Trong lúc tôi đang thư giãn trong phòng khách sau khi vừa đóng cửa hàng, tôi nghe thấy tiếng của Noela và Mina từ phía phòng tắm.
"Noela-san…… chỗ ĐÓ của chị đang không ổn một chút nào..."
"Trước đây, chưa thấy. Mina, mềm mềm."
"A-, đừng có chạm vào mà~!"
Họ đang làm gì vậy?
"Chủ nhân."
Với mái tóc vẫn còn ướt, Noela vồ lấy tôi.
Có chút mùi thơm thoang thoảng từ xà phòng.
"Hm? Sao vậy?"
"Mina, bị béo."
"Ehh!"
Tôi nhìn Mina, người vừa bước ra sau Noela, nhưng tôi chẳng thấy cô ấy béo hơn chút nào cả, mể cả khi tôi đã nhìn rất kĩ. Tôi nghĩ chuyện đó cũng chẳng có vấn đề gì hết.
Mina nghiêng đầu rồi dùng khăn để lau tóc.
"Sao vậy, Reiji-san?"
"Noela, em dựa vào đâu để nói vậy?"
"Chủ nhân, nhìn, chỗ này."
Tiến lại gần, Noela hất toàn bộ phần dưới của chiếc vày một mảnh mà Mina đang mặc lên.
Dĩ nhiên, pansu của cô ấy hoàn toàn lộ ra.
*Tóm*; Mina ấn váy xuống trong hoảng loạn.
"Tạitạitại sao em lại lật nó lên chứ, Noela-san?!"
"Em nghĩ, chị muốn cho chủ nhân thấy."
"Cho cậu ấy thấy là không được đâu-"
"Không phải pansu của Mina. Cái khác. Cho anh ấy thấy cái phần bụng mềm mềm."
"Không được cho cậu ấy thấy cả phần đó nữa!"
Vậy Noela tốc váy Mina là để cho tôi thấy phần bụng của cô ấy?
"Noela, em bảo rằng Mina bị béo, nhưng anh có thấy gì khác đâu?"
"Thật hả~?"
Với khuôn mặt rạng rỡ, Mina mỉm cười.
"Chủ nhân, sai rồi. Mina dấu nhiều lắm."
Khi Noela chọc vào bụng Mina, vai cô ấy rũ xuống.
"...Đúng vậy. Đó là một câu chuyện buồn; tôi thực ra giấu cậu nhiều thứ, Reiji-san."
Cô ấy là ma, nhưng lại bị béo.
Nói vậy, bởi vì Mina có thể vật chất hoá, chẳng lẽ cô ấy cũng có thể thay đổi cân nặng?
"Một tinh linh cũng có thể bị béo sao?"
"Đúng vậy. Thật đáng sợ, dạo gần đây tôi đã dành phần lớn thời gian để vật chất hoá, tôi nghĩ đó chính là lý do…"
"Mina không thể rời khỏi đây và không tập thể dục, thế nên là cũng không thể tránh khỏi chuyện này ha?"
Noela và tôi thường xuyên đi bộ trong rừng để kiếm thảo dược, thế nên chúng tôi không cần phải lo đến chuyện tập thể dục.
"Reiji-san..."
Mina nhìn tôi với ánh mắt năn nỉ.
"Tôi muốn gầy đi."
"Tôi hiểu, vậy là cô sẽ ăn kiêng… chúc may mắn nhé!"
Khi tôi giơ ngón tay cái lên để động viên cô ấy. Mina chọc hai ngón tay vào nhau, biểu cảm như thể có điều gì đó khó nói vậy.
"Umm, Reiji-san. Nó sẽ khiến cậu nổi tiếng hơn… cái loại thuốc này… Nếu cậu có thể làm được thì tôi sẽ rất rất vui đó~ cái loại thuốc mà kiểu như…?
Mina ngẩng mặt lên để quan sát biểu cảm của tôi.
Thuốc giảm cân à?
Nếu như là thứ gì đó hỗ trợ việc giảm cân thay vì giúp ta gầy đi thì có vẻ như kĩ năng Drug Discovery của tôi có thể làm được.
