Chỉ Một Cú Điện Thoại... Vận Mệnh Bắt Đầu Rồi!

chương 39: anh em gặp mặt

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lam Diệp Phù đang trên đường đi thăm gia đình

Bởi vì sau khi trung tâm đi tham quan liền là buổi trưa, nên cô xin phép vắng mặt

Có lẽ cô sẽ ở lại nhà khoảng vài ngày

Cô mong chờ được gặp lại cha mẹ và anh trai quá a!

" Have a good day!" Tài xế thân thiện quay xuống. Có lẽ đã đến nơi, chiếc xe dừng chuyển bánh

Lam Diệp Phù mỉm cười một cái, rất nhanh bước xuống xe

Đứng trước cửa một căn biểu thự kiểu dáng phương Tây, cô cảm thấy từng đợt gió thổi qua

Lam Y - anh trai của cô đang đứng trước cửa cùng một hàng nữ hầu, bộ dáng lịch thiệp cởi mở có nhiều phần thân thiện. Ngũ quan tựa điêu khắc, phong thái phóng khoáng lại cử chỉ lịch sự, đúng chuẩn một quý ông!

" Welcome home, Jena-sama!" Đám nữ hầu đồng loạt cúi xuống

" Chào mừng về nhà, em gái! Trông em càng ngày càng lộng lẫy" Anh trai tươi cười nói

Bình thường Lam Y rất hay trêu ghẹo cô rồi bị ăn đạp, thế nhưng thói quen vẫn khó sửa

Trước đây anh trai nói anh đang ở Las Vegas, thế nên cô cứ nghĩ cả gia đình cũng ở đay. Xem ra cô nhầm rồi, họ thực chất đang ở ngay thủ đô Washington này. Nếu không, cô phải bay đến đó vượt suốt . cây số a!

Lam Diệp Phù trực tiếp dùng phong thái thục's nữ's nhất để bước vào trong, cô cảm giác như chính mình đang bước trên thảm đỏ

Trực tiếp phớt lờ đi bộ dạng ngàn ánh hào quang của anh trai, cô thản nhiên như chưa từng gặp ai. À không, cô vẫn thân thiện đáp lại mấy nữ hầu

Lam Y - một thân quần áo chỉnh tề, tóc vàng chói lóa, ánh hào quang bắn ra như pháo hoa - hiện vẫn giữ nguyên bộ dạng một tay giơ lên, cô đơn đứng ở đó

" Mẹ!" Đâu đó giống như là ở trong nhà, lúc nào đó giống như chỉ vài giây sau, anh nghe thấy em gái nhỏ đang cực kì phấn khích chào hỏi Yên Thi Na ( Irina)

Yên Thi Na là một mĩ nữ Anh quốc, bộ dạng giống như mới tuổi. Bởi ngoại hình được chăm sóc rất tốt, nên người ngoài khó nhận ra tuổi thật

Tất nhiên, làm sao mà mới được, anh trai cô đã tuổi rồi mà!

" Rất vui được gặp con, Jena! Lâu lắm rồi mới được nhìn thấy con!" Mỗi khi bình thường nói chuyện, gia đình cô thường dùng tiếng Trung. Có lẽ là bởi vì khi cha mẹ yêu nhau thì thường hay nói chuyện theo ngôn ngữ của cha. Cho dù sống ở Việt Nam lâu năm nhưng họ chỉ dùng tiếng Việt để giao tiếp với người ngoài

Thế nhưng, cô vẫn rất thích người Trung. Vì một cái beep gì đấy mà cô chỉ xem gia đình giống như những người Việt nói tiếng Trung thôi

Trái ngược với sự thân thiện và vui mừng của mẹ, cha cô có một khuôn mặt đầy khắm nhọ nhìn cô

Lam Diệp Phù cười gượng, cha cô vốn là có chút khó tính và hơi kì quái

" Ừ, rất lâu! Lâu đến nỗi ta quên mất mặt nó trông thế nào rồi!" Lam Chi quay sang đọc báo

Cha đại nhân, con biết là người giỏi văn ạ! Người thặc biết cách sử dụng biện pháp nói phóng đại!

Cô quay ra phía cửa, nói vọng ra một câu nửa Nhật nửa Trung ( Au: Nó hơi bị loạn ngôn ngữ, thông cảm)

" Anh trai - san, anh đứng ngoài đó lâu quá cẩn thận bị cảm lạnh đấy!"

Con hàng nào đấy cực kì máy móc quay sang nguồn vừa phát ra âm thanh, vẻ mặt còn khắm lọ hơn cả cha khi nãy

Gì thế, mặt cô kinh khủng thế cơ à?

" Ngươi còn biết thế cơ à? Tại sao chỉ có anh mày bị lãnh nhạt? Why? Tôi đã tạo nghiệp chướng gì?"

