Tối hôm trước Lộc Hàm đi tham gia bữa tiệc mừng công đó, vốn dĩ kết thúc thì có thể về nhà, nhưng Vu Tiểu Dã cùng vài nhân viên nữ nháo lên nhất định đòi đi hát KTV mới chịu.
Trời vẫn còn sớm, mọi người cũng không ai bận bịu cho nên cùng nhau đi bao trọn một tầng của một quán KTV nào đó.
Lộc Hàm vốn dĩ đã muốn về, Ngô Thế Huân hẳn là vẫn không yên tâm về cậu.
Tựa như từ sau lúc hai người có “quan hệ chân thật”, Ngô Thế Huân bắt đầu càng lúc càng bảo vệ Lộc Hàm, hơn nữa khí chất nam thần đã nhanh chóng chuyển sang chế độ trung khuyển rồi! Anh luôn cảm thấy Lộc Hàm là người mới, hiểu biết về cái giới này còn chưa sâu sẽ rất dễ rơi vào bẫy của người khác.
Vì thịnh tình khó từ, Lộc Hàm vẫn là đi hát KTV. Chỉ là nói trước với đạo diễn ngồi một lát cậu sẽ đi về, đồng thời Lộc Hàm cũng gọi điện an ủi Ngô Thế Huân, nói cậu rất nhanh sẽ về nhà.
Từ sau đêm đó, Lộc Hàm đã bị bắt chuyển từ chung cư nhỏ sang ở tại biệt thự của Ngô Thế Huân.
Vốn dĩ có cả thảy phòng hát, Lộc Hàm vẫn cố gắng tránh đụng Lý Tiếu Trần cũng không muốn cùng hắn ta nói chuyện, kết quả là Lý Tiếu Trần vẫn tìm tới, giống như là có mục đích vậy làm Lộc Hàm vô cùng cảnh giác.
Lý Tiếu Trần lúc có lúc không thì thầm nói chuyện với Lộc Hàm, dùng thanh âm chỉ đủ để hai người nghe thấy nói về những điều liên quan đến quan hệ của Lộc Hàm và Ngô Thế Huân.
Cuối cùng Lộc Hàm uống say, Lý Tiếu Trần làm ra vẻ rất nhiệt tình muốn đưa cậu xuống tầng. Trùng hợp, lúc này Tiểu Bàn gọi điện tới, đạo diễn lại càng yên tâm với câu nói của Lý Tiếu Trân “tôi đưa cậu ấy đến chỗ trợ lý.”
Lý Tiếu Trần đem Lộc Hàm đã uống rượu được thêm gì để cậu ngồi ở đằng sau xe, rồi quay đầu nhìn Lộc Hàm một cái mới gọi điện cho kẻ phụ trách chụp trộm hỏi đã chuẩn bị xong chưa.
Mọi thứ ổn thỏa, hắn mới gửi tin nhắn cho Ngô Thế Huân còn đính kèm ảnh mặt mũi Lộc Hàm đỏ ửng ngồi dựa ở ghế sau.
Vốn dĩ Ngô Thế Huân đang ở nhà nhàm chán xem TV, lúc có tin nhắn đến còn tưởng là Lộc Hàm, nhưng ngay sau khi đọc được tin nhắn kia liền lập tức vội vàng lao ra ngoài.
Cho nên mới có bức ảnh mà chủ weibo “Gọi tôi là kẻ đào bới giới giải trí” đăng lên.
Khi đó, Ngô Thế Huân cũng mang khẩu trang và đeo mũ cùng quan sát trước sau, nhưng mà thật không ngờ được trong lúc xúc động vẫn là bị người ta tính kế.
