguyệt, Sở Úc và Khúc Như Y, hơn nữa còn có phó quản lý Hà và An Tiểu Tâm, chung quanh hai người khách hàng Nhật Bản ngồi ở giữa. Hai vị khách hàng Nhật Bản,một người ước chừng hơn tuổi chính là Phó Tổng kinh doanh điện tín Nhật Bản – Inoue, một người khác trẻ tuổi hơn ngồi bên cạnh là trợ lý đi cùng ông ta.
Trong bữa tiệc, phó quản lý Hà dùng Anh ngữ lưu loát tiếp rượu, đem không khí khuấy động vô cùng náo nhiệt. Dần dần, rượu qúa ba lượt, rượu vào lời ra, Inoue bắt đầu hời hợt. Liên tiếp tán dương thư kí ngồi bên cạnh, so với minh tinh Nhật Bản còn nhìn đẹp hơn.
Phó quản lý Hà đã sớm nhìn quen sắc mặt những khách nhân này, bình thường thì sau khi ăn xong ông sẽ dẫn mấy người này đi tiếp tăng hai đến hộp đêm, An Tiểu Tâm là nữ trợ lý có thể không vào cũng được, chỉ cần ở bên ngoài chờ đến cuối buổi đi vào tính tiền khắc phục hậu quả là được. Nhưng ở bữa tiệc, thật sự không tránh thoát, nữ trợ lý cũng phải giả tạo một chút. Nhưng hôm nay trên bàn cơm cũng không thể tùy tiện yêu cầu cô gái này bồi rượu cho khách , ông khổ sở nhìn An Tiểu Tâm một chút, ý bảo An Tiểu Tâm mời rượu.
Lúc này Đinh Phổ Nguyệt đứng lên, xem ra cô đi với Anh Bồi thường thấy trường hợp này, cô cười duyên nâng chén lên nói: “Inoue tiên sinh ngài quá khen,nào, tôi mời ngài một ly, hi vọng ngài ở chỗ này chơi vui vẻ.”
Phó quản lý Hà thấy Đinh Phổ Nguyệt phóng khoáng, cũng bắt trước mò mẫm ồn ào lên: “Đinh thư ký,ai lại mời rượu cách cái bàn kính.”
Đinh Phổ Nguyệt bật cười, liếc xéo phó quản lý Hà một cái cười đổi dùng tiếng Trung mắng: “Ông thật nhiều chuyện.”
Sau đó, cô đi tới bên cạnh Inoue cười nói: “Inoue tiên sinh, tôi mời ngài.”
Inoue cũng đứng lên, mắt một mí cười đến tít lại. Hai người vừa cụng ly, đem ly rượu cầm trong tay uống một hơi cạn sạch. Lúc này, trợ lý trẻ tuổi ngồi ở bên cạnh Inoue thức thời đứng lên, Inoue thuận thế muốn mời Đinh Phổ Nguyệt ngồi xuống. Đinh Phổ Nguyệt không thèm để ý chút nào thoải mái ngồi xuống.
An Tiểu Tâm len lén quay đầu nhìn Anh Bồi, đụng vào một đôi mắt sâu thăm thẳm của Anh Bồi đang nhìn sang, làm cô sợ tới mức vội vàng dời tầm mắt đi.
Kế tiếp, phó quản lý Hà cổ động mỗi người đang ngồi cũng kính Inoue cùng trợ lý của ông ta một ly. Không khí càng uống càng nhiệt liệt, Đinh Phổ Nguyệt mặt càng đỏ, Inoue thân thể bắt đầu như có như không hướng Đinh Phổ Nguyệt đến gần, có lúc nói xong cao hứng, còn đem tay đặt ở trên bả vai lỏa lộ của Đinh Phổ Nguyệt.
An Tiểu Tâm có chút ngồi không yên, giả vờ gọi Đinh Phổ Nguyệt theo cô cùng vào phòng vệ sinh, ra khỏi phòng tiệc, hai người tới phòng rửa tay, Đinh Phổ Nguyệt cười hắc hắc nắm bả vai An Tiểu Tâm nói: “Chị họ, chị thật muốn em à, đi rửa tay còn không quên gọi em.”