Nhưng mà…
"Sao vậy, Reiji-san?"
"Tôi nghĩ là không có đường tắt nào để giảm cân đâu, cô hiểu chứ? Cứ kiên trì thôi. Tôi nghĩ rằng thế sẽ hiệu quả hơn."
"T, tôi biết… nhưng mà cậu thấy đấy 'Giảm cân một cách dễ dàng' là chủ đề muôn thuở của phụ nữ đó!"
Mina phát biểu một cách tự tin với nắm đấm siết chặt.
"Phải không?! Noela-san?"
"Noela, là loại không thể bị béo."
"Noela-san là đồ phản bội!"
Ngoe nguẩy ngoe nguẩy
Noela vừa vẫy đuôi vừa làm vẻ mặt tự mãn trước mặt Mina.
*Ahem* Mina hắng giọng.
"Cũng có những trường hợp ngoại lệ như Noela-san, nhưng… đó là thứ mà ai cũng khao khát! Vì thế, nếu như cậu làm được, phụ nữ sẽ mua nó một cách nhiệt tình-! Và cũng vì vậy, để thử nghiệm, không phải là có tôi đây sao? Tôi sẽ uống thuốc và giảm cân. Chắc chắn. Tôi sẽ cho cậu thấy tôi sẽ giảm cân."
Không phải cô ấy còn nhiệt tình hơn cả lúc nãy sao?
"Thôi được rồi, tôi hiểu, nếu như cô mong muốn đến thế thì tôi sẽ làm."
"Yaa-y! Reiji-san, cảm ơn cậu rất nhiều-!"
Tràn ngập trong sự sung sướng, Mina ôm tôi. Noela thấy khó chịu, và rồi em ấy cũng ôm tôi.
"Tôi sẽ chờ mà không cần ngủ!"
"Cô đang trông đợi quá nhiều rồi đó!"
*Cốp* Tôi gõ đầu Mina.
Cuối cùng thì, chính cô ấy mới là người phải bỏ công sức nếu không thì thuốc sẽ vô ích, nhưng mà liệu cô ấy có chịu tự hiểu ra không vậy?
Khi tôi tách hai người ra và tiến đến phòng chế thuốc, Mina cũng theo sau.
"Tôi sẽ giúp!"
"Mina thì có việc của Mina phải không? Như mấy công việc nhà hay bếp núc chẳng hạn? Tôi sẽ để nó cho cô."
Đổi lại, Noela cùng tôi ở trong phòng chế thuốc, và khi tôi bắt đầu làm việc, em ấy sà vào đùi tôi, nằm xuống và nhanh chóng thiếp đi.
Em ấy túm chặt lấy cái đuôi mềm mại vừa mới bước ra khỏi phòng tắm một lúc trước, và tiếng thở trong lúc ngủ của em ấy vang lên.
"Em chả có chút ý định nào giúp anh à…?"
Tôi mỉm cười, rồi tay bắt đầu làm việc.
Tôi luộc chỗ thảo dược đã phơi khô từ trước và điều chế một nguyên liệu gọi là kuchikun.
Sau đó, tôi cho một ít hương hoa và trái cây để cho dễ uống, và như mọi khi, chỉ cần một cái lắc nhẹ và thuốc đã được hoàn thành.
"Được rồi, xong!"
[Nước ép kuchikun: được điều chế từ kuchikan giúp tăng cường sự trao đổi chất. Và còn giúp giảm hấp thu các chất béo]
Phải uống liền tục mới có tác dụng, thế nên tôi đã làm đủ dùng cho cả một tuần.
Tôi thử một ngụm, và vị của nó khá ngon. Tôi đã tạo ra một loại nước ép mà vị của nó khá dễ uống.
"Được rồi, kết quả khá là khả quan đó."
"– Xong rồi hả!? Xong rồi, phải không!? Yayy!"
Mina lao tới và cầm luôn một lọ lên tay.
Cô ấy, đến đúng lúc thật đó.
Tôi đoán là cô ấy đã quan sát suốt từ bên ngoài.
"Nếu như tôi uống cái này, thì tôi sẽ gầy đi, phải không?"