Sau khi về nhà anh mới quan sát trạng thái của Lộc Hàm, cũng không thấy có gì bất thường, vì vậy chỉ cảm thấy Lý Tiếu Trần chỉ là đơn thuần rảnh rỗi sinh nông nổi kiếm chuyện làm cho vui, vì vậy cũng chỉ cảnh cáo nho nhỏ Lộc Hàm sau này không được uống nhiều rượu nữa, còn hành vi kích động tối đó Ngô Thế Huân cũng giấu không cho Lộc Hàm và Lâm Tranh biết.
Kết quả chính là lại thành ra như vậy.
Ngô Thế Huân lúc này có chút loạn, dù sao loại chuyện nhạy cảm như vậy cũng là lần đầu tiên bị cư dân mạng đôn lên thành sự kiện hot, hơn nữa nhân vật chính còn là một người mới mới vừa xuất hiện ra mắt công chúng, đối với hình ảnh của cậu ấy đúng là không thể xấu hơn được nữa.
Chân mày Ngô Thế Huân cau lại càng lúc càng sâu, ngón tay không ngừng lướt trên màn hình, là lần đầu tiên nghiêm túc xem từng lời bình luận của người khác như thế.
Trong weibo của Lộc Hàm, chỉ có một bài tự giới thiệu bản thân và hai bài repost lại hình ảnh, dưới bài đăng giới thiệu bản thân lượng bình luận đã lên đến hàng vạn, dường như đều là đang mắng chửi.
@Trần Trần Nam thần của tôi: Ôi, thật ghê tởm, cái loại giảo cơ chết tiệt dựa vào quy tắc ngầm để thượng vị làm gì có tư cách hợp tác với nam thần của tôi?
@Lão công họ Ngô: Vẫn còn tưởng là người mới đang yêu cơ đấy….Sao lại có thể như thế? Anh cấu kết hãm hại Thế Huân nhà chúng tôi thành ra như thế, anh đã mãn nguyện chưa?
@Trên trên trên trên trời có chim: Qua đường thôi, thật khủng khiếp! Năm nay weibo không xảy ra chuyện gì, mà hễ xảy ra chuyện đều liên quan đến giảo cơ!”
@Lulu manh: Lộc của tôi làm sao thế?! Bức ảnh đó không phải Lộc nhà tôi có được không? Mắt các người bị mù à? Đừng có ở nhà chúng tôi làm loạn nữa! Phắn!
@Kiến bay: ĐMM, đồng tính thì làm sao? Ai quy định giảo cơ thì không được?
Giảo cơ= gay.
Ngô Thế Huân đọc nhưng dòng bình luận kia đọc đến đau đầu, thật sự quá loạn! Lộc Hàm sao mà chịu nổi những lời này đây…Cho dù có fans của Lộc Hàm và người qua đường biểu thị không tin cùng bảo vệ cậu, nhưng đến cuối cùng vẫn bị fans não tàn và người qua đường quá đỗi nhiệt tình mắng chửi.
Đột nhiên nghĩ ra điều gì, Ngô Thế Huân nghiêng người qua với lấy điện thoại của Lộc Hàm, sau đó nhanh chóng online bằng nick weibo của cậu.
Quả nhiên! Trong inbox toàn là những lời mắng nhiếc Lộc Hàm của fans của anh và Lý Tiếu Trần.
Ngô Thế Huân nhanh chóng vào phần cài đặt weibo của Lộc Hàm khóa phần bình luận, khóa phần tag, tóm lại là không muốn Lộc Hàm phải nhận thêm những dòng chữ linh tinh đó nữa.
Hoàn thành xong, Ngô Thế Huân mới đặt điện thoại xuống rồi nhìn về phía trước không rõ là anh đang nghĩ gì.
Sau đó anh cúi đầu nhìn Lộc Hàm vẫn đang say giấc, rồi thầm lặng nằm xuống kéo Lộc Hàm ôm vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên trán cậu. Nhìn khuôn mặt khi ngủ thật trầm ổn của Lộc Hàm, Ngô Thế Huân không biết nên mở lời làm sao, hay là không nên nói.