“Đinh Phổ Nguyệt, em ngu à? Không phát hiện người Nhật Bản kia lúc nào cũng muốn sàm sỡ em sao?” An Tiểu Tâm bỏ tay Đinh Phổ Nguyệt ra, mặt trầm xuống nói.
“Biết chứ, sàm sỡ thì sàm sỡ đi, dù sao không mất một miếng thịt nào.” Đinh Phổ Nguyệt chẳng hề để ý.
“Đinh Phổ Nguyệt, em nên trở lại ngồi bên cạnh Anh Bồi đi, em chạy qua bên cạnh người Nhật Bản kia làm gì?” An Tiểu Tâm tức giận mắng cô.
“Ha ha, chị không thấy Anh Bồi không có ý em về sao?Loại phụ nữ như em, chính là phát huy tác dụng vào lúc này. Đối nội có thể giúp anh ta ấm giường, đối ngoại có thể giúp anh ta xã giao. Anh ta là người làm ăn, mất tiền vào vật gì cũng phải có trị mới được.” Đinh Phổ Nguyệt soi gương sửa sang lại mình.
An Tiểu Tâm tức giận tới mức run run: “Đinh Phổ Nguyệt, làm sao em lại buông thả như vậy.”
“Vậy sao?” Đinh Phổ Nguyệt ngước đầu nhìn An Tiểu Tâm, cười lạnh nói: “Đây là cách sống chính tôi tự chọn. Có một ngày tôi mệt mỏi, tự nhiên lại muốn có cuộc sống mới. Ngược lại chị xem lại mình đi,suốt ngày giả tạo thanh cao? Làm tôi thấy ớn.”
“Em!” An Tiểu Tâm giận đến nói không ra lời.
“Được rồi, chị họ, chúng ta nhanh vào đi thôi.” Đinh Phổ Nguyệt vỗ vỗ bả vai An Tiểu Tâm, bước chân loạng choạng đi ra khỏi phòng rửa tay.
An Tiểu Tâm không có biện pháp, đi theo Đinh Phổ Nguyệt trở lại phòng tiệc, trơ mắt nhìn Đinh Phổ Nguyệt lần nữa cười đùa ngồi vào bên cạnh Inoue. Ánh mắt An Tiểu Tâm chuyển sang Anh Bồi, Anh Bồi quả nhiên không có phản ứng gì, chỉ là bí ẩn ngồi ở đó.
Phó quản lý Hà thấy An Tiểu Tâm tới đây, vội nói: “An trợ lý, mau, kính Inoue tiên sinh một ly, còn thiếu mình cô thôi đó.”
An Tiểu Tâm nhắm mắt cầm lên ly rượu đắt giá MEUKOW XO trước mặt, cảm giác ánh mắt Anh Bồi lạnh lẽo bắn qua, làm cô như có gánh nặng ở sau lưng.
Inoue thấy An Tiểu Tâm mời rượu, trước đứng lên, mặt mũi tràn đầy tươi cười. An Tiểu Tâm cũng không biết đang nói cái gì, trực tiếp đem rượu uống cạn. Inoue thẳng khen An Tiểu Tâm tửu lượng giỏi, An Tiểu Tâm vuốt ngực mặt đỏ tới mang tai ngồi xuống. Ly rượu này uống quá nhanh, An Tiểu Tâm cảm thấy tim đập rộn lên, đưa tay định cầm khăn lông bên cạnh xoa mặt, nhưng tay lại không nghe sai bảo làm khăn lông rơi xuống đất.
An Tiểu Tâm lắc đầu một cái, xoay người lại muốn nhặt. Khăn trải bàn bằng nhung màu đỏ treo rèm tua thật dài, làm cho cô không nhìn thấy được khăn lông rơi đi đâu rồi. Không còn cách nào khác, cô đành ngồi chồm hổm xuống, vén rèm tua dưới bàn lên, tìm khăn lông. Cô khẽ hướng dưới bàn nhích lại gần, ánh mắt lơ đãng đảo qua, cả người nhất thời liền cứng lại.
