Chỉ Cần Được Ở Phía Sau Anh

chương 49: chương 49

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Từ lúc lên xe Từ Anh luôn im lặng, Anh cũng không nói gì.

Hai người một lái xe, một đánh tang thi đi ra.

Đi tới trưa thì ngừng lại ăn cơm.

" Cái này thật không khoa học mà......." Bạch Minh vừa ăn cơm canh nóng hổi vừa nói

"Tang thi còn có thì có gì là không thể...." Bạch Ngôn cũng lắc đầu nói

" Chúng ta nên đi cùng một xe đi, để còn tranh thủ nghỉ ngơi trên xe, khi nào về đến căn cứ sẽ tìm nơi thích hợp rồi mang ra, như thế cũng đỡ tốn dầu..." Từ Anh không muốn một mình đi với Thiên Tuấn nên đề nghị

" Cũng được...." Thiên Tuấn cũng có cùng suy nghĩ nên đồng ý

Lần nữa lên xe xuất phát Bạch Ngôn lái xe, Bạch Minh ngồi phó lái, Cậu với Anh ngồi giữa.

Bạch Mai và Bạch Long ngồi ở phía sau.

" Lão đại chúng ta đi vào Thành phố X nghĩ lại hay sao..?" Bạch Ngôn vừa lái xe vừa hỏi

" Không cứ đi đến khi trời tối sẽ tìm chỗ nghỉ, ban đêm nguy hiểm.." Thiên Tuấn trả lời

" Được....." Bạch Ngôn gật đầu rồi chuyên tâm lái xe, lâu lâu vẫn có vài con tang thi đi ra nhưng không ảnh hưởng...

" Dừng xe đi...." Đi gần hai giờ Từ Anh luôn ngủ đột nhiên mở mắt ra nói.

" Sao thế? Muốn đi vệ sinh à..?" Bạch Ngôn vừa nói rồi vừa tấp xe vào lề.

" Có gì bất thường sao..?" Biết cậu không vô duyên vô cớ làm thế nên Thiên Tuấn hỏi rồi cảnh giác nhìn xung quanh.

" Không có tang thi nhưng có nhiều người nấp ở gần đây..": Từ Anh nhìn ra phía ngoài rồi nói

" Tôi có thấy gì đâu..?" Bạch Minh nghe nói cũng nhìn ra nhưng có thấy gì đâu.

Từ Anh im lặng bước xuống xe nhìn đoạn đường phía trước một lúc rồi từ bỗng dưng vài cục đá bay xoẹt qua một vài chỗ....

" Ui da ...!Là ai..?" Một tên bặm trợn hô to.

" Thấy chưa..?" Từ Anh quay lại xe hỏi

" Sau cậu biết có người, nhưng tại sao lại phải dừng lại..?" Bạch Long không hiểu

" Chúng là chặn đường đánh cướp.." Từ Anh dứt khoát

" Cướp..?" Bốn người đồng thanh.

" Đến rồi...." Bạch Mai thấy một nhóm gần hai mươi người mặt mũi hung hăng đi tới.

Từ Anh cũng không thèm để ý cùng Bạch Mai đứng dựa vào xe.

" Không giúp hả...?" Cô hỏi nhỏ

" Mấy người họ dư sức hạ bọn chúng...." Từ Anh lắc đầu nói

" Các ngươi muốn đi qua thì để lại vật tư trên xe đi..." Tên cầm đầu hất mặt nói

" Nằm mơ...." Bạch Ngôn nhanh miệng

" Muốn vật tư thì tự mình đi tìm, đâu ra cái thói chặn đường cướp giật chứ...." Bạch Long thật không thể tin có một ngày người Bạch Gia lại bị chặn đường cướp giật.

" Ta đây cũng đang đi tìm, giờ đã tìm được.

Không nói nhiều vật tư và mạng các ngươi cứ chọn.." Tên cầm đầu lớn tiếng

" Dựa vào đâu chứ..?" Bạch Minh cũng chẳng thèm nhìn mà nói

" Dựa vào cái này...." Hắn nói xong thanh băng bay qua khá mạnh

Bạch Ngôn nhanh chóng kéo Bạch Minh né qua một bên

Haha.....!haha....!Cả đám kia thấy vậy cười to

Bạch Long cho một cơn " mưa nhẹ" đi qua làm cả đám ướt như chuột

" Hình như nước gặp điện sẽ rất là dễ chịu..." Từ Anh không đầu không cuối nói.

