"- Cô nghĩ mình là ai vậy hả?"
"Ai, ai anh đang nói gì vậy... Tôi là một trong những người sống trong ngôi nhà này. Sâu bên trong cửa hàng là chỗ ở, thế nên... "
Tôi nghe thấy tiếng nói chuyện từ chỗ bán hàng, tôi đã nghe hết được cuộc trò chuyện..
"Tôi hỏi, tại sao cô lại không để tôi qua!?"
"Uu… anh đang làm tôi sợ đấy..."
Từ nội dung của cuộc hội thoại, có vẻ như có người đến để phàn nàn thì phải ?
Kiểu như là, ai là sếp hay là quản lý của cô đang ở đâu hay gì đó vậy.
Nghĩ đến Mina đang cảm thấy bối rối và khóc lóc, tôi đành phải rời phòng chế thuốc và nhanh chóng mở cửa đi đến chỗ bán hàng.
"Cho tôi xin lỗi, nhân viên của chúng tôi đã làm gì đó sai à-?"
Ở đó là Mina, đang khóc đúng như tôi đã đoán, và tên Elf đồng tính Kururu-san.
"Reiji-san... waaaah..."
"-Reiji-chan."
*Cạch* *Rầm*...
Tôi ngay lập tức đóng cửa lại.
*Cộp* *Cộp* *Cộp*-!
Những tiếng đập cửa kêu liên tục từ bên ngoài.
"Tại sao- tại sao cậu lại đóng cửa hả, Reiji-chan, ngay cả khi tôi đã đến tận đây để gặp cậu! Cậu lại hành động như những lần trước, lần trước nữa cũng vậy, và thậm chí lần trước nữa rồi lần trước nữa nữa-! Cậu không cần phải cảm thấy ngại ngùng gì đâu! "
"Tôi không phải cảm thấy ngại ngùng chút nào cả. Nếu anh tới đây không phải là để mua hàng, xin anh hãy rời khỏi đây. Anh sẽ làm phiền các khách hàng khác mất."
"Cậu đang nói gì vậy? Tôi chọn thời điểm không có khách để đến mà, đúng không!?"
Có vẻ như anh ta là một người sẽ suy nghĩ đến những vấn đề mà mình có thể sẽ gây ra, ngạc nhiên thật.
"Nhờ vậy mà chúng ta sẽ có thể được ở một mình với nhau!"
Tôi rút lại lời nhận xét của mình.
"Anh không thèm nghĩ đến những rắc rối có thể xảy ra với tôi hả?"
"Gần đây, có một cậu trai trẻ hay tới đây? Vậy cậu ta là ai vậy?"
Có phải anh ta đang nói tới Jiral-san?
Kể từ vụ đó, cậu ta thường xuyên tới cửa hàng để tán gẫu nhiều hơn.
"Hm, tôi đoán là tôi có thể có thể coi cậu ta như một người bạn mới quen?".
" Vậy ra hai người đang có mối quan hệ là người công/thụ của nhau- !?’
“Chúng tôi không hề tiếp xúc thân thể của mình. Anh nghĩ 'bạn' nghĩa gì vậy hả?
Tôi bỗng nghe thấy một âm thanh kì lạ phát ra.
“Hết cách rồi. Tôi sẽ về nhà hôm nay vậy. Hẹn khi khác nhé, Reiji-chan.”
Của hàng lại quay trở lại với sự yên tĩnh. Tôi ngó thử qua chỗ bán hàng thì thấy Mina đang cầm một bó hoa hồng.
“Xin lỗi, Mina. Tôi đã khiến cô phải đối phó với một khách hàng phiền phức. Từ giờ trở đi, cô cứ việc gọi tôi mỗi khi có mấy kẻ lập dị đến.”
“ Tôi hiểu rồi. Cảm ơn cậu nhiều. ... Tôi nghĩ rằng những chuyện đó lẽ đã ra phải được giao cho Reiji-san, nhưng ... tôi nên làm gì với nó bây giờ ...?”
Vậy ra, Kururu-san đã mang theo bó hoa đó hả?
Tôi sẽ rất biết ơn khi sử dụng những bông hoa đó như là những thành phần cho thuốc, nhưng tôi lại gặp khó khăn với việc sử dụng chúng.
Chúng có một mùi hương thật dễ chịu.