" Đáng đời!" Đứa em gái đáng kính nào đó chỉ phun ra hai chữ

" Mẹ nó! Ngươi là mồm chóa đếch thể nào phun ra được ngà voi a!" Nói xong câu vô lễ nào đấy, anh trai mẫu mực trực tiếp bị ăn đạp

" Thôi được rồi! Ngồi vào nhà đi! Anh em lâu ngày không gặp âu yếm nhau như thế là tốt!" Yên Thi Na che miệng cười

Âu yếm cái shit! Mắt mẹ có vấn đề à?

Rõ ràng là cảnh tượng anh trai nằm xụi lụi dưới đất còn em gái thì cực kì anh hùng hảo hán dẫm lên trên mà?

" Chả mấy khi mới gặp nhau! Chúng ta vào nhà tâm sự chút đi!"

" Được ạ! Mẹ đại nhân!" Lam Diệp Phù cực kì dịu dàng đỡ Lam Y dậy, còn cực kì thân thiết dắt tay vào nhà

Lam Y nhìn khóe miệng liền giật giật. Mẹ nó, tên này trở mặt còn nhanh hơn lật sách!

Cả bốn người ngồi yên vị trên ghế sofa, thoạt tiên thì ông bố vĩ đoại nào đấy đang cắm cổ đọc tin tức, còn ba mẹ con còn lại thì yên lặng ngắm dung nhan của nhau và trò chuyện bằng biểu cảm dập khuôn trên mặt

" Có thôi đi không? Nói cái gì thì nói a!" Lam Y không chịu nổi bầu không khí tĩnh lặng, lập tức lên tiếng phá đám

" Cha nó, chúng ta đang trò chuyện thân mật kiểu gia đình đấy!"

" Thế à!" Lam Chi hạ tờ báo xuống, như thể trực chờ câu nói này, nhưng vẫn rất chậm rãi ngẩng đầu lên. Bởi vì với tính cách tsundere mãn tính, ông không cho phép bản thân phá hỏng hình tượng cha già vĩ đoại của tụi nhỏ " Dạo gần đây công ti thế nào?"

" Cha! lâu ngày mới gặp. Cha không thể hỏi con cái gì được..." sao

Lời còn chưa nói hết, Lam Diệp Phù liền bị cướp mất " Kết quả học tập ta biết, tình trạng ăn ở đã có người thông báo, cuộc sống xung quanh ta đếch cần nhòm cũng đoán được, đến cả nhãn hiệu giấy vệ sinh ta cũng know. Vì cái gì ta phải hỏi?"

À ha, rõ ràng là có quan tâm cô! Cái thái độ ngoài lạnh trong nóng thế là thế lào?

" Công ti vẫn thế " Lam Y chậm rãi nói, hồi phục lại phong thái của quý ông, với ánh hào quang bắn ra như đèn điện cao áp Metai halide công suất W sản xuất theo tiêu chuẩn IEC ( Sorry, Au đội Lí mà)

" À, lần trước con hân hạnh được gặp một trong tứ đại gia tộc - Lục Niệm Dạ, còn vinh hạnh được nghe tên vương tử của Nam Cung gia tộc. Có lẽ con đã dùng hết may mắn cả đời rồi!" Lam Y trông giống như hạnh phúc khóc ròng, ánh hào quang lập tức trở thành ánh sáng le lói của đom đóm trong nhà vệ sinh

Thế nhưng, nếu anh ta biết được em gái có quan hệ với người như thế, có phải sẽ đem Lam Diệp Phù thờ phụng như Đức Thánh chúa trời, đúc tượng bằng vàng ròng và trưng bày ở bảo tàng triển lãm của người Hi Lạp không?

Phụt

Lam Diệp Phù vừa nghe thấy cái tên liền phun ra ngụm trà vừa uống vào

" Lục Niệm Dạ?" Không phải tên lần trước tự xưng là bạn của Thiên Phi gọi cho cô chứ?

"Một trong tứ đại gia tộc?" Vẻ mặt của cô phút chốc liền trở nên trầm trọng " Đó là cái khỉ gì?"

" Ngươi không biết?" Lam Y nhìn Lam Diệp Phù với một vẻ mặt khắm lọ " Có cần trao giải thưởng 'IQ quốc dân' cho ngươi không?"

Chẹp, nghe giọng điệu của anh trai trông có vẻ đó là một thứ gì đó vô cùng to lớn

Lần trước là Nam Cung tang Du, lần này là Lục Niệm Dạ

Sao cảm thấy càng ngày mình càng chọc phải phần tử khủng bố không nhỉ? May là Thiên Phi cũng không giàu đến mức như thế?

Chắc vậy!

Nếu như Nam Cung Tang Du biết được Lam Diệp Phù biết gì, anh sẽ trực tiếp khinh bỉ

Tên nhóc đó không giàu thì trên đời này giàu không phải là một khái niệm à?

Truyện Chữ Hay