Trans: ML0909
Edit: ML0909
===============
Sáng hôm sau tôi lấy một tờ giấy và làm thành một tờ xổ số.
Tôi đã kẻ bốn dòng xuống và vẽ các đường ngang trước khi gấp nó lại.
Tôi đã làm cho nó thậm chí đến tôi cũng không thể biết được kết quả cuối khi các em ấy chọn điểm bắt đầu và viết giải thưởng ở phía dưới.
Tôi đưa nó cho Risha.
[Chọn một số từ 1- 4.]
[Em chọn ư?]
[Đúng vậy, điều này sẽ xác định áo tắm nào em mặc ngày hôm nay.]
[Vậy thì số một ........ không biết nó là gì?]
[Ok số một, xem nào.]
Tôi bắt đầu rà số nhưng đã bị dừng lại.
[K-khoang đã. Ý anh là gì vậy?]
[Ý anh là bộ đồ bơi em sẽ mặc hôm nay. Open Menu.]
Tôi cho em ấy xem danh sách DORECA.
[Xem này, có bốn loại đồ bơi nữ khác nhau phải không? Đây là một cuộc xổ số để xác định cái nào em sẽ mặc.]
[Áo tắm cho một người như em——]
[Bãi biển không còn là bãi biển nếu không có áo tắm.]
Em ấy có vẻ như đang cố viện cớ từ chối, vì vậy tôi đã nói nó một cách rõ ràng.
[Ehhhhhhh?]
[Ok làm thôi! Số một!]
[X-xin hãy làm ơn Chủ nhân!]
Risha hoảng sợ ngăn tôi lại.
[Có chuyện gì vậy?]
[Umm ..... số một là kiểu áo tắm nào? Không thể nào …… cái này đúng không?]
Risha rụt rè hỏi.
Video từ DORECA đã chiếu một bộ đồ bơi.
Thứ xuất hiện ở đó là áo tắm cổ chữ V được buộc bằng dây.
Độ hở hang cao….. đó là một bộ đồ bơi đẹp.
[Cái đó sẽ được xác định bằng thang xổ số này, giống như thế này.]
Tôi rà theo số 1 mà Risha đã chọn xuống.
[Em tiếp tục làm thế này cho đến khi em đến cuối thang và một trong số chúng sẽ được chọn. Nhân tiện, anh không biết nó sẽ kết thúc ở đâu. Nó hoàn toàn ngẫu nhiên.]
[Nó không thể nào ……. Chủ nhân, còn các loại đồ bơi khác là gì?]
[Sẽ rất vui khi biết được kết quả cuối cùng. Ah, đừng lo lắng ba cái còn lại có nhiều vải hơn cái này.]
[Vậy sao ……….]
Risha trông có vẻ nhẹ nhõm.
Như tôi đã nghĩ em ấy lo lắng về lượng da thịt bị phơi bày.
[Fumu, em có muốn chọn lại không? Dù bằng cách nào thì nó vẫn là ngẫu nhiên.]
Lần đầu tiên tôi lừa em ấy.
Tôi có đủ khả năng để cho em ấy một đích đến khác. [note11482]
[………Không.]
Risha suy nghĩ một chút nhưng lắc đầu.
Em ấy bình tĩnh lại như thể sự hoảng sợ lúc trước không hề tồn tại và mỉm cười.
[Sự lựa chọn này là do Chủ nhân ban cho em, nên em sẽ giữ nguyên nó.]
[Anh hiểu rồi.]
Tôi mỉm cười đáp lại em ấy.
Như mọi khi, em ấy là một cô gái tốt.
[Được rồi, Anh bắt đầu đây.]
[Vâng]
[Do ~ wn the ladd ~ e, Do ~ wn the ladd ~ er ……]
Tôi im lặng và dò theo đường kẻ bằng ngón tay.
Từ từ tôi tiếp cận nếp gấp lại.
Tôi nghe thấy tiếng *Gulp* [note11483] từ sau lưng tôi.
Cuối cùng, tôi đã đạt được mục đích.
[Fumu ...]
[Nó là gì vậy Chủ nhân?]
