Trans: ML0909
Edit: laiyar
===============
Chúng tôi theo mũi tên sáng trên đường trở về vị trí của lò đốt rác.
Cặp mẹ con nô lệ đi bên cạnh tôi.
Svetlana đang vỗ đầu con gái mình đồng thời chạm vào vòng cổ của em ấy.
Trông giống như em ấy đang chăm sóc hai báu vật quý giá của mình.
[Em rất vui vì đã gặp Chủ nhân.]
[Vậy à.]
[Chủ nhân giống như vị thần đối với em. Anh không chỉ cho em một cuộc sống mới mà là một cuộc sống tràn đầy niềm vui. Anh là một sự tồn tại đáng kính đối với em.]
[Ổn thôi, anh thực sự chỉ làm những gì anh muốn.]
Tôi nhún vai.
Thật sự tôi chỉ thể hiện tình yêu của mình đối với nô lệ khi hoàn thành tốt công việc, đó là tất cả.
Ngay cả việc có cả mẹ và con gái phục vụ tôi cũng hoàn toàn không có sự lo lắng nào.
Trong thực tế đó là một điều hạnh phúc nhất như một phước lành.
Đó là lý do tại sao tôi làm vậy.
Mặc dù vậy, Svetlana vẫn nghĩ về tôi như một vị thần.
[Thần sao? Tôi thực sự không biết về sự tồn tại của một vị thần như vậy trong thế giới này.]
Những người duy nhất tôi biết là Nữ thần và Ác thần.
Un, không ai trong số họ thích hợp là thần cả.
Nếu có thể, tôi không muốn giống họ. Nhưng nếu em ấy muốn nghĩ về tôi như vậy thì tôi không quan tâm.
Dẫu sao việc ấy nó làm cho em ấy hạnh phúc và vui vẻ.
Nếu nó làm cho nô lệ của tôi hạnh phúc thì có lẽ trở thành một vị thần cũng không quá tệ.
Trong khi suy nghĩ tôi đã đi qua vùng hoang dã.
Thật bất ngờ, một con huyền thú xuất hiện.
[Chủ nhân]
[Được rồi]
Tôi gật đầu và rút kiếm của mình.
[Anh sẽ đánh bại nó và biến chúng trở lại thành con người. Hãy chuẩn bị quần áo, pushinee, và nước.]
[Đã rõ. Origa.]
[Un!]
Họ lấy ra những tấm thẻ nô lệ của họ và bắt đầu chuẩn bị.
Trong khi ấy tôi cầm thanh kiếm của mình và tiến lên đánh bại con khỉ.
Con khỉ bị cắt làm đôi ngay trước mắt tôi. Một cái gì đó màu đen lóe lên ngay trước mắt tôi khi nó bị cắt làm hai.
Tôi khá bất ngờ, tôi nhìn vào hai nô lệ của mình.
Cả hai đều lắc đầu.
Họ không biết đó là gì và tôi cũng vậy.
Vậy có chuyện gì sao?
[Ah!!!]
Svetlana nhìn xuống đất kinh ngạc và kêu lên.
[Chuyện gì vậy?]
[Đó là Khorkina.]
[Cái gì?]
Tôi dõi theo tầm nhìn của em ấy.
Cô ấy đã biến lại từ một con khỉ.
Tóc bạc và da nâu, một dark elf.
Người quen của Svetlana, Regret Khorkina.
Chuyện gì đã xảy ra?
[Kukuku, Ahhhahahahahahaha]
Tiếng cười phát ra từ bầu trời.
Tôi nhìn lên và thấy một đám mây đen chậm dần.
Đám mây đen trông ghê tởm cuối cùng đã tan biến và tôi có thể thấy hình dạng của một người.
Đó là một người mà tôi biết.
[Seiya…...]
[Đã lâu rồi nhỉ Akihito!]
[Ngươi .. Tại sao ngươi lại như thế? Và không phải ngươi đã chết rồi sao..]
Phải, Seiya đã chết. Maya đã báo cáo điều đó với tôi.