Ngô Thế Huân nhắm mắt lại, cánh tay xiết chặt, đại não lại tái hiện lại tình cảnh hôm đó.
Đối với fans của Ngô Thế Huân mà nói, tất cả đều lên tiếng biện bạch cho anh và phần lớn giữ thái độ trung lập đối với Lộc Hàm, chỉ có một bộ phận nhỏ não tàn mới cho là Lộc Hàm câu dẫn trước cho nên quay ra mắng chửi cậu.
Còn đối với fans Lý Tiếu Trấn, thần tượng bị đánh, cho nên vô cùng kích động mà gây chiến với fans của Ngô Thế Huân, hơn nữa còn châm chọc chuyện Ngô Thế Huân là giảo cơ là một chuyện dơ bẩn, điều này lại khiến cho một nhóm fans của Ngô Thế Huân không thể phản bác đâm ra càng ghét Lộc Hàm.
Đối với người qua đường, đa phần trạch nam ghét nhất là điều gì? Một là loại nam thần cực phẩm như Ngô Thế Huân, hai là loại tiểu thịt tươi như Lộc Hàm.
Cho nên khi hai người cực phẩm bị quấn lại thành một vòng, bọn họ liền vui vẻ đến kích động mắng chửi đám giảo cơ mau chết hết đi, nhất tiễn song điêu đồng thời còn được chửi hai loại người mà bọn họ ghét nhất, đúng là không thể thoải mái hơn được nữa.
Cũng có một vài bộ phận người đồng tính, đối với sự đối xử không công bằng của công chúng cũng đứng ra gây chiến.
Cho nên sự việc càng lúc càng náo nhiệt đến mức có thể mở đại hội rồi!
————————————————
Ngô Thế Huân ngồi trên sô pha, cùi chỏ để ở trên gối, hai cánh tay đan vào nhau, yên lặng chờ Lâm Tranh nói chuyện.
Lâm Tranh đang ngồi tìm tài liệu trong laptop.
Đối với việc ban đầu giấu diếm của Ngô Thế Huân, Lâm Tranh đã vô lực mà đi giáo huấn, anh thật sự không hiểu Ngô Thế Huân là người đã có kinh nghiệm bao năm trong giới vậy mà vẫn mắc phải lỗi cơ bản như thế này.
Anh nhìn Ngô Thế Huân một cái, rồi hỏi: “Chuyện trên mạng cậu đã xem chưa?”
Ngô Thế Huân mặt đầy nghiêm trọng, gật đầu.
Lâm Tranh tiếp tục nói: “Danh tiếng của cậu vẫn còn đó, cũng sẽ không có ai đột nhiên nghi ngờ nhân phẩm của cậu, chỉ là những lời bàn tán về chuyện đồng tính…”
Lâm Tranh trầm mặc rồi!
Ngô Thế Huân đã diễn qua rất nhiều thể loại phim, không những được đám con gái theo đuổi, mà cũng có rất nhiều người con trai ngưỡng mộ năng lực diễn xuất của anh. Nhưng Ngô Thế Huân đã bao năm rồi không có lấy một tin đồn qua lại với bất kỳ một nữ diễn viên thần bí nào được truyền ra, cho nên khi chuyện đồng tính được khơi mào, thật sự khó lòng khiến người khác không thể không nghi ngờ tính hướng của anh.
“Tạm thời không nói đến chuyện của cậu, chúng ta bàn chuyện của Tiểu Lộc đi!”
Lâm Tranh gấp laptop lại, cúi xuống nhắm mắt vào, day day huyệt thái dướng, dù sao anh cũng vất vả cả đêm từ nơi khác bay về.
Ngô Thế Huân nhìn anh.
Lâm Tranh nói: “Sự đánh giá về người mới phần lớn là đến từ đại chúng, và thứ có thể khiến cho họ có ấn tượng sâu sắc nhất chính là việc tính hướng, ví như tin đồn hiện tại của hai người chính là cái ví dụ tuyệt đối nhất.”