[Hãy vui mừng đi Risha. Em đã chọn một bộ nhiều vải nhất trong tất cả chúng.]
Risha thở phào nhẹ nhõm.
[Ok, hãy làm thôi.]
Tôi chọn nó từ DORECA và tạo ra nó chỉ với ma lực.
Bộ đồ bơi đẹp nhất của phụ nữ……., đồng phục bơi của trường học
*****************************************
Bầu trời xanh, cát trắng.
Tôi đang mặc quần bơi và cấm cây dù che.
Nhờ những thay đổi chúng tôi đã thực hiện cho bãi biển, bầu không khí ảm đạm đã biến mất hoàn toàn. Thay vào đó bây giờ nó cảm giác giống như một bãi biển phía nam nổi tiếng.
Nó rất tuyệt vời. Tất cả những gì tôi cần bây giờ là một ly nước ép và thư giãn.
---và một điều nữa.
[C-Chủ nhân]
Risha gọi tôi.
Em ấy gọi một cách rụt rè với một thanh giọng đầy sự thẹn thùng.
Tôi quay lại và nhìn em ấy.
Vẻ ngoài của cô ấy khá nguy hiểm.
Em ấy đang mặc một chiếc áo quá khổ. Tôi đã tịch thu chiếc váy màu xanh lá cây thường ngày của em ấy, nhưng có vẻ như em ấy đã lấy một cái áo của tôi để mặc.
Tuy để che đậy nhưng chỉ nhìn thoáng qua tôi có thể thấy áo tắm phía bên trong.
Nó còn khiêu gợi hơn cả lúc em ấy chỉ mặc nó bình thường.
[Em đang làm gì vậy?]
[Ummmm ……]
Risha uốn éo và che đậy ..... với thái độ cực kỳ xấu hổ.
[Em-nó xấu hổ ...]
[Anh hiểu rồi]
Risha thở phào nhẹ nhõm.
[Ok, cởi áo ra nào.]
[EEEEEEEEEEEHHHHH?]
[Đó là áo sơ mi của anh, và anh không cho phép em mượn nó.]
Tôi nói với vẻ cứng rắn.
Tất nhiên tôi không tức giận…. Về cơ bản thì ngược lại.
Tôi muốn khen ngợi cảnh Risha đang mặc áo tắm bên dưới áo sơ mi quá khổ nhưng …… chuyện đó là chuyện đó… .chuyện này là chuyện này.
Tôi nhìn em ấy.
Risha bẽn lẽn cởi áo ra và phô bày bộ đồ bơi của mình.
Đó là một bộ đồ màu xanh biển với cái tên “Risha” của em ấy được viết trên một miếng vải trắng và được may trước ngực.
Đó là một bộ đồ bơi trường học hoàn hảo.
Vòng ngực quá khổ của Risha kết hợp với áo tắm của trường khá tốt.
Đó là một khung cảnh tráng lệ khiến tôi ước mình có thể ngấm nó mãi mãi.
[X-xin đừng nhìn chằm chằm vào em như thế.]
[Anh không thể nhìn sao? Chủ nhân của em không thể nhìn em sao?]
[K-không phải thế …….]
Risha đỏ mặt và cúi đầu.
Thường thì nếu sử dụng thân phận [Chủ nhân] của tôi như thế sẽ ngay lập tức khiến em ấy xem xét lại và lắng nghe …… nhưng lần này có vẻ như sự nhút nhát của em ấy đã vượt qua điều đó.
Đây là một cảm giác mới mẻ và thú vị.
[Ok, chúng ta hãy bắt đầu.]
[Vâng]
Risha gật đầu.
Với những lời này, chúng tôi ngã xuống đất và nằm đó.
Cát khô và mịn cảm thấy tuyệt vời.
Tôi lăn lộn một chút, nhắm mắt lại, và lắng nghe biển.
Điều này thật sự thư giãn.
[Umm …… Chủ nhân?]
Khi em ấy nhìn tôi cuộn tròn và thư giãn trên cát, Risha trông có vẻ bối rối.
[Có chuyện gì?]
[Không phải chúng ta …… bắt đầu?]