Hắc...!hắc....

" Có ngay.." Bạch Minh nghe xong khoái trí cười gian rồi một một lôi điện nhỏ đánh ra

Cả đám té ngã ra đất kêu rên

" Anh em lên..." Tên cầm đầu phát hỏa gầm lên hắn không tin bao nhiêu đây không đánh lại sáu người.

Ai cũng tham chiến chỉ có Từ Anh vẫn đứng im.

Một tên thấy thế, nhìn cậu lại quá nhỏ nên nghĩ "xem ra là không có thực lực chờ người khác chiếu cố đây".

Hắn nhanh chóng phóng một ngọn lửa qua, Từ Anh nhẹ nhàng tránh được, tên kia tiếp tục tiến lên tung chân, tay Từ Anh luôn để sau lưng liền xuất hiện một thanh sắt cậu đập ngay vào cái chân kia.

Tên đó không phòng bị té ngay tại chỗ, thấy Từ Anh cũng không dễ đối phó mấy tên còn lại cũng cảnh giác tiến lên, thấy Từ Anh dùng vũ khí nghĩ là cậu không có dị năng nên liên tiếp mấy đoạn băng bay qua, Từ Anh linh hoạt né được tất cả.

Đều là người sống cậu cũng không muốn gϊếŧ hại nên nhanh chóng gõ cho mấy gậy làm cho cả đám không đứng lên được.

Sau đó phủi tay bước lên xe.

" Có giỏi thì đi đánh cướp của tang thi ấy, có chút năng lực cũng muốn ăn cướp...!" Hứ....!Bạch Mai đạp một tên gần chân nhất rồi chửi.

" Bạch Ngôn lái cẩn thận có thể có vật cản.." Thiên Tuấn nhìn đám người dưới đất rồi nói

" Lão đại ở đó có xe tải, là của bọn chúng rồi.."

Hắc...!hắc...Bạch Mai chuẩn bị lên thì thấy có xe tải đang được phủ cỏ khô nên chỉ.

" Không được cướp của chúng tôi.." Một số người la lên...

" Các ngươi hay thật đã chặn đường cướp được, chúng tôi thì không à..?" Bạch Mai khinh thường nói

" Chúng tôi ở xa nghe Chính phủ xây dựng căn cứ nên mới đến đây, thế mà không được vào đã có rất nhiều người chết rồi....!Chúng tôi không thể đi quá xa, đây là cho rất nhiều người dùng đó.." Một Thanh niên ngồi dậy nói

" Nói nghe thử....." Từ Anh bước xuống

" Chúng tôi còn người thân nữa, lại không biết đường xá ở đây nên không dám đi loạn, lúc trước cứ đi đại đã gặp phải bầy tang thi nên có rất nhiều anh em đã chết...!" Thanh niên nghẹn ngào trả lời

" Chính phủ không hỗ trợ gì hết..." Từ Anh lại hỏi

" Ai có dị năng thì vào căn cứ làm việc sau đó mới đổi được thức ăn đưa ra cho người thân.

Ai không có dị năng thì không được vào.

Có người đi vào rồi qua vài ngày không thấy đưa thức ăn ra không biết còn sống hay đã....." Thanh niên không nói thành câu.

" Sao không tìm căn cứ khác để xin vào..?" Bạch Mai nghe xong thấy quá tội cho người dân

" Những nơi đã đi qua thì số vật tư phải nộp quá nhiều, giờ thì đã hết vật tư, bao nhiêu đây mà phải nuôi già trẻ cả trăm người đó.." Tên cầm đầu nói

" Các ngươi có dị năng sao không vào căn cứ..?" Thiên Tuấn hỏi mấy người có dị năng.

" Chúng tôi còn người thân, nếu vào trong rồi bên ngoài bầy tang thi kéo đến họ phải làm sao, toàn là phụ nữ trẻ con người già..." Tên đó lắc đầu nói

" Ở đây có căn cứ Tưởng Hạo sao các ngươi không đi thử..?" Từ Anh lên tiếng

" Cũng đã định đi, nhưng nghe là ở đó có Bạch Gia gì đó muốn đối đầu với Chính phủ nên cố tình lập căn cứ.

