Trong lớp học, mấy nữ sinh đang ngồi bàn với nhau xem mua trang sức nào đẹp hay quần áo phụ kiện , còn đám nam sinh thì nghĩ trò tiêu khiển hay game các loại trò chơi điên rồ. Bên cạnh cửa sổ kiều Tuyết Mạn nằm úp mặt trên bàn tai đeo tai nghe cách biệt bản thân với xung quanh, không khí xung quanh cô thanh lãnh người sống chớ gần nên tạo nên không ai đến gần.
Một lát sau, chuông reo lên,giáo viên chủ nhiệm lớp bước vào. Học sinh trong lớp nghiêm chỉnh lại vào chỗ ngồi. Chủ nhiệm Dương thông báo:
"Như mọi năm, trường sẽ tổ chức cho các em học sinh sắp tốt nghiệp một khoá huấn luyện quân sự,ở đó các em sẽ được học cách bảo vệ và tự gánh vác sinh hoạt của thân không còn phụ thuộc vào ai cả. Nhớ chuẩn bị tốt các dụng cụ và những thứ đem theo bảo vệ bên người, đừng hòng trốn!"
"Không!!! Sao lại đi huấn luyện!!!"
"Không muốn đâu!! đi như vậy da tớ sẽ đen mất thôi! công nuôi dưỡng của tôi!!!"
"Aaaa!! Đi nơi khỉ ho cò gáy đó có gì vui! Không chịu đâu!!!"
Chủ nhiệm Dương lấy ra một sấp giấy bảo lớp trưởng phát cho mỗi bạn ghi tên và đăng kí vào trong. Còn nhấn mạnh hai chữ 'bắt buộc' mặc kệ sự phản kháng đau khổ trên gương mặt các học sinh trong lớp.
"Các em nhớ ghi tên đầy đủ 'bắt buộc' và không thiếu một em nào vào trong tờ đăng ký này sau đó đưa cho lớp trưởng nghe không?"
Dưới bàn học, Kiều Tuyết Mạn nhìn tờ giấy trong tay, mày nhướng lên.
Giờ ra chơi, Hứa Khinh Tư không biết ở đâu ra lôi theo cô 'em gái nữ chủ'Kiều Thi Hàm của cô theo.
Vừa đặt mông xuống ghế. Cô ta liền hỏi:
"Nè Mạn, cô có định đi không?" không nói cũng biết ý cô ta muốn gì.
"Đi chứ."
Cô cảm thấy khá thú vị đó chứ. Dù sao hiện giờ cũng không có gì chơi cả đối với một sát thủ như chuyến huấn luyện này cũng xem như có chuyện để luyện tập để phòng bị sau này gặp nguy hiểm.
"Ồ nếu cô đi thì tôi cũng đi. Còn cô thì sao?" quay sang hỏi Thi Hàm.
"Đi chứ " cô đi thì cô nàng cũng đi.
Kiều Tuyết Mạn đưa mắt nhìn cô nàng rồi trầm mặc. Dấu sự nghi hoặc dưới đáy lòng.
Đây không phải lần đầu cô nhìn thấy ánh mắt đó từ Kiều thi Hàm chỉ là không quan tâm tới mà thôi.
Nhìn lại thấy sự nóng bỏng trong trong mắt của cô nàng biến mất chỉ còn lại sự dịu dàng khiến cô có chút đáng ngờ. Chắc là cô nhìn lầm ?
Sau khi đưa ra quyết định cuối tuần cô ta liền hẹn. cô với Kiều Thi Hàm muốn đi trung tâm thương mại bảo muốn mua sắm.
Buổi sáng cuối tuần, Kiều Tuyết Mạn mặc chiếc áo cổ lọ đen khoác ngoài chiếc áo sơ mi trắng tay lở cùng chiếc quần jean đen mái tóc màu khói được cột đuôi ngựa cao lên lộ ra khuôn mặt lạnh lùng của cô. Đơn giản nhưng không mất đi vẻ thanh lãnh xa cách của cô.
Đi xuống lầu, cô vừa chơi game vừa đợi Kiều Thi Hàm xuống bởi vì Hứa Khinh Tư bảo muốn đi ăn sáng chung nên cô không ăn ở nhà. Ba Kiều nghe nói cô đi mua sắm đồ để đi huấn luyện với bạn liền đưa cô nguyên cái thẻ đen bảo cô tự do tiêu xài đừng để mắt mặt.
"..." Cô làm gì mà sợ không có mặt nhìn người?
Biết lão cha nhà mình có suy nghĩ khác người nên cô nhận lấy rồi 'đuổi'ông ấy đến công ty. Kiều Thi Hàm xuống lầu. Cô nàng mặc chiếc áo tay ngắn cổ rộng màu vàng nhạt, mặt chiếc quần jean trắng tóc tết xương cá để bên mỉm cười đi xuống trong dịu dàng như nước.
Chậc quả nhiên là nữ chủ! Cô cảm thán nghĩ.
Cô lấy chiếc xe moto màu bạc của cô để Kiều Thi Hàm ngồi phía sau bảo cô nàng ôm cô chặt vào rồi chạy đến điểm hẹn với Hứa Khinh Tư. Bởi vì có cô nàng đi cùng nên cô không chạy quá nhanh vừa đến nơi, chỗ cô ta bảo hẹn là quán ăn nhỏ bên đường bởi vì còn sáng nên có vài công nhân đi làm ghé vào đó ăn.
Vừa dừng xe, cô và Kiều Thi Hàm xuống xe liếc nhìn quanh tiệm nhỏ liền thấy một nữ nhân mặc áo sơ mi đỏ rực quần jean xanh, tóc xoả tùy ý sau lưng, trông rất nổi bật ngồi đó liên thuyên gọi món trong khi trên bàn cô ta còn cả một bàn đồ ăn sáng thu hút không ít ánh mắt của người xung quanh tiệm.
"..." cô ta cầm tinh con gì thế? Thật mẹ nó! Không muốn quen biết cô ta tí nào.
Kiều Tuyết Mạn ấn đường giật giật có xúc động quay xe rời đi nhưng kiềm chế lại.
"...Cô làm gì vậy?" Cô đi về phía Hứa Khinh tư vừa bước đến liền nghe cô ta liên khuyên gọi món đối diện cô ta chủ tiệm đổ mồ hôi trên trán.
"Cho cháu một phần hoành thánh, một phần giò sống,một tô mì sợi, một phần súp, à đúng rồi, thêm ly sữa với thêm ly socola nữa,... Còn món này,món này..." đang gọi món Hứa Khinh Tư nghe giọng cô quay lại:"Ủa Mạn? Thi Hàm hai người tới rồi!"
Kiều Tuyết Mạn:"..." không cô nên quay về thì tốt hơn. Nếu không cô sẽ đánh chết cô ta. Thật mệt tâm mà!
Kiều Thi Hàm:"..." lần đầu thấy có người ăn nhiều như vậy!! Thật...khó lời diễn tả.
END.