[Ừ, chúng ta đã bắt đầu rồi. Chúng ta đã bắt đầu nghỉ ngơi.]
[Chúng ta không làm gì cả?]
[Không, chúng ta sẽ nằm đây và nghỉ ngơi.]
[Haaa ………]
Risha có vẻ như em ấy không hiểu.
Sau đó, tôi phải giải thích cho em ấy.
[Risha, ngồi đó.]
[Vâng]
Em ấy đã ngồi.
Tôi di chuyển cơ thể và đặt đầu lên đùi em ấy.
Đó là một cái gối đùi.
[Ở yên đó.]
[….Vâng]
—Ma lực đã được nạp vào 5,000—
Risha mỉm cười nhẹ nhàng. Tôi tự hỏi sự bối rối thẹn thùng lúc nảy đi đâu mất rồi?
Khi tôi nằm đó, tôi hỏi.
[Cái áo tắm đó có xấu hổ không?]
[Umm, một chút ...]
[Em muốn một cái khác sao?]
[Ummmmm ……]
[Hm?]
[Umm ..... nếu có thể em muốn cái kế bên cái này hoặc loại có sợi dây.]
[Anh hiểu rồi. Open menu.]
Tôi nhìn vào các tùy chọn trên menu.
Tôi nghĩ hai bộ đồ bơi còn lại sẽ ổn thôi.
Một bộ là một bộ bikini tiêu chuẩn… và một cái khác là một pareo —— dùng một cái khăn để quấn.
(ML0909: Hình ảnh Pareo cho các bạn dễ hình dung còn cái bikini tiêu chuẩn thì ai cũng biết rồi)
Cả hai đều đẹp ... tôi nên chọn cái nào.
[Oh một cái vỏ.]
[Hm?]
Risha đang nhìn về phía biển.
Có một vỏ sò ở đó.
Tôi đứng dậy.
[Risha hãy nhặt 3 cái như thế.]
[Vâng]
Risha có vẻ nghi ngờ nhưng em ấy vẫn đi nhặt chúng.
Trong lúc đợi em ấy tôi làm áo tắm dây.
[Chủ nhân mấy cái này có được không?]
[Đưa cho anh. Đúng, đúng rồi.]
[Chúng ta sẽ làm gì với chúng?]
[Nhìn này]
Tôi chọc lỗ trong vỏ và luồn dây qua chúng. Chẳng bao lâu tôi có một bộ bikini trong tay.
[Đây, Anh sẽ đưa nó cho em.]
[Cảm ơn rất nhiều.]
Risha chấp nhận nó.
Lúc đầu, Em ấy nhìn nó một cách ngây thơ… nhìn một lúc và khuôn mặt của em ấy bắt đầu nới lỏng.
[Thứ mà Chủ nhân đặc biệt làm cho mình ………]
Em ấy thì thầm và ôm lấy nó như thể nó rất quý giá với em ấy.
—Ma lực đã được nạp vào 100,000—
[Em có vẻ hạnh phúc.]
Khuôn mặt của em ấy đã nói lên điều đó, khoản ma lực nhận được đã khẳng đỉnh nó.
[Đây là thứ đầu tiên em nhận được từ Chủ nhân…..không làm bằng thẻ.]
Hm? Điều đó có phải vậy không?
Có thể là.
[Được rồi, nếu như em hạnh phúc thì đó là những nỗ lực đáng giá.]
[Cảm ơn anh rất nhiều!]
[Ok! Vậy thì, đi thay đồ đi.]
[Thay đồ?]
Risha bối rối nói.
Tôi chỉ vào bộ bikini vỏ và nói…
[Là nó ... nó là áo tắm.]
[EEEHH?]
[Anh đã rất khó khăn khi làm nó vì vậy anh muốn nhìn thấy em mặc nó.]
[N-nhưng… ..]
Risha do dự nhưng cuối cùng cũng chấp nhận và đi thay nó.
[Chủ nhân đã làm nó cho mình …….]
—Ma lực đã được nạp vào 50,000—
Nó khiêu gợi hơn cả áo tắm của trường… nhưng Risha rất vui với nó nên không sao cả.