Trans: ML0909
Edit: ML0909
===============
Đầu giờ chiều trong văn phòng tại cung điện.
Mira nô lệ thứ ba của tôi đang đứng trước mặt tôi.
[Nina đã phát triển một đường cao tốc anh có biết không?]
[Một đường cao tốc?]
[Yep, một con đường. Em thực sự không biết nó là gì ngoài gọi là đường cao tốc. Em tự hỏi nó là gì?]
[Menu open.]
Tôi lấy DORECA của tôi ra và kiểm tra.
Từ video cho thấy mặt đất trông giống như nhựa đường.
Tôi hiểu rồi, một đường cao tốc.
Ngay bây giờ hầu hết các con đường, bao gồm cả những con đường ở thành phố thủ đô Ribek của tôi, đều lát đá.
Tôi không biết cái nào tốt hơn cho thế giới đổ nát này, nhựa đường hay sỏi đá, nhưng tôi thành thật tin rằng nhựa đường sẽ tốt hơn.
[Nguyên liệu……. bechim? Là cái gì vậy?]
[Đó là thứ rơi ra từ một con quái vật. Nó không xuất hiện từ bất kỳ quái vật cụ thể nào, nó có xác suất 1/3 được rớt ra.]
[Anh hiểu rồi.]
Tôi suy nghĩ một chút và nói,
[Liên lạc với Martha ở Kazan, bảo họ thu thập nó. Oh, cũng thông báo với mọi người. Nói với họ để việc thu thập diễn ra tốt nhất. Yuria sẽ quyết định số lượng.]
[Chúng ta sẽ làm đường cao tốc?]
[Đúng vậy, bây giờ chúng ta sẽ trải nó khắp Ribek.]
[Vâng]
Một con đường hả?
Nếu điều này diễn ra như tôi mong đợi, thì bằng cách truyền bá nó, chúng ta có thể tăng tốc độ tăng trưởng và phát triển.
Việc này tốt đến mức tôi muốn để tất cả nô lệ của mình làm dự án này.
[Nhủ nhân]
Một giọng trẻ con cất lên.
Cánh cửa mở ra và một cô gái nhỏ chập chững bước vào trong.
Cô bé có mái tóc vàng xinh đẹp và đôi tai nhọn như mẹ nhóc ấy và cô bé đang đeo một chiếc vòng cổ với một viên đá quý không màu trên đó như một phần của nô lệ.
Chasri, thậm chí chưa được một tuần kể từ khi con bé ra đời nhưng con bé trông như đã 3 tuổi.
Con bé cẩn thận bước đi về phía tôi.
Con bé đang mang một cái khay với một cái cốc được đặt trên đó trên đó.
Dáng đi không vững của con bé…. Nó thật đáng yêu.
Mira và tôi dõi theo con bé.
[Đây ạ, xin vui lòng.]
Con bé an toàn đến bên tôi và đưa ra cái khay đựng cốc nước.
Con bé quá lùn và không thể với tới mặt bàn nên con bé đưa nó ra cho tôi lấy.
[Làm tốt lắm, Con đã làm rất tốt.]
[Ehehehe]
Tôi khen ngợi và vỗ đầu con bé.
Chasri nở một nụ cười hồn nhiên làm sáng cả căn phòng.
[Risha đâu?]
[Chị ấy đang làm việc ở Bisk.]
[Anh hiểu rồi.]
[Nhàm ơn cũng cho Chathri… một chút?]
[Chắc chắn rồi.]
Tôi suy nghĩ một chút trong khi vỗ đầu con bé. Tôi trao đổi ánh mắt với Mira.
Công việc.
Tuy là một đứa trẻ nhưng Chasri là một nô lệ vĩnh cửu không có nghi ngờ gì về nó.
[Chủ nhân.]
[Anh biết. Một số công việc không chỉ quanh quẩn xung quanh.]
—Ma lực đã được nạp vào 10,000—
Mira mỉm cười.
