Cheat Aru Kedo Mattari Kurashitai 《Tensei Jinsei o Tanoshimou!》

chương 02 : buổi tập luyện

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Kể từ khi đó, đã một năm trôi qua, tôi đã có thể nắm bắt được tình hình của mình. Hiện tại có nhiều nhứ mà tôi cần phải học để làm quen với tình hình hiện tại. Đây không phải là Nhật Bản, đừng nói tới Nhật Bản, đây thậm chí còn chẳng phải Trái Đất. Cái ngày mà tôi vào trong cửa hàng tiện lợi tôi đã bị giết bởi tên cướp, và bây giờ tôi ở một thế giới gọi là Hekato, trong một đất nước gọi là Thánh quốc Van Damme. Tôi đã phần nào gặp rắc rối với hoàn cảnh của mình ở hiện tại, nhưng có vẻ tôi đã rơi vào vòng luân hồi.

Bây giờ tôi tên là Christoph von Bryuzels –một cái tên mà bạn chắc chắn sẽ không thể nào tìm thấy ở Nhật Bản. Tôi trông như là một cậu bé 12 tuổi tóc vàng mắt xanh.

Cậu nhóc 11 tuổi Christoph đã ốm yếu kể từ khi được sinh ra. Cho dù tôi đã cướp lấy cơ thể của cậu ta, hoặc trí nhớ từ kiếp trước đã trở lại với tôi trong khi đang ở ngưỡng cửa của cái chết, tôi không biết nữa. Thật tốt khi tôi có kí ức trở lại vào lúc 11 tuổi nhưng tiếc là cậu nhóc Christoph này không giống tôi, và hiện tại tôi đang ở trong tình trạng mà đến cả ngôn ngữ ở đây cũng chả hiểu được. Tôi cần một năm sống bình thường cho tới khi tôi có thể học được ngôn ngữ ở đây.

Tưởng rằng chỉ những điều trên đã đủ ngạc nhiên rồi nhưng, thế giới được gọi là Hekato này, còn có cả phép thuật. Christoph tuy ốm yếu nhưng cậu nhóc có tài năng trong phép thuật. Christoph hiện tại (tôi) có lượng phép thuật khổng lồ. Tuy nhiên, kể cả khi tôi có được lượng phép thuật khổng lồ, tôi cũng chẳng biết gì về nó. Thế nên trước tiên phải học được ngôn ngữ của nơi đây, bắt đầu từ sách có tranh, sau đó là sách lịch sử, và cuối cùng là sách phép.

Mẹ tôi - người đã ôm tôi lúc đó – người phụ nữ xinh đẹp mặc bộ váy lộng lẫy, mặc dù trong thời gian đó mẹ không cho phép tôi học phép thuật, nhưng 1 năm sau, vì tình trạng cơ thể tôi đã khá lên cho nên tôi đã được cho phép học cách dùng phép thuật.

“Khi em sử dụng nguồn mana bên ngoài, em có thể giảm lượng mana phải sử dụng tỏng cơ thể. Thế nên hãy bắt đầu bằng việc cảm nhận dòng chảy của mana.”

Vì đã được mẹ cho phép, nên một gia sư đã được chỉ định riêng cho tôi. Khi gia sư đó 16 tuổi, cô ấy đã trở thành Pháp sư hoàng gia, và khi lên 20, cô ấy được ông tôi bổ nhiệm làm Pháp sư đứng đầu lãnh thổ của nhà von Bryutzels . Bây giờ cô ấy vẫn là Pháp sư đứng đầu nhưng, ngoài nhiệm vụ hàng tuần của mình, cô ấy còn trở thành gia sư dạy phép thuât cho tôi . Mặc dù cô ấy là người đầu tiên trở thành Pháp sư hoàng gia khi vẫn trong độ tuổi 16 trong lịch sử lâu dài của Thánh quốc Van Damme. “Đó là điều mà chỉ những người có tài mới làm được” – cha tôi vẫn thường nói vậy.

À về cha tôi, tôi quên mất là mình chưa nhắc đến ông ấy , ông là người cai trị lãnh thổ của nhà von Bryutzels nằm ở vùng biên giới và là một Bá tước của Thánh quốc Van Damme. Lãnh thổ của nha von Bryutzels khá rộng lớn, và khi tới tuổi trưởng thành, tôi sẽ được trở thành một Tử tước, và được quản lý một thị trấn nhỏ, hoặc đó là những gì tôi được nghe. Cho tới lúc đó, tôi cần phải rèn luyện cơ thể mình, học phép thuật, và học cách để quản lí một thị trấn. Trong Thánh quốc Van Damme, 15 tuổi đã được coi là người lớn, và trong 3 năm nữa tôi sẽ 15 tuổi, vì vậy từ giờ đến lúc đó tôi sẽ cố gắng nhớ hết những gì mình có thể.