Đối diện dưới chỗ cô ngồi là một đôi chân phụ nữ thon dài khêu gợi, váy ngắn ngủn liền che trên bắp đùi, theo An Tiểu Tâm từ góc độ này nhìn qua, gần như có thể thấy màu sắc quần lót. Làm người ta khiếp sợ chính là, trên cặp đùi trắng nõn mượt mà kia, đột nhiên có tay của một người đàn ông vuốt ve sờ xoạng. Cái tay kia từ từ mò vào trong váy đi, sờ tới một nửa, một tay phái nữ đè xuống, ngăn cản nó không cho thâm nhập. Nhưng bàn tay kia của người đàn ông không chút khách khí mạnh mẽ sờ vào bên trong, tay của cô gái căn bản không ngăn được.
An Tiểu Tâm giương mắt nhìn nhìn, nhìn thấy bàn tay xấu xí kia rốt cuộc sờ soạng đi vào, đầu của cô oanh một tiếng nổ, một cỗ nhiệt huyết xông lên đỉnh đầu.
Cô run rẩy đứng lên, nhìn thấy mặt Đinh Phổ Nguyệt mặt từ trắng chuyển sang hồng, Inoue trên mặt là đống ghê tởm cười nham nhở, hai người đều có một bàn tay ở dưới mặt bàn. An Tiểu Tâm nhìn về phía Anh Bồi, Anh Bồi vẻ mặt như không uống lấy rượu trong tay.
An Tiểu Tâm dồn sức cầm một chén lớn nước bắp còn ấm trước mặt, xôn xao một tiếng hắt về phía đối diện. Chất lỏng sềnh sệch vàng óng ánh, ở giữa không trung vẽ một đường vòng cung hoàn mỹ, vừa đúng hắt ở trên người Inoue, Đinh Phổ Nguyệt bên cạnh cũng chịu một chút người vô tội gặp họa.
Bên trong phòng chợt yên tĩnh lại, quá yên lặng, chỉ mới vừa rối không khí nóng liệt mang theo mùi rượu tiếp tục hun mọi người. An Tiểu Tâm sau khi hắt xong cũng không động, trừng mắt nhìn Inoue. Inoue là hoàn toàn ngây ngẩn cả người, không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, trợ lý của gã vội vàng cầm khăn lông giúp gã lau mặt. Sở Úc, Khúc Như Y, phó quản lý Hà cũng sợ tới mức há to miệng, chỉ có Anh Bồi, lạnh lùng nhìn chằm chằm An Tiểu Tâm, tựa hồ muốn nghe giải thích của cô.
Lúc này Đinh Phổ Nguyệt lung tung xoa xoa nước bắp trên người, đi tới bên cạnh An Tiểu Tâm, hướng về phía mọi người cười khanh khách nói: “Này cũng không trách chị họ tôi, là ông ta quá đáng.”
Ngón tay nhỏ nhắn giương lên, ánh mắt của mọi người đều nhìn về Inoue, Inoue làm một vẻ mặt vô tội không giải thích được.
“Chị, chúng ta đi.” Đinh Phổ Nguyệt nắm tay An Tiểu Tâm đi ra ngoài.
“Đứng lại!” Anh Bồi quát nhẹ một tiếng, ngăn trở bước tiến của các cô.
Anh Bồi đứng lên, sải mấy bước đi tới bên cạnh An Tiểu Tâm, một tay kéo lấy cô nói: “Cô thật là quá đáng, không có giải thích gì đã muốn đi sao?”
An Tiểu Tâm nhìn Anh Bồi ngũ quan lạnh lùng, tức giận nói: “Còn phải để tôi nói sao? Anh không nhìn thấy sao?”
“Tôi cái gì cũng không thấy, tôi muốn nghe giải thích của cô. Cho dù có chuyện gì đi nữa? Cô cũng không thể mạo phạm khách hàng của công ty như vậy.” Anh Bồi trầm giọng nói.
An Tiểu Tâm tức giận quát, “Anh Bồi, anh rốt cuộc đem Đinh Phổ Nguyệt trở thành cái gì?”
“Cô ấy đối với tôi mà nói, cái gì cũng không còn.” Anh Bồi nguội lạnh đáp.
“Anh Bồi, anh là tên khốn kiếp!” An Tiểu Tâm căm hận mắng.
Anh Bồi đáy con ngươi đen như mực thoáng qua một mảnh quang, dừng chốc lát, anh trầm giọng nói: “An Tiểu Tâm, cô sao có thể coi trời bằng vung như vậy? Có phải hay không...... ỷ vào...... Tôi thích cô?”