Màu của nó cũng rất đẹp nữa, và nó chắc chắn sẽ làm cho một cô gái hạnh phúc nếu ta tặng nó cho cô ấy.
Khi tôi lơ đãng nhìn về phía lối vào, lần này là một người Elf khác, là một cô gái đang vừa đi vừa ngoái lại phía sau.
Một cô Elf xinh đẹp đến ngỡ ngàng.
“‘Xin chào’.“
Mina và tôi đồng thanh.
“Tôi là Ririka - gần đây anh trai tôi có biểu hiện khá là kì lạ. ”
Mina và tôi nhìn vào mắt nhau và tự hỏi: 'Ai là anh trai của cô ấy vậy?'
Mina nghiêng đầu. Tôi cũng nghiêng đầu mình tự hỏi.
“Um - vậy ai là anh trai của cô vậy ...? Đây là cửa hàng thuốc, không phải là nơi để tư vấn ...”
"Tên anh trai tôi là Kururu. - Gần đây, anh trai tôi trở nên kì lạ lắm."
"... Gần đây?"
Anh ta mới trở nên kỳ lạ gần đây thôi á?
“Mỗi lần anh tôi đi ra đến thị trấn, anh ta thường hay bồn chồn lo lắng, và hôm nay anh ấy còn mang theo một bó hoa nữa -. Tôi đã lần theo anh ấy. Cuối cùng thì dẫn tới đây”
Lại thêm một người rắc rối nữa đến ...
Cô Elf Ririka nhìn chằm chằm vào bó hoa rồi chỉ tay vào Mina.
"Là cô, phải không? Cô là cái người tên Daisy đó!"
"Daisy-??"
Mina và tôi lại nhìn vào mắt nhau.
Ai là Daisy vậy? Ai biết? Hai người chúng tôi tiếp tục giao tiếp bằng ánh mắt với nhau.
Cô ấy đang chỉ tay, vì thế chắc hẳn cô ấy đang nói đến Mina.
"Nii-san, anh ấy luôn nói về Daisy, Daisy, Daisy, nhiều một cách khủng khiếp! Đừng có mà tự tin chỉ vì cô có một chút dễ thương! "
Cô ấy thực sự đang tức giận, nhưng Mina có vẻ như không quan tâm chút nào khi mà cô ấy cứ kéo trên tay áo tôi.
“Reiji-san, Reiji-san, cô ấy bảo tôi là dễ thương kìa~!”
“Đúng vậy. Mina là một trong hai cô gái nổi tiếng xinh đẹp trong cửa hàng của tôi mà."
Mina tát nhẹ tôi một cái.
"Mồ! Mồ! Cậu sẽ chả kiếm được gì khi nịnh tôi đâu! Mồ! Tôi sẽ làm món mà Reijj-san yêu thích cho bữa tối vậy."
Mina lui vào bên trong với những bước chân như thể đang tỏa ra hoa vậy.
“Ah, khoan đã!”
“Cô có việc gì với ... 'Daisy' vậy?”
Lẽ nào cô ta nghe nhầm "Reiji" thành "Daisy"
“Không phải là tôi cần gặp cô ấy là do có việc gì đâu... Chỉ là, tôi không thực sự hạnh phúc với việc Nii-san vui vẻ với người đó... Vì thế, tôi đã tự hỏi 'người đó' là ai vậy... tôi chỉ tò mò thôi.”
... Onii-san của cô ấy chỉ quan tâm tới đàn ông thôi; Tôi tự hỏi có ổn không nếu tôi kể ra cho cô ấy.
“Tôi đã hiểu được từ cuộc trò chuyện giữa hai người vừa rồi. ... Daisy là người yêu của Chủ tiệm-san, phải không? Mặc dù vậy, Nii-san lại hứng thú đến người phụ nữ tên Daisy ... Tôi không thể tha thứ cho anh mình được ... Nii-san thật là đáng khinh!”
Hình như Kururu-san đã thay đổi tính tình khi ở nhà.
Mặc dù vậy, Ririka-chan cứ luôn miệng nói Nii-chan, Nii-chan, Nii-chan từ nãy đến giờ; cô ấy cứ nói 'Nii-san'mỗi lần cô ấy mở miệng.
Ah. Đây có phải một cô em gái yêu anh quý Onii-chan của mình một cách dữ dội nhưng lại không thể nói ra không ...?