Tôi giải thích cho Mina, nhưng có vẻ như chẳng có mấy lời của tôi lọt được vào tai cô ấy.
"Tôi hiểu rồi, ta cần phải kiên trì quyết tâm, được rồi…… Với thứ này, Noela-san sẽ không véo tôi nữa."
Mina nốc hết phần potion cho một hôm rồi phổng mũi sung sướng.
Tôi vẫn chưa thể thấy được cái chỗ bị béo khiến cho cô ấy muốn giảm cân.
*Chọc chọc* Tôi sờ bụng cô ấy.
Cảm giác rất mềm.
"Hyaan-!? T, tại sao cậu lại chạm vào tôi chứ-!"
"Xin lỗi nhé. Có thật sự cần thiết đến mức phải ăn kiêng không vậy? Tôi nghĩ mềm mềm một xíu cũng được mà?"
"Không được! Cái chỗ 'mềm" đó, nó đã xuất hiện rồi. Nếu như cứ để vậy, sau cùng thì nó sẽ trở thành mỡ thừa mất."
Vậy thật hả?
Tôi thì thích thừa chỗ "mềm mềm" một xíu ở phần xương và thịt, nhưng có lẽ gu của Mina lại khác.
Sau đó, Mina uống mỗi ngày một bình nước ép kuchikun theo như tôi đã dặn.
Lần này, thay vì coi là thuốc, nó giống thực phẩm chức năng hơn.
Đó là lý do hiệu quả sẽ khác tùy thuộc vào từng người.
Thực ra, tôi cũng bí mật uống nước ép kuchikun.
Nó chỉ ở mức độ thử thôi, và tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu có nhiều người dùng thử.
Tôi trải qua một tuần bình thường, và cơ thể tôi đã có chút thay đổi.
Tôi cảm thấy một số phần nhão ở quanh bụng đã biến mất.
Tôi không có gì để đo nên không thể nào mà biết được, nhưng tôi vẫn muốn biết xem thế nào.
"Noela, em thấy sao?"
Tôi cởi áo ra cho Noela xem, em ấy gật gù.
"Khác. Chủ nhân, thon hơn một chút."
"V, vậy hả? Thật đó hả?"
"Nước ép, tuyệt vời quá. Chủ nhân, làm tốt lắm."
*Xoa xoa* Noela xoa đầu tôi để khen.
Không phải là tôi muốn giảm… khoan, dù sao tôi cũng vui vì kết quả đã thành công.
Tôi là loại người thuộc nhóm không tin vào mấy cái như kiểu, bạn chỉ cần làm hay uống cái X Y Z gì đó là sẽ có thể giảm cân như thế này đây.
Nhưng lần này, có lẽ tin tưởng một chút thôi cũng được.
Tôi thắc mắc đối tượng thử nghiệm chính, Mina thế nào rồi nhỉ?
"Mina. Kết quả từ việc uống nước ép thế nào rồi? Với tôi thì nó có một chút tác dụng."
"Thật hả-!? Chúc mừng nhé! Nếu là vậy, thì chắc tôi cũng sẽ có kết quả giống cậu thôi!"
Mina đang cảm thấy rất thoải mái.
Noela chọc một ngón tay vào bụng Mina để kiểm tra.
"Sao rồi, thế nào hả?! Noela-san!?"
"...."
"Tôi đã trải qua một chuỗi ngày hoàn toàn bình thường như mọi khi mà không phải lo lắng gì nhiều về việc này, thế nên không biết là tôi đã giảm bao nhiêu nhỉ?"
Noela ngán ngẩm lắc đầu.
"Không có gì khác cả."
"Eh–"
Mặt Mina trắng bệch ra.
Mặt cô ấy trở nên vô xúc, cứng đơ ra như thể cô ấy được báo rằng mình sẽ chỉ có thể sống được ba tháng nữa thôi vậy.
Noela lại chạm vào bụng Mina.
"Mềm mềm."
"Khôngggggggg! Tại sao, tại sao – Reiji-san giảm được cân, tại sao tôi lại…."
Mina rơm rớm nhìn tôi.
