Cửu đại nghề nghiệp, vốn là nghề nghiệp.
Nên người tu luyện chúng, ngoài đạt tới cảnh giới tu vi nhất định ra, còn cần phải có xác suất thành công cao, khi luyện tạo ra, vật phẩm đối ứng với cảnh giới của mình.
Thì mới chính thức được người ngoài công nhận.
Như Trận Pháp Sư.
Luyện Dược Sư được phân thành đại phẩm cấp, tương ứng với mười hai phẩm đan dược.
Đan dược phẩm cấp càng cao, để luyện chế thành công được chúng.
Ngoài tu vi yêu cầu, cùng tài liệu tốt ra, thì còn có nhiều điều kiện nhẵn nghèo khác để thực hiện, cũng như chủng bị.
Thấy hỏa diễm đã hoàn toàn bị Khả Ái chuyển đổi, đồng hóa, và ổn định hơn.
Tử Vũ nhanh tay, quăng hết tất cả nguyên dược liệu của Bá Thiên, và trong các rương lớn, mà nhân viên của Hương Tương Mộng Lâu chuyển xuống, vào trong dược đỉnh.
_Ai ai ai, đại ca, như vậy có ổn không ah?
Không cần mọi người tò mò đặt vấn về, Bá Thiên đã oai oái la to.
Hắn tuy không biết gì về luyện đan, chế dược ngành nghề này, nhưng những kiến thức căn bản trong đó, ít nhiều gì cũng hiểu một hai.
Luyện dược sư người ta, ngoài tỉ mỉ chọn lựa dược liệu, chủng bị dược đỉnh để luyện chế, thì bước quan trọng nhất, không phải chính là cẩn thận, mà bỏ từng loại dược liệu đi vào, để tinh luyện, nhằm loại bỏ tạp chất sao.
Đành lòng là hỏa diễm ngươi sử dụng rất mạnh mẽ, nhưng như vậy cũng rất không ổn định và nguy hiểm ah.
Tử Vũ không rảnh quan tâm đến nghi hoặc của Bá Thiên.
Bởi đan dược hắn muốn luyện chế hiện giờ, là một loại cổ đan, cực kỳ khó luyện, có tên Vĩnh Luân Tinh Vân Đan.
Nói về nguồn gốc của loại đan dược này, phải nói về từ thời Tiên Cổ xa xôi, nhân tộc còn mông lung, chưa tìm được chính xác phương hướng tiến tới.
Khi đó, dược học một đạo, đối với các chủng tộc khác, đơn giản chỉ là bỏ vào miệng mà ăn, không cần để ý đến trước sau, hay tác dụng dược liệu đó sẽ như thế nào.
Về phần nhân tộc, thể chất vốn yếu đuối, không thể mô phỏng lại cách làm của những chủng tộc kia.
Nên từ đây, họ mới tìm cách cải tiến, thay đổi sao cho phù hợp với bản thân.
Nhờ thế khai sinh ra luyện dược một nghề này.
Lúc đó không có các loại phân chia đẳng cấp, thứ bật như bây giờ.
Nhân tộc luyện chế đan dược, đơn thuần chỉ là hòa trộn tất cả dược liệu lại với nhau, sau đó chia nhỏ ra mà dùng uống.
Hiệu quả ra sao, tác dụng thế nào, từ từ kiểm chứng, rồi tích lũy kinh nghiệm.
Hậu quả là hên thì trị được bệnh, tăng cường tu vi, nặng thì nổ banh xác chứ không phải giỡn.
“Huyền Linh, tới lúc chưa?” Tử Vũ bỏ xong toàn bộ dược liệu đi vào đỉnh, rồi truyền âm cho Huyền Linh.
Huyền Linh chăm chú nhìn dược đỉnh, qua một thời gian, nàng ẩn ẩn nhẹ gật đầu.
“Lâu Chủ, không chế hỏa thế.”
Đan dược này, dù cho có ký ức luyện dược của đời thứ chín, tự chính bản thân Tử Vũ, vẫn cảm thấy hắn không thể nào nắm chắc luyện được thành công.
Nên Tử Vũ quyết định, phân chia nhỏ công việc của mình ra cho tất cả mọi người.
Trong đó, Kha lão, với tu vi cao, sẽ cùng Y Nha, điều khống trận pháp. Đồng thời cũng cùng Khả Ái, khống chế hỏa diễm.
Trước tạo điều kiện để dược đỉnh ổn định hoạt động, sau có thể tinh luyện triệt để hơn dược liệu.
Ngoài ra, tránh trường hợp, đan lô quá tải mà nổ tung.