Trong phòng nhất thời vang lên tiếng rút khí, một mực xem náo nhiệt Khúc Như Y không thể tin nhìn Anh Bồi. Vốn là lo lắng nghĩ kéo hai người ra – Sở Úc, cũng đột nhiên cứng lại thân thể, giống như không biết Anh Bồi nhìn anh chằm chằm.
Mặt của An Tiểu Tâm lập tức mất đi huyết sắc, dưới tình huống này, tại trước mặt nhiều người như vậy nhất là trước mặt Đinh Phổ Nguyệt, anh tại sao có thể thản nhiên nói ra thích mình?
“Bốp!” An Tiểu Tâm giơ tay lên một cái tát đánh vào trên mặt Anh Bồi, thanh âm thanh thúy cơ hồ cắt nát thần kinh của tất cả mọi người trong phòng. Toàn bộ mọi người, cũng ngây ngốc cứng lại. Bao gồm cả An Tiểu Tâm vừa đánh người, bao gồm cả người bị đánh Anh Bồi.
An Tiểu Tâm kinh ngạc nhìn tay của mình một chút, dạ dày mãnh liệt co rúc lại, lục phủ ngũ tạng trong nháy mắt bị áp thành một trang giấy. Ánh mắt của cô chậm rãi chuyển tới trên mặt Anh Bồi, Anh Bồi vẫn không động đậy, lông mi nhíu chặt, một đôi mắt hung hăng trừng mắt nhìn cô.
Ở đó đáy mắt đen nhánh tĩnh mịch, An Tiểu Tâm thấy được khó có thể tin, thấy được mâu thuẫn giãy giụa, thấy được đau đớn, cũng nhìn thấy tái nhợt cứng ngắc nhìn mình. Một hồi bén nhọn đau đớn từ trong thân thể nhanh chóng vọt vào đầu óc của cô, cô trừng mắt nhìn, không hiểu tại sao đánh người, ngược lại đau thế này. Lực tác dụng hỗ trợ lẫn nhau, cô sâu sắc cảm nhận được.
Hồi lâu, An Tiểu Tâm khàn khàn cổ họng nói: “Inoue thật vô sỉ, ông ta vô lễ với Đinh Phổ Nguyệt, tôi tận mắt nhìn thấy, tùy anh tin hay không.”
Nói xong, cô kéo Đinh Phổ Nguyệt chạy như bay ra khỏi phòng bao.
Anh Bồi dường như còn chưa tình hồn bị đánh trong khiếp sợ, tiêu điểm ánh mắt còn tụ ngay vị trí vừa rồi của An Tiểu Tâm. Một phòng người, đều là nhìn anh, không dám nói lời nào.
Một lát sau, anh đột nhiên tỉnh giấc, bước nhanh ra ngoài. Đi được một nửa, anh xoay người bén nhọn nhìn chằm chằm Inoue, lạnh lung mở miệng: “Inoue tiên sinh, hợp tác của chúng ta hủy bỏ.”
“Anh tiên sinh, anh đừng tin lời nói của người phụ nữ kia.” Inoue chỉa vào một đầu còn chưa lau sạch sẽ nước bắp giải thích.
“Lời nói của cô gái kia, tôi tin.” Anh Bồi từng chữ từng chữ nói ra, sau đó nhìn phó quản lý một cái Hà, xoay người đi nhanh đi ra ngoài.
Phó quản lý Hà đã sớm làm sợ tới mức ngây người, đây rốt cuộc là phát sinh chuyện gì?
Ông đi nhanhvề phía Sở Úc, muốn tìm anh hỏi chủ ý. Vậy mà Sở Úc đẩy ông ra, cũng nhanh chóng đuổi theo.
Vì vậy, phó quản lý Hà chỉ có thể chuyển sang Khúc Như Y. Mà Khúc Như Y đang che miệng, trong đôi mắt to che lệ quang, không nói một lời nhìn cửa ngẩn người.
Phó quản lý Hà không có biện pháp, chỉ có thể hướng về phía hai vị Nhật Bản mặt đen hơn than, ha ha cười khúc khích.