Lâm Tranh ngừng lại một chút, rồi tiếp tục nói: “Lúc này tất cả mọi người đều biết quan hệ của cậu và Lộc Hàm không rõ ràng, lại còn không rõ vì sao mà thêm vào một Lý Tiếu Trần. Phương hướng bình luận đều đang nhận định Lộc Hàm là con sâu gạo phụ thuộc vào cậu, muốn dựa vào cậu để nổi tiếng. Những chuyện liên quan đến quy tắc ngầm, đại đa số sẽ đều cho là cậu ấy dựa hơi cậu, chứ không phải là dựa vào năng lực của cậu ấy.”
“Cho dù sau này chúng ta tìm ra lý do biện bạch tốt nhất, nhưng mà lửa đã đốt đến mức độ như hiện tại, đại bộ phận quần chúng sớm đã rút lui, sẽ không phải tất cả đều còn giữ lại ấn tượng về một Lộc Hàm trong sạch nữa.”
Ngô Thế Huân vội vàng phản bác: “Năng lực của em ấy còn đó! Chỉ cần đến lúc phim được chiếu, mọi người tự nhiên có thể nhìn ra!”
Lâm Tranh bất lực nói: “Cậu cho rằng phim sẽ được chiếu ngay khi nam chính gặp phải tin đồn sao? Tin đồn không phải để lợi dụng như thế đâu!”
Hai người lại rơi vào trầm mặc, bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng “bộp”, thanh âm vô cùng nặng nề.
Nghe được âm thanh như thế liền nhanh chóng ngẩng đầu lên, Ngô Thế Huân kinh ngạc khi thấy Lộc Hàm đang đứng ngây người, điện thoại trong tay cậu rơi xuống nền nhà, hai tay vẫn giữ nguyên tư thế cầm điện thoại, đôi mắt nhìn chằm chằm xuống dưới.
Em ấy đã nghe được bao lâu rồi?
Ngô Thế Huân không kịp nghĩ nhiều, nhanh như cắt chạy lên tầng, sau đó nhặt điện thoại của Lộc Hàm lên liền nhìn thấy trên màn hình là những tin nhắn riêng mắng chửi cậu.
Ngô Thế Huân cẩn thận dè dặt nhìn Lộc Hàm, quá bất ngờ rồi! Rõ ràng khi anh xuống tầng Lộc Hàm vẫn đang say giấc, sao có thể tỉnh lại nhanh như vậy?
Sau đó để cậu không có chuẩn bị trước gì mà phải đối mặt với tất cả đả kích.
Lộc Hàm đứng ngây người một lúc rất lâu, sau đó dường như phát hiện ra dáng vẻ của Ngô Thế Huân mới ngẩng đầu lên nhìn anh, biểu tình đờ đẫn.
Cậu nói: “Em…nghe anh và anh Lâm Tranh nói về chuyện trên weibo…nên liền mở ra xem…”
Sau đó không còn lời nào nữa, Ngô Thế Huân lông mày khẽ cau lại nhìn về phía Lộc Hàm, rồi từ từ kéo người vào lòng ôm lấy, nhẹ nhàng nói: “Không cần lo lắng!”
———————————————
【Tiểu kịch trường】
Ngô ảnh đế: Có người hắc vợ tôi (Không vui)
Lâm Tranh: Cho nên…
Ngô ảnh đế: Cho nên tôi muốn nói với toàn thế giới, là do tôi theo đuổi em ấy (Không vui)
Lâm Tranh: Mọi người sẽ cho rằng cậu bị ma xui quỷ khiến, bị cậu ấy câu dẫn.
Ngô ảnh đế: Tôi không quan tâm (Không vui), vợ không cho tôi hôn em ấy kia kìa, tôi không vui đâu (Không vui)
Lâm Tranh: …