Hóa ra cô ấy là một imouto tsundere hả... Hm.
Khi ta nhìn vào cảm xúc của cô em gái, ta sẽ thấy điều này khá là dễ thương.
"Sai, sao vậy? Sao cậu lại cười hả..."
"À không, không, không có gì đâu. Tiếp tục đi chứ? Nếu như Onii-chan bị Daisy cướp mất, liệu cô có thấy ghen tị không?"
Mặt Ririka đỏ lên.
"Không, tôi không thấy ghen một chút nào đâu! Tôi chỉ đến để xem loại người mà Onii-ch - Nii-san thích!"
... Nhưng 'Daisy' này lại là một thằng đàn ông mà.
"Anh ấy nói rằng cô ấy có kĩ năng đáng kinh ngạc, hơn nữa cô ấy còn trông rất dễ thương nữa..."
Nhưng 'Daisy' ở đây vẫn là một thằng đàn ông.
"Anh ấy còn bảo mông và giọng của cô ấy thật sự rất cuốn hút..."
Nhưng 'Daisy' lại là một thằng đàn ông.
"Tôi, tôi không phải là người đã nói những điều này, hiểu chứ? Nhưng cậu biết đây. Trong trường hợp cô ấy trở thành một phần của gia đình tôi sau này, thế nên là tôi sẽ muốn thấy cô ấy, phải không? Như là một cô em gái vậy."
Và – của Onii-chan thực ra chỉ là một tên đồng tính (gay) thôi.
Tôi cảm thấy như mình muốn giúp đỡ cô em gái này, nhưng sẽ không ổn nếu như tôi không giải thích cho sự hiểu lầm này.
"Xin hãy nghe cho kĩ này. Có phải cô đã nghe nhầm 'Reiji' thành 'Daisy'."
"Hả?"
Ririka nhăn mày lại.
"Kururu-san đi đến cửa hàng này để làm phiền 'Reiji', những anh ấy luôn luôn đuổi anh ta đi. Và cô gái vừa nãy tên là Mina. Còn 'Reiji' là tên của tôi."
"Eh...? … Vậy có nghĩa là"
"Vâng, đúng rồi đó."
Ririka dường như không thể giấu được sự ngạc nhiên của mình đến nỗi há hốc mồm ra.
"Chủ cửa hàng này, cậu thích đàn ông à-?"
"Không! ... Chỉ có Onii-san yêu quý của cô mới thích thôi. Tôi thích phụ nữ mà."
"N, nói dối. Bởi vì Nii-san là chàng trai thú vị nhất, nổi tiếng nhất khu rừng… Anh ấy là một người anh trai mà tôi tự hào."
"Tôi muốn cô tin rằng đó là một lời nói dối lắm, nhưng đó là sự thật."
Đến giờ, Ririka vẫn giữ khuôn mặt kinh ngạc, như thể cô ấy sắp khóc vậy.
Cũng phải thôi, vì Onii-chan mà cô ấy yêu quý lại bị đồng tính...
Với cô em gái, nó đã quá rõ ràng rồi. Anh ta là một người đồng tính...
Nhưng tôi cá là, Ririka cũng sẽ việc Kururu-san đến làm phiền tôi.
Có điều gì mà tôi có thể làm để giúp cô ấy không?
Cái lối sống đồng tính đó.
Ham muốn đàn ông của anh ta chắc hẳn phải bắt nguồn từ ham muốn tình dục của anh ta thì phải?
"N, nói dối... Nii-san là"
"Mỗi lần Onii-san của cô gặp tôi, anh ta toàn nói chuyện về mông thôi.."
"Để mà… anh ấy là một người đồng tính..."
"Tuy không thể thay đổi được tính cách của anh ấy, nhưng vẫn có thể làm giảm hứng thú của anh ấy dành cho đàn ông."
"Thật hả?"
"Ừ. Nhưng trước tiên hãy thử làm giảm ham muốn tình dục của anh ấy đã. Bỏ qua khía cạnh về tinh thần sang một bên, thì vấn đề sẽ là ở cơ thể của anh ấy"
"Hả? ... Và... điều gì sẽ xảy ra với Nii-san vậy?"
Anh ấy sẽ không thể dựng(cái đó) lên được nữa.