Thậm chí đó không phải là con em ấy, nhưng em ấy hạnh phúc.
[Có gì không? Hmm, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nếu Yuria ở đây.]
[Biểu đồ.]
[Oh đúng rồi.]
Tôi nhìn vào [Biểu đồ nhu yếu phẩm] được vẽ trên bảng đen.
Nhu cầu [thức ăn] của Ribek đã tăng hơn so với hôm qua.
Tôi lấy ra một mảnh giấy và bắt đầu viết.
Tôi đã làm một bản đồ từ cung điện đến nơi lưu trữ thực phẩm gần nhất.
Tôi đưa nó cho Chasri.
[Đây Chasri. Con có biết nơi này? Nhà kho lớn?]
Chasri nhìn một chút và gật đầu.
[Un!]
[Vậy thì, hãy đến đó và tạo thêm một số pushinee. Tạo ra số lượng đủ để bổ sung lưu trữ ở đó.]
[Làm chúng bằng cái này ạ?]
Con bé cho tôi xem thẻ nô lệ của con bé trong khi chỉ vào nó.
[Đúng rồi. Con có làm được không?]
[Để nó cho con. Con có thể làm bất kỳ công việc nào cho Nhủ nhân!]
Con bé vừa nói vừa lấy tay đánh vào ngực và chạy ra ngoài.
[Mọi người, nhi thôi!]
Con bé hét lên và khi cánh cửa chuẩn bị đóng lại, tôi có thể nghe thấy tiếng bàn chân nhỏ bé đang chạy.
Chasri và năm Nô lệ vĩnh cửu nhỏ khác.
Quân đoàn nô lệ nhỏ hành động.
[……………pft.]
Tôi không thể không cười một chút.
Tôi có thể tưởng tượng cảnh bọn nó sử dụng đất để tạo ra Pushinee.
Mặc dù pushinee được tạo ra nhờ phép thuật nhưng bạn sẽ cần có đất.
Nếu nhìn chúng từ một góc nhìn khác, bạn sẽ chỉ thấy đó là trẻ em đang chơi đùa với đất và cát.
Nó dường như là một khung cảnh ấm áp mà bạn không thường gặp.
Tuy nhiên——.
[Thật tuyệt vời……. Dù các nhóc ấy còn rất trẻ nhưng chúng đều có việc làm.]
Mira nói với vẻ ghen tị trên khuôn mặt.
Nó không có gì đáng ngạc nhiên.
Pushinee là một trong những trụ cột của đất nước tôi.
Nó khá dễ để làm nên tôi giao nó cho chúng, nhưng không nghi ngờ gì nữa, đó là[công việc phù hợp].
[Em ghen tị với con gái của em?]
[Chỉ là .......]
[Được rồi, anh cũng có công việc cho em.]
[Thật chứ !?]
—Ma lực đã được nạp vào 50,000—
[Đi đến chỗ của Nina. Xem cô ấy có thể tạo ra một phiên bản đường cao tốc cứng chắc hơn mà cô ấy vừa phát triển không.]
Nhựa đường vẫn ổn, nhưng tôi cũng muốn làm bê tông.
Cả hai đều có cách sử dụng khác nhau nên tôi muốn cả hai.
[Hiểu rồi!]
Trong một khoảnh khắc em ấy có một cái nhìn khó chịu trên khuôn mặt, nhưng em ấy nghe theo lệnh của tôi và rời khỏi cung điện.
Tôi bị bỏ lại một mình trong văn phòng của tôi. Tôi đứng dậy và nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tôi thấy cuộc diễu hành của những nô lệ nhỏ.
Người nô lệ thứ bảy của tôi, Chasri đang dẫn những đứa khác ở phía trước, chập chững bước đi.
Thật dễ thương và đáng tin cậy.
[Menu open.]
Tôi nhìn DORECA của tôi.
Nô lệ của tôi đã tăng thành 12 và sức mạnh ma lực của tôi cũng gần đến giới hạn.
Đất nước này đang tiếp tục phát triển.