Chứ thử nghĩ xem Chính phủ còn không giúp đỡ, thì có ai lại bỏ vốn riêng ra mà làm vậy chứ..?" Một người mỉa mai nói.

" Thế đạo này người thân còn đẩy nhau vào chỗ chết đấy...." Người khác lại nói lời thương tâm.

" Các ngươi đi đi, khi nào không sống nổi nữa thì cầm cái này đến căn cứ Tưởng Hạo để tìm Tôi.

Tôi là Bạch Thiên Tuấn gia chủ Bạch Gia.." Anh đưa cho họ một tấm giấy giống như dán ở đầu xe.

" Bạch Gia..?" Mấy người sửng sốt

" Các ngươi qua đó mang về ăn tạm đi..." Từ Anh qua bên kia xe lấy ra cho họ một mớ khoai lang để trên đất

" Chúng ta đi..." Thiên Tuấn quay về xe xuất phát.

Đám người ngơ ngác nhìn tờ giấy trên tay lại nhìn đống khoai kia không biết làm sao.

" Đây là thật đi....." Tên cầm đầu lật lật tờ giấy

" Chúng ta về thương lượng đi chứ chờ đợi Chính phủ thấy không có hy vọng đâu..." Người thanh niên kia đứng lên nhìn theo xe nói

" Nhưng là họ chống lại Chính phủ đấy.." một người trung niên lên tiếng

" Nếu không đi cứ lang thang như thế này thì cũng không sống được bao lâu nữa đâu, chỉ có bấy nhiêu lương thực không đủ cho mọi người ăn trong hai tuần nữa đâu...." Tên cầm đầu cũng đã hết cách rồi.

" Đây là Chính phủ đã bỏ chúng ta mà..." một người cảm thán.

" Tùy các ngươi, nếu không đi vậy thì tôi sẽ mang theo ít lương thực, Tôi sẽ đi..." Tên cầm đầu quyết tâm

" Cậu không sợ..?" Người Trung niên hỏi

" So với tang thi và chết đói tôi lại không sợ nữa rồi.

Các ngươi nhìn xem người xung quanh chúng ta đi chết biết bao nhiêu rồi..."

Mọi người nhanh chóng nhặt hết khoai lên xe rồi đi về.

Từ Anh không biết là chỉ với một mớ khoai như thế mà sau này Bạch Gia có được một lượng lớn người dân ủng hộ.

"Tên Chu Tường Minh này phải cho một trận nhừ đòn mới được..." Bạch Minh nóng nảy lèm bèm

" Đập cho hắn không đi nổi luôn ấy chứ..." Bạch Mai cũng rất bức xúc

Hai người cứ câu được câu mất mà mắng mỏ Ông ta

Dừng xe lại ngủ ở đây đi.

Từ Anh luôn im lặng nhìn bên ngoài giờ nói một câu không ăn nhập với đề tài

Mọi người thấy bên ngoài có một vài cửa hàng đã bị bẻ khóa, trước đó chắc đã bị người khác vào thu gom.

Được dừng ở đây đi.

Thiên Tuấn nhìn trời đã không còn sớm nữa nên gật đầu.

Từ Anh lấy than và củi trong không gian ra đốt lửa rồi cùng nhau ăn uống.

Mọi người ăn cơm, Từ Anh nhanh chóng ăn xong rồi đi sang một bên ngồi tựa vào tường nhắm mắt lại.

Cậu là đi đến đây liền thấy có cái gì đó rất kỳ lạ, là tang thi nhưng cũng không phải.

Cậu chưa nắm rõ được nên không thể để Anh có nguy hiểm.

" Cậu ấy bị làm sao thế..?" Bạch Minh nhìn qua

" Chắc là mệt..." Bạch Mai nghĩ đơn giản.

Thiên Tuấn không nghĩ vậy, chắc là có chuyện gì đó nên cậu ta mới như thế.

Anh im lặng quan sát xung quanh.