Kha lão vẫn đang không ngừng bấm lấy ấn quyết, nghe Tử Vũ nói thế.
Cơ thể ông vậy mà bắt đầu từ một phân thành hai.
Đây chính là một loại võ kỹ độc quyền của trận pháp sư, dựa vào tinh thần lực làm cơ sở, tạo đi ra một loại phân thân không có khả năng công kích phòng thủ, chuyên dùng để đảm nhiệm các công việc phụ trợ, như tạo trận, khống chế trận pháp này kia.
Kha lão ngưng tụ nó đi ra, không làm gì khác, chính là để phụ Y Nha không chế trận pháp xung quanh.
Còn ông thì có thể rảnh tay hơn, trực tiếp không chế hỏa diễm trong đỉnh.
Thấy Kha lão hoàn thành xong tất cả chủng bị của bản thân.
Huyền Linh không chút do dự, từ từ biến lớn thân hình, bằng với một con trăn dài một mét, xông thẳng đi vào dược đỉnh.
_Cái gì, lại nữa sao? – Mọi người xung quanh tiếp tục trầm trồ vì cách luyện dược thật sự quá quái lạ, quá bí hiểm, có phần điên cuồng của đám người Tử Vũ.
Thuộc tính trên đời, vốn bình hành bình đẳng, không phân hơn kém, trước sau.
Nhưng trong số loại thuộc tính ngũ hành nguyên thủy nhất của thế giới.
Hỏa diễm vốn là nguyên tố đầu tiên, nhân tộc có thể tự mình sáng tạo đi ra.
Nên cũng chính vì thế, dù các loại thuộc tính khác trong tự nhiên, vẫn có các sự phân chia như thiên địa thuộc tính, dị loại thuộc tính, thú thuộc tính.
Nhưng hỏa diễm luôn tồn tại một vị trí đứng quan trọng, trong xã hội, cũng như trong sự phát triển, tu luyện của loài người.
Ví dụ điển hình là, luyện dược một nghề.
Từ sau khi nhân loại tự tạo ra được hỏa diễm.
Như thiên địa cảm khái cho sự cần mẫn, thành tựu kia.
Đã khiến cho nội bộ nhân tộc, hoành không xuất thế hai đại tuyệt thế lão tổ tông.
Cả hai tuy đi theo hai phương hướng khác xa, có phần trái ngược lẫn nhau.
Nhưng đều có chung đam mê về việc luyện đan, chế dược.
Hai người mới đầu, không biết sự tồn tại của đối phương, độc bước trên con đường khám phá và trải nghiệm của chính bản thân họ.
Cho đến một ngày, như được vận mệnh sắp đặt, họ đã gặp nhau.
Tri kỷ khó tìm, tri âm khó kiếm.
Lại cùng là đồng tộc, cùng đam mê luyện chế, nghiên cứu đan dược.
Cả hai đã hợp sức, cùng với nhau, nghiên cứu chế tạo ra vô số loại đan dược, đồng thời, góp phần không nhỏ, trong công cuộc xây dựng lên, căn cơ của hệ thống luyện dược sư ngày nay.
Và Vĩnh Luân Tinh Vân Đan, cũng chính là thành tựu đáng tự hào nhất của hai người.
Huyền Linh sau khi đi vào dược đỉnh.
Việc đầu tiên nàng bắt tay vào làm, chính là dựa vào dược hiệu, thuộc tính của dược liệu, mà sắp xếp, phân loại, tách biết chúng đi ra.
Nói về nàng, đến đây thôi cũng đã đủ chứng minh, Huyền Linh chính là linh sủng của Tử Vũ rồi.
Nhưng cái lý do khiến nàng đổi ý, chấp nhận ký kết khế ước với hắn.
Ngoài giống với Y Nha, là tìm kiếm lấy cơ hội, đạt tới cảnh giới cao hơn ra.
Còn bởi vì sự khiếp sợ, trước thiên phú cùng tiềm lực khoáng cổ tuyệt luân của Tử Vũ.
Nói đùa gì vậy, trên thế gian này vẫn còn tồn tại một tên đại đại địa yêu nghiệt, đại đại đại biến thái đến nhường này sao.
Tiên Cổ Lục Tuyệt Chí Cấm Thể, thêm Tổ Thể, Tổ Huyết của nhân tộc, cùng với Hỗn Độn Thể, và ba loại thể chất không thua kém gì mấy cái trên kia.
Toàn thuộc tính đều tu, có tới chín tờ bản mệnh khế ước.