Em ấy nói rằng em ấy đã tự tay làm điều đó.
Tôi tin tưởng Maya và cô ấy đã tự mình làm điều đó.
Vì vậy, Seiya chắc chắn đã chết.
Nhưng hắn ta đang ở đây.
Và thậm chí còn hơn thế nữa.
Thật đáng ngại.
Hắn ta đứng trước tôi với phần thân trên nhô ra và những vân màu đen chạy dọc cơ thể.
Tôi không biết chúng là gì…. nhưng tôi biết chúng không có gì tốt lành.
Đó là điều chắc chắn.
[Đừng quá lo lắng, hôm nay tao đến đây để cảm ơn mày.]
[Cảm ơn?]
[Đúng vậy. Nhờ mày giết tao mà tao có thể có được sức mạnh của Ác thần.]
[Sức mạnh của Ác thần!?]
Tôi sững sờ.
Ngay lúc đó Seiya đưa tay ra.
Các vân màu đen di chuyển và tập hợp trong tầm tay của hắn.
Điều này thật tệ! …… Tôi nghĩ và ngay lúc đó tôi bị tấn công.
Khói đen tụ lại và bay về phía tôi.
Tôi ngay lập tức hút nô lệ của mình vào True Eternal Slave.
Tôi giơ thanh kiếm của mình lên và hình thành bộ giáp.
Tôi kết hợp hai sức mạnh đó trước đòn sóng xung kích đánh vào cơ thể mình.
Cảm giác như thể tôi đã bị một va phải một tấm đệm khổng lồ. Nó không đau nhưng tôi chắc chắn cảm thấy tác động.
Cuộc va chạm khiến bụi bay khắp không trung.
Cuối cùng nó cũng lắng xuống.
Những gì tôi thấy là một lỗ lớn trên mặt đất.
Khu vực an toàn duy nhất là nơi tôi đã chặn. Trông như thể một miệng núi lửa đột nhiên được hình thành.
Với một đòn tấn công, tôi không thể không nín thở.
Tôi nhìn Seiya và khuôn mặt hắn ta nhết lên tỏ vẻ hài lòng.
[Đó là nhờ mày Akihito. Tao có sức mạnh vĩ đại này nhờ vào mày.]
[Seiya ... nếu mày chỉ mong muốn sức mạnh như vậy thì kết cục vẫn sẽ như trước đây.]
[Mày nghĩ rằng tao chỉ có thể làm được thế?]
[Gì?]
[Xem đây.]
Seiya chỉ ngón tay của mình.
Tôi nhìn theo và thấy Khorkina. Cổ cô ấy bị vặn vẹo hoàn toàn. Rõ ràng là cô ấy đã chết.
Khorkina vừa mới biến thành người nhưng cô ấy đã bị giết trong một đòn duy nhất. Cô ấy đột nhiên biến lại thành Nguyền Thú.
Cô ấy đã bị giết và biến thành một con khỉ.
Tôi đã nghe về điều này xảy ra, nhưng đây là lần đầu tiên tôi thực sự thấy nó.
[Không chỉ là sức mạnh, như thế này tao có tất cả khả năng và sức mạnh của Ác thần. THẾ NÀO MÀY THÍCH NÓ CHỨ AKIHITO !!!? Mày có thể thấy những gì tao có thể làm bây giờ?]
Seiya nói trong cơn cực lạc khi anh ta cắt con thú nô lệ làm đôi khi nó cố gắng chạy trốn.
Sau đó, Nó đã biến trở lại thành Khorkina một lần nữa.
Sau đó, hắn lại giết cô ấy và biến cô ấy thành huyền thú. [note16516] [note16517]
[Kukuku …....AAHAHAHAHAHAHAHAA]
[Đừng đùa giỡn với cuộc sống của cô ấy như thế !!]
Tôi điên cuồng chém Seiya bằng lưỡi kiếm của mình.
Hắn ta chặn nó bằng cánh tay của mình và phản công.
Làn khói đen biến thành một lưỡi kiếm.