Không đời nào tôi sẽ nói trực tiếp điều đó với một cô gái đâu.
"Nó sẽ ngăn hứng thú của anh ấy với đàn ông đi một chút."
Đó là tất cả những gì tôi đã nói.
"Vậy anh sẽ cần tôi phải làm gì…?"
"Đợi chút. Tôi sẽ tạo thuốc ngay đây-"
Tôi lấy một lọ "Trà hoa Landen" từ trên kệ hàng xuống.
Đó là trà mà tôi đã cho bạn gái của Jiral-san uống lần trước..
Trà có tác dụng làm dịu các dây thần kinh để giúp cho ta thư giãn.
Tóm lại là, nó khiến anh ta khó trở nên hứng thú hơn.
Nếu tôi làm cho tác dụng của nó mạnh hơn một chút, thì tôi sẽ có thể để khiến cho nó được hiệu ứng mà tôi mong muốn.
Tôi rời khỏi khu vực cửa hàng, rồi tiến tới phòng chế thuốc, Noela thấy tôi liền bám theo.
"Chủ nhân, chủ nhân. Noela, quảng cáo, quảng cáo?"
"Noele, quảng cáo...? AA, ý em là cô gái quảng cáo?"(poster girl, ai hiểu từ này chỉ hộ mình cái. Vài chỗ ở chương trước có từ này, mình phải xoay sở tìm từ thay, nhưng giờ thì chịu.)
Noela gật đầu hết sức có thể. Có vẻ như em ấy đã được nghe từ Mina.
"Yup, Noela của chúng ta cũng là một cô gái quảng cáo dễ thương, phải không?"
"Ru-♪"
Noela vừa ôm lấy vạt áo tôi tôi vừa vẫy đuôi.
"Khoan đã, bỏ anh ra… thôi được rồi, cứ ôm tiếp đi vậy."
Noela dường như không muốn buông tôi ra, vì vậy tôi đành phải cứ thế bước vào phòng chế thuốc.
Có phải em ấy chán tôi rồi thì phải? Trước khi tôi kịp nhận ra, Noela đang ôm đuôi của mình và ngủ thiếp đi.
Chỉ việc được nhìn thấy em ấy như vậy thôi cũng đủ khiến tôi hồi phục rồi…
Em ấy có thể kéo giãn cả cái đuôi đến tận đó sao.
Kìm nén lại cái mong muốn được chơi đùa với Noela, tôi tiếp tục công việc của mình và hoàn thành việc chế thuốc
Với phương pháp làm trà hoa Landen làm gốc, tôi chỉ việc chiết xuất hoa một cách tỉ mỉ hơn thôi, vì thế nó tốn khá là nhiều thời gian.
[Chiết xuất hoa Landen đậm đặc: một loại thuốc làm giảm ham muốn tình dục và làm dịu tâm trí.]
Sẽ thật tốt nếu như anh ta ngừng bám lấy tôi, dù chỉ là một chút, với loại thuốc mới này.
Tôi rót thuốc vào một cái lọ nhỏ rồi quay lại cửa hàng.
"Mùi vị của nó không phải là mạnh, vì vậy nếu ta trộn vào thức ăn thì sẽ ổn thôi. Tuy nhiên hiệu quả của nó lại rất mạnh, vì thế cô không thể sử dụng nhiều trong một lần, được chứ? "
"Tôi hiểu rồi; cảm ơn cậu, Reiji!"
Ririka lấy thuốc rồi nhanh chóng rời khỏi cửa hàng.
Nó sẽ ổn thôi…
Sẽ thật tuyệt vời nếu như tôi sẽ không phải lo về Kururu-san nữa.
Ngày hôm sau, lo lắng của tôi dường như đã xảy ra.
Ririka đã ngay lập tức nhảy vào khi tôi vừa mới mở cửa hàng.
"Reiji! Xin hãy giúp tôi với!-"
"Giúp gì cơ...?"
Ririka, tronno như đang hết hơi, chỉ về phía sau.
Khi tôi nghiêng đầu của tôi trong sự bối rối, Kururu-san bước vào.
"Ah, Chào buổi sáng. Hai người cùng tới đây hôm nay à."