Oi oi, có đáng để khóc chỉ vì chuyện đó không vậy?
"Mặc dù đáng ra đó là thứ nước ép giúp tôi giảm cân…"
"Không không, tôi đã bảo rồi mà, đó không phải là tác dụng của nó. Nó chỉ giúp ta giảm cân… Ah thì có lẽ-"
Mina, nếu như cô ấy chắc chắn rằng mình đã giảm cân, cô ấy đã ăn vặt giữa mỗi bữa khoan-
Ở dưới bồn rửa là một cái kệ mà chúng tôi để những món quà mà khách hàng đã gửi để cảm ơn chúng tôi.
Mở cánh cửa nhỏ ra, một nửa trong số 10 hộp đồ ngọt đã bốc hơi.
"Oi Mina. Cô là người đã ăn chỗ đã bị thiếu, phải không?"
"K, không phải chỉ mỗi mình tôi đâu! No, Noela-san cùng với tôi đã ăn chúng!"
*Vụt* Noela bỏ chạy
Tôi không có giận chút nào hết, nhưng có vẻ như em ấy tưởng tôi có.
"Nghe này, tôi không hề giận vì chỗ đồ ngọt đó bị ăn mất. Tôi có để ý rằng cô hay ăn vặt giữa các bữa ăn trong khi đang ăn kiêng."
Làm sao mà có thể giảm cân như thế được chứ.
Ngoài việc cứ ở trong nhà suốt, cô ấy còn ăn vặt một cách tùy tiện nữa chứ.
"T, tôi muốn giảm cân một cách dễ dàng…"
"Mina, cô đang coi thường việc ăn kiêng đó."
"Ưm à thì…"
Nói là vậy, nhưng thực ra tôi cũng không biết cách ăn kiêng kiểu gì cho đúng.
"Cô có thật sự muốn giảm cân không vậy?"
"Vâng, tôi rất muốn giảm cân!"
"Được rồi. Mina, cô không thể ra ngoài nên… tập thể dục tại nhà đi. À mà, cấm tiệt ăn vặt giữa buổi nhá, được chứ?"
"Waaaaah…"
"Cô nghiêm túc về chuyện này chứ, phải không-!? Mong muốn giảm cân của cô chỉ được có vậy thôi sao!?"
"T, tôi sẽ cố gắng!"
Và cuối cùng, lại một tuần uống nước ép nữa bắt đầu, cùng với những bài tập thể dục nhẹ vừa sức cô ấy.
Và tất nhiên, không có chuyện cô ấy được ăn vặt.
Noela cũng giúp đỡ việc tập thể dục và cái tuần khổ sở(đối với cô ấy) cuối cùng cũng kết thúc.
Noela lại dùng ngón chỏ trọc vào bụng Mina để kiểm tra.
"....Mềm mềm, hết rồi."
"- Thành công rồiiiii! Được rồi, tôi làm được rồi, Reiji-san, Noela-san-!"
Nắm lấy tay tôi và Noela-san, Mina xoay vòng tròn cùng với chúng tôi.
Người trực tiếp trong cuộc đang cảm thấy rất vui, nhưng những gì tôi làm chỉ là khiến cô ấy tập thể dục hằng ngày kết hợp với một chút việc rèn luyện cơ bắp và cấm cô ấy ăn vặt thôi.
Vậy thì, như đã dự tính, nếu như ở góc độ đó, nước ép đã thật sự có tác dụng.
"Chúc mừng nhé, Mina!"
"Cảm ơn cậu nhiều lắm, Reiji-san! Đó là nhờ nước ép đó và cả người đã làm ra nó nữa, Reiji-san!
Nếu như cô ấy hài lòng vì điều đó thì, thật tốt khi tôi đã làm ra nó.
– Nhưng rồi hai tuần sau, thảm họa xảy ra.
"Mina, mềm mềm."
"Khôngggggg!? Lại nữa saooooooo!?"
… Có vẻ như cô ấy lại lên cân.
Đúng như tôi nghĩ, điều quan trọng nhất vẫn là phải là kiên trì và duy trì thành quả đã đạt được.