Quay lại câu truyện, bây giờ tôi đang luyện tập dùng phép thuật. Tôi chẳng cảm thấy bất cứ sức mạnh phép thuật nào trong cơ thể cả.

“Chị Rosalian, cảm nhận được dòng chảy của phép thuật thực sự khá là khó với em.”

“Lượng mana của Christoph-sama rất dồi dào, vì thế em sẽ có thể cảm nhận được nó , vấn đề chỉ là sớm hay muộn thôi. Chị cũng đã phải tập luyện trong 2 tuần trước khi có thể bắt đầu cảm nhận được nó, vì thế không sao đâu” cô ấy nhẹ nhàng nói với tôi.

“Dù sao thì, cố gắng cảm nhận được dòng chảy của phép thuật nhé.”

“Vâng, em hiểu rồi.”

Có vẻ như khá dễ để có thể sử dụng phép thuật. Bây giờ, tôi đang luyện tập để cảm nhận được phép thuật bằng cách ngồi thiền trong 1 giờ. Nó khá là thoải mái.

Sau giờ học phép thuật, là tới tiết học kiếm thuật. Người dạy tôi lần này là Federer, thủ lĩnh của hiệp sĩ đoàn.

“Điều cơ bản của kiếm thuật là vung kiếm. Hãy vung kiếm cho đến khi được 100 cái, không giới hạn thời gian. Giờ thì, bắt đầu.”

Tôi không giỏi trong môn kenjutsu. Ở kiếp trước cũng vậy, nhưng Christoph ( tôi) còn không thể kiểm soát được cơ thể của chính mình cho tốt. Thanh kiếm tôi đang sử dụng có cùng kích cỡ với thanh kiếm gỗ của người lớn nhưng mới chỉ 30 cái vung đã làm tôi *pant pant* thở không ra hơi rồi.

“Đừng di chuyển phần thắt lưng của em. Hãy vung kiếm nhiều hơn. Có lẽ đến đây là giới hạn hiện tại của em?”

Cô ấy nên biết là tôi không giỏi điều khiển cơ thể của mình! Nếu cứ thế này, tôi chỉ có thể vung được 100 cái vào sáng hôm sau. Tôi nghỉ trưa và sau đó bắt đầu tiết học về các quan hệ trong xã hội và cách cư xử. Được sinh ra ở Nhật Bản hiện đại và sống tới 33 tuổi như một cách bình thường như những người khác, với tôi, khoảng thời gian học này khá khó chịu. Nếu được hỏi giữa học kiếm thuật và học cách ứng xử trong quan hệ ngoài xã hội - thứ nào rắc rối hơn, thì chắc chắn là cái thứ 2.

Giáo viên dạy cách ứng xử trong xã hội là Hầu gái trưởng Hanna. Hanna dường như là người có ảnh hưởng đối với mặt tối của nhà von Bryutzels, và cha tôi vẻ cũng mắc nợ Hanna. Heh, tôi dám cá rằng Hanna là người từng thay tã cho cha nè.

“Đứng nghiêm, nhìn thẳng, và đừng bao giờ nhìn xuống”

Hanna có vẻ giống một người Spartan hơn những người khác [note9618] - 3 tiếng đồng hồ học, không được phép nghỉ ngơi, tập cách đi đứng và khiêu vũ. Thế này là quá nhiều rồi.

“Quay người lại. Phải cố làm một cách mượt mà hơn khi quay desu.”

Cứ như thế 3 tiếng đồng hồ trôi qua nhưng nghĩ như thế thậm trí còn khiến nó có cảm giác dài hơn.

…Cuối cùng, có cũng kết thúc. Từ giờ sẽ là khoảng thời gian rảnh của tôi. Khoảng thời gian mà tôi chờ từ lúc đầu đến giờ. Tôi đã đọc một cuốn grimoire (sách phép thuật) nên tôi có một chút kiến thức về phép thuật nhưng nếu không cảm nhận được phép thuật thì cũng như không, vậy nên tôi cần phải bỏ thời gian rảnh của mình ra để học cách cảm nhận nó.

Dù sao thì, tôi có nên ngồi thiền không? Do mấy bài tập kiếm thuật lẫn cách cư xử, sức mạnh của tôi đã cạn kiệt rồi, vậy nên trong khi đang nghỉ ngơi có lẽ tôi nên tập cách cảm nhận năng lượng phép thuật vậy.

---------------------------------------------------

Có một vài câu từ mình cảm thấy không ổn lắm nên ,mình sẽ từ từ edit lại dần các chương và nếu bạn đọc cảm thấy chỗ nào không hay hoặc chưa đc mượt thì có thể góp ý ở bên dưới :V

Cmt của các bạn là động lực để mình làm tiếp hay drop bộ này :V

Truyện Chữ Hay