[Tấn công như thế vô ích thôi!]
(Tôi sẽ không cho phép ngươi!)
(Bảo vệ!)
Hai mẹ con phối hợp để bảo vệ tôi bằng áo giáp gió và đẩy lùi lưỡi kiếm bóng tối.
Tôi vung kiếm một lần nữa vào cánh tay hắn.
Tôi đã tăng sức mạnh ma thuật trong lưỡi kiếm của mình khi nó lao về phía cánh tay phải của hắn ta và chặt đứt nó.
[Ku!]
Hắn ta tỏ vẻ đau đớn trong giây lát.
Seiya lùi lại hai bước trong khi cánh tay hắn tái sinh.
Có vẻ như nó không hoạt động.
[Dừng lại đi Seiya! Tao không biết nhiều về sức mạnh đó nhưng nó chính từ Ác thần đã hủy diệt thế giới. Nó hoàn toàn không có gì tốt cho mày!]
Seiya cười.
[Đừng cố dọa tao Akihito.]
[Không phải thế! Tao chỉ đang cố nói….]
[Mày đang sợ? Hmm? Vậy tao sẽ nói cho mày một tin tốt.]
Cơ thể của Seiya trở nên mờ nhạt dần.
Hắn ta trở nên mờ nhạt đến nỗi tôi hầu như không thể nhìn thấy hắn. Có phải hắn ta đã bỏ đi?
[Tao vẫn chưa quen với sức mạnh này, nó chỉ mới là 10% thôi. Mày hiểu tao đang nói gì phải không?]
[…….]
Tôi cau mày. Tôi chắc chắn hiểu.
Thực sự, .. nó rất tệ.
[Kukuku. Tao sẽ gặp lại mày Akihito. Khi chúng ta gặp lại nhau, tao sẽ cho mày thấy toàn bộ sức mạnh của tao.]
Seiya vừa nói vừa biến mất như thể hòa tan vào không khí.
…….Tôi không thể ngờ rằng mọi chuyện lại thành như thế này.
Seiya đã được hồi sinh và điều tồi tệ hơn là hắn ta có được sức mạnh của Ác thần.
[Mình phải làm điều gì đó.]
Tôi vừa nói vừa giải phóng nô lệ ra khỏi thanh kiếm.
[Khorkina!]
Khi em ấy ra ngoài, em ấy chạy về phía Khorkina, một con Nguyền thú.
Con khỉ đã tỉnh dậy và vung những chiếc móng vuốt sắc nhọn của nó về phía Svetlana.
Nhưng, nó đã không thành công.
Quái vật yếu nhất Nguyền thú. Svetlana lách qua đòn tấn công và kiềm chế nó bằng cánh tay của mình.
[Svetlana giữ lấy nó. Ít nhất anh sẽ biến cô ấy trở lại thành một Regret.]
[Làm ơn.]
Svetlana nói một cách buồn bả trong khi em ấy ngăn người bạn thân của mình di chuyển.
Tôi xin lỗi Khorkina.
[…… xin lỗi vì đã khiến cô dính líu đến tên khốn đó.]
Và sau đó tôi cắt đầu con khỉ.
Sau đó, tôi tra kiếm của mình vào vỏ.
Bây giờ, vì Seiya đang cố gắng hồi sinh Ác thần
Đầu tiên mình nên--
[Chủ nhân!!]
Svetlana thét lên vì sốc.
Có chuyện gì? Tôi tự hỏi khi tôi nhìn và sớm ngạc nhiên.
Con khỉ đã biến thành một vẻ ngoài giống như Elf da trắng, tóc vàng.
Nô lệ vĩnh cửu Khorkina.
Umm …. Chuyện gì đã xảy ra?
[Có phải là do Chủ nhân?][note16518] [note16519]
Origa lẩm bẩm nói.
Khi con gái của em ấy nói vậy khiến em ấy rất ngạc nhiên.
[Nó giống như những gì đã xảy ra với em.]
Và tôi nhớ lại những gì đã xảy ra hồi đó.