" Chừng nữa giờ sao Từ Anh mở mắt ra.." Có tăng thi nhưng tôi chưa xác định được vị trí cụ thể vì nó di chuyển quá nhanh.

Mọi người cảnh giác xung quanh tay cầm ống sắt dài gần cả mét.

" Nó ở khá xa chỗ này, nhưng tốc độ lại rất nhanh.

Mọi người nên chú ý.." Mắt Từ Anh nhìn về một hướng nếu đúng như suy đoán thì nó xuất phát từ bên kia.

Gần nửa giờ sao vẫn chưa có chuyện gì xảy ra, mọi người đang nghĩ là Từ Anh đoán sai nên dần buông lỏng cảnh giác.

Bỗng một tiếng gào thật lớn, một vật màu đen đang di chuyển với tốc cao đi về phía bên này.

" Đây là cái quái gì vậy..?" Bạch Long nóng nảy phản đòn

" Mọi người hết sức chú ý, nó chắc là cấp .." Từ Anh nói lớn.

Tình thế bây giờ là một con vật hai mắt đỏ sòng sọc, răng nanh rất to và dài đang tấn công sáu con người.

Nó di chuyển quá nhanh, da lại quá dày Bạch Ngôn dùng dao mà nó vẫn không bị tổn thương gì cả.

Bạch Mai dùng súng cũng không bắn thủng da của nó.

"Chết tiệt...." Cô chửi bới

" Đánh vào mắt nó..." Thiên Tuấn vừa phóng băng vừa nói

Mọi người nghe theo.

Nhưng tốc độ của nó quá nhanh

" Tôi sẽ giữ chân nó các người phải tranh thủ một lần duy nhất.." Từ Anh thấy cứ như vậy sẽ rất khó để hạ gục nó

" Được...." Năm người gật đầu sẵn sàng

Từ Anh nhắm mắt dùng tinh thần lực để khống chế nó nhưng không thể giữ quá lâu được....!Khi nghe tiếng gào rú thì Từ Anh cũng kiệt sức, Bạch Mai nhanh chóng tiến lên đỡ.

Hiện tại con vật không thấy đường chỉ có thể gào lên, chạy loạn.

Bốn người nhân cơ hội dồn hết sức lực đánh vào đầu và chân nó.

Cả giờ sau khi nó kiệt sức Thiên Tuấn phóng một thanh Băng vào lỗ tai nó làm cho nó chết ngay tại chỗ.

" Cậu sao rồi..?" Con vật vừa chết mọi người xoay quanh Từ Anh

" Tôi ổn mọi người yên tâm.

Đi chúng ta xem nó thử.." Từ Anh lắc đầu nói

" Động vật cũng biến thành tang thi..?" Bạch Mai hoảng sợ nhìn cái con vật đang nằm trên vũng máu

" Cây cỏ cũng có thể biến thành tang thi, thì động vật cũng không lạ.." Thiên Tuấn giải thích.

" Con này là heo rừng đi....." Bạch Long nhìn nó một chút rồi mới lên tiếng.

" Xem thử trong đầu nó có tinh thạch không..?" Từ Anh nhìn nó một lúc mới nói

" Được.." năm phút sau Bạch Minh lấy được một viên tinh thạch, cậu rửa sạch rồi đưa Từ Anh

" Xem màu sắc chắc là cấp đi.." Từ Anh nhìn một chút rồi nói.

" Thịt nó có ăn được không ta..?" Bạch Ngôn nhìn thấy con heo to quá nếu bỏ thì rất phí.

" Tôi không biết.

Hay cứ mang về thử..?" Từ Anh cũng không biết có ăn được không.

" Cứ mang về, nếu được sau này không lo không có thịt cho người dân.." Thiên Tuấn trầm ngâm một lúc rồi nói

Từ Anh thu nó vào không gian ngay lập tức.

" Thu dọn đi chúng ta tranh thủ nghỉ ngơi.." Thiên Tuấn nhìn vũng máu nói.

" Được lão đại...." Mười phút sau bốn người dọn dẹp sạch sẽ.

" Tôi và Bạch Mai gác trước, các người đi ngủ trước đi.." Từ Anh ngồi xuống đống lửa nói

" Được....." Bốn người gật đầu gọi lên xe ngủ.....

Truyện Chữ Hay