Lại còn có Y Nha, Kim Nhan, Thiên Luân bug của bug hỗ trợ, kề cận.
Đó là còn chưa kể đến Đường Môn truyền thừa, Phá Bổng bí ẩn, cùng với việc luân hồi chuyển thế tới tận mười kiếp nữa ah.
Chỉ có ngu ngốc mới không ôm đùi đâu rồi.
Đồng thời, trong tất cả sự lựa chọn mà nàng từng biết trong thời gian vừa qua.
Chỉ có duy nhất một mình Tử Vũ hắn.
Là có đủ khả năng, cơ hội để tìm kiếm tỷ tỷ đại nhân, và báo thù Mộc Chủ đâu.
[Tính danh: Huyền Linh.
Chủng tộc: Cửu Khúc Lục Linh Huyền Độc Xà (Tiên Vương: Hạng – Danh hiệu: Độc Đế Nữ.) (Thoái Hóa)
Giới tính: Nữ.
Cấp độ: Tứ phẩm Địa Linh Sĩ.
Tư chất:?????????
Thuộc tính: Cửu Khúc Lung Linh Thủy, Vãng Sinh Tục Đế Độc.
Thiên phú:
Độc chi chủ: Miễn nhiễm với mọi loại độc dược gây tử vong. Có thể chế tạo, thôn phệ tất cả các loại dược độc trên thế giới, không cao hơn bản thân hai đại cảnh giới.
Cửu Khúc Thủy: Xà loại như long, có thể sống và tồn tại dưới nước. Linh sủng này có cơ thể phân thành chín đoạn, mỗi đoạn có thể cất đựng lấy một loại thủy thuộc tính.
Linh lung thân: Cơ thể linh sủng co dãn, mềm dẻo linh động, nên đòn tấn công vật lý khó có thể thương tổn được nó, ngoài ra còn khiến cho tốc độ linh sủng, càng được nâng cao. Đồng thời, nhờ thiên phú, linh sủng có thể nhanh chóng to nhỏ tùy ý.
Lục Đồng Huyền Nhãn: Linh sủng từng ở cảnh giới rất cao, qua năm tháng lịch duyệt, cùng tính cách tham tài, đã dưỡng thành nên một đôi mắt, cùng một khứu giác sắt bén, độc đáo, có thể dò xét, điều tra ra hết thảy cả loại dược tính của dược liệu trên thế gian này.
Kho tàng tiến hóa (Một nữa): Tỷ tỷ của linh sủng, rất giỏi trong việc bồi dưỡng thế lực. Chung đụng lâu dần, nàng ta cũng kế thừa được phần nào kiến thức này nọ. Có nó, trên có thể biết được các phương hướng tiến hóa khác nhau của linh thú, dưới có thể tìm kiếm nguồn gốc, điểm yếu của địch nhân.
Độc chủ uy nghiêm: Thiên hạ độc vật, thực vật, tiên thiên không dám tấn công, hay đến gần linh sủng.
Tiên Vương uy thế
Kỹ năng:
Thiển tốc: Dùng thiên phú làm cơ sở, trong phút chốc, bộc phát ra tốc độ kinh người.
Linh lung ẩn: Ưu thế trời ban, khiến linh sủng có khả năng ẩn tàng, che dấu đi sự tồn tại, tu vi của bản thân, cùng đồng đội.
Tham đồ: Dựa vào thiên phú, cùng linh lực dật tán trong một không gian nhất định, vẽ nên một bản đồ lập phương trong đầu, chuẩn xác tiêu ký vị trí tất cả các loại vật phẩm, địch nhân đang đứng ở bên trong.
Thép vĩ: Biến đuôi rắn trở nên cứng chắc, có thể dễ dàng phá kim đoạn ngọc.
Giới thiệu:
Độc trong thiên hạ không gì không thể phá giải.
Linh trong nhân gian không kẻ khổng thể giết chết.
Ứng thời có thể hủy thiên diệt địa, khiến thế giới trầm luân. Vô thời vẫn có khả năng kéo đến tai ương tuyệt vọng, làm cho nơi nơi đồ thán.
Đế Nữ ngự tọa trên cao, là một trong các khởi nguồn, gây nên các tội lỗi của những sinh linh khác.
Nghe có vẻ ngưu bức, hống hống lắm, nhưng tu vi tận phế, trở về dáng vẻ không khác gì một con rắn bị nuôi trong nhà.
Ngày ngày hô hào tìm kiếm “tỷ tỷ đại nhân”.
Gặp được nó, là may mắn, nhưng cũng là bất hạnh của ngươi.]