"-Này. Ôi trời, con nhóc này cứ nói rằng tôi đã trở nên kì lạ như thế này kể từ khi tôi thức dậy, cậu thấy đó? Và hơn nữa, cậu biết đấy, nó bảo tôi rằng chúng ta nhất định phải tới cửa hàng của Reijj-chan, và nó còn kéo tôi theo nữa chứ, thâý chưa."
Đây chính là-Kururu-san, với giọng nam trầm, đang nói chuyện như là một cô gái vậy.
"..."
“Um, Reiji, tôi có cần phải giải thích không?”
Yeah, tôi không cần đâu.
"Tôi sẽ phải làm gì? Tôi sẽ phải làm gì đây, Reiji- “
Ririka tóm lấy vai tôi và đẩy qua đẩy lại.
“O-Onii-chan giờ - giờ thành Onee-Chan rồi!”
“ Cô có cho đúng liều lượng là chỉ một chút không đấy? Tôi đã bảo cô là sẽ ổn thôi nếu cô trộn vào thức ăn của anh ấy mà, phải không?"
"Tôi không muốn có một Nii-san đồng tính, vì thế tôi đã sử dụng tất cả chỗ thuốc đó cho bữa tối."
“Đó chính là vấn đề đó! Đó là lý do tại sao tôi mà tôi đã nói là chỉ được sử dụng một chút vào hôm qua, đúng không?”
“Heeey, gì vậy Ririka? Và cả Reiji-chan nữa, tại sao hai người lại thân thiết đến vậy? Đây là lý do mà phụ nữ- Hừ! Khi họ trở về, họ thường chà đạp lên ta! "
Vì lí do nào đó ... cằm Kururu-san chẽ đôi ra.
Nó trở thành một cặp mông đầy đặn.
Tôi dụi mắt và nhìn lại.
Yup, đó là một cằm hình cái mông. Một cái tuyệt đẹp luôn.
L, lạ thật … lẽ ra nó làm gì có tác dụng phụ như vậy chứ.
Để khiến cho Ririka bối rối bình tĩnh lại, tôi hít một hơi thật sâu.
“ Tác dụng làm giảm ham muốn tình dục chỉ là thời, vì thế tôi nghĩ anh ấy sẽ trở lại bình thường sau một thời gian thôi. Cả cái cằm chẻ đôi nữa, luôn “.
Ririka vỗ nhẹ vào ngực cô rồi thở dài nhẹ nhõm.
“T, tạ ơn chúa ... anh ấy sẽ trở lại bình thường, phải không? … Cái cách nói chuyện kì lạ này, và cả cái cằm chẻ đôi này nữa.”
Thuốc sẽ không thể nào mà thay đổi giới tính của một người và cũng không thể thay đổi tâm tính của một người.
“Bằng cách nào đó, tôi cảm thấy như khuôn mặt của anh ấy trở nên tối hơn. Tôi đoán là chắc nó cũng sẽ quay trở lại bình thường. Cả cái cằm chẻ, nữa.”
“Cô nói đúng thật … Trông nó tối hơn thật ... Nhưng không sao đâu, anh ta sẽ trở lại bình thường thôi. Tất nhiên là cả cái cằm chẻ nữa.”
Cuối cùng, như thường lệ Kururu-san lại tới cửa hàng với nụ cười thoải mái như những lần trước.
Và cái cằm chẻ cũng trở lại bình thường.
Sau tất cả những chuyện đã xảy ra, tinh chất hoa Landen đậm đặc cuối cùng thì cũng không thể dùng để bán.
Mặc dù vậy, đã có người nghe được về nó thì phải? Số lượng các bà vợ với người chồng không chung thủy biết chuyện này càng tăng lên.
Mỗi lần đưa thuốc, tôi đều hết sức cảnh báo các bà vợ muốn mua tinh chất hoa Landen đậm đặc.
“Xin hãy cẩn thận. Nếu cô sử dụng nó không đúng cách, chồng của cô sẽ trở thành một bà chị - Ngoài ra, cằm của chồng cô sẽ bị chẻ đôi ra đó."
Chương này có vài chỗ lặp lại nghe hơi bị khó chịu, với cả nhiều chỗ không biết làm thế nào cho dễ nghe vì sợ khác với nghĩa gốc. Mình không dùng từ 'gay' vì cả Raw và Eng đều không dùng từ này. Vì dùng từ 'đồng tính' cho nó lịch sự hơn nên mình sẽ không chế thành 'gay'.