CHARGING MAGIC WITH A SMILE

chương 53: trái tim chứa đầy tình thương

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Buổi tối trong Dinh thự của lãnh chúa.

Họ đều đang dứng vào vị trí trên một hàng ngang trước mặt tôi.

Nô Lệ Thế Hệ Đầu Tiên Risha.

Nô Lệ Thế Hệ Thứ Hai Mira.

Nô Lệ Thế Hệ Thứ Ba Yuria.

Nô Lệ Thế Hệ Thứ Tư Lilia.

Bốn em ấy cùng với vòng cổ đã dính vào cổ của mình đang đứng trước mặt tôi.

Bây giờ thì chúng tôi sẽ bắt đầu nâng cấp vũ khí của tôi lên thành .

[MENU OPEN]

Tôi lấy của mình ra và chọn [Trái Tim Nô Lệ] từ trong mục chế tạo.

Tôi đặt xuống đất bốn .

Chúng là những giống nhau nhưng mỗi vòng tròn lại có mỗi mũi tên chỉ chỉ phía các nô lệ khác nhau.

Tất cả họ đều bắt đầu phát sáng. Màu đỏ cho Risha, xanh dương cho Mira,màu trắng cho Yuria và màu đen cho Lilia.

[Mỗi người một cái... vậy tất cả các em mỗi người đều có một cái huh?]

[Đây là...chúng em cần phải đặt thứ gì vào trong này đây thưa Chủ nhân?]

Risha hỏi.

[Chắn chắn là...]

[Ummm...nó có nghĩa là Lilia phải trở thành nguyên liệu sao?]

[Đúng rồi.]

[Như vậy không ổn sao?]

Mira hỏi Lilia. Còn Risha và Yuria nhìn vào Lilia.

Lilia trông có vẻ không bằng lòng. Mira và Yuria nhìn vào em ấy trong khi thể hiện ra sự không hài lòng của họ.

[Như vậy sẽ có một ít phiền phức nảy ra desu. Lilia muốn làm việc với cương vị là Nô lệ của Onii-chan mãi mãi. Nếu em trở thành nguyên liệu và biến mất thì sẽ có vấn đề mất.]

Đó là lập luận của Lilia.

[Có phải nó là chuyện gì kinh khủng không? Chuyện trở thành một thứ gì đó của Chủ nhân ấy?]

Risha nói. Đúng như những gì em ấy sẽ nói. Hợp lý nếu xét qua về việc em ấy nghĩ làm việc quá sức là một điều đáng tự hào.

[Em muốn từ chối nếu em có thể desu. Em muốn tiếp tục sống và làm việc cho Onii-chan như một nô lệ desu.]

[Tôi có thể hiểu được ý của cả hai.]

[Un]

Mira và Yuria đồng tình với họ.

Cuối cùng thì, cả Risha và Lilia đều nói ra những thứ mà họ nghĩa sẽ tốt nhất dưới cương vị nô lệ của tôi.

[Dù sao thì em muốn hữu dụng cho Chủ nhân!]

Risha nói và bước vào trong .

Em ấy làm vậy mà không ngần ngại gì cả.

[…..huh?]

Mặc cho sự nhiệt tình của em ấy, không có gì xảy ra cả.

Tất cả những gì xảy ra là Risha được bao bọc trong ánh sáng màu đỏ, nhưng chẳng có gì thay đổi cả.

[Tại sao...em thắc mắc về lý do của nó?]

[Có thể nó sẽ không xảy ra nếu tất cả đều không vào đầy đủ?]

Tôi suy nghĩ một chút rồi nói.

[Có thể là như vậy.]

Yuria nói và bước vào của em ấy.

Cũng giống như Risha, ánh sáng màu trắng bao phủ em ấy.

Không gì khác xảy ra cả.

[Em sẽ vào đó để xem ra sao.]

Mira nói và bước vào .

Chuyện tương tự xảy ra với em ấy cùng với ánh sáng màu xanh dương.

Risha, Mira, Yuria.

Cả ba người họ đều nhìn vào Lilia từ trong .

[Uuuu.....tại sao mọi người đều nhìn như thế. Mọi người trách Lilia sao desuno?]

Cả ba đều không trả lời lại gì cả, họ chỉ nhìn chằm chằm vào em ấy.

Ánh mắt của họ trông như muốn nói “Đến lượt em rồi”.

Cả ba người họ đều hiểu tình huống tốt hơn Lilia. Mira và Yuria hiểu về chuyện này … suy nghĩ của họ cũng gần giống như Risha vậy.

Trong tình huống như vậy, họ đi vào trong .

Tuy nhiên, mặc dù đã nhắc khéo Lilia... suy nghĩ về việc “Sống và trở nên hữu dụng” đã che đi mất điều đó.

Ít nhất thì em ấy sẽ không bước vào đó vì ước nguyện riêng của bản thân mình.

[Lilia]

[Ch-Chuyện gì vậy Onii-chan...?]

[Làm ơn đi vào đây.]

Tôi nói và nhìn thẳng vào Lilia.

Nó không phải là một mệnh lệnh, nhưng nó gần như là như thế.

Tôi yêu cầu em ấy đi vào đó.

[Uuu...]

Kể từ lúc Chủ nhân đã nói như vậy, em ấy không thể từ chối được...đó là những gì được thể hiện ra trên mặt em ấy.

[Anh cần thứ...không]

Tôi thay đổi những gì mà mình định nói.

Tôi quả thực đang cần nó nhưng nó hơn cả vậy nữa...

[Đây là thứ mà anh mong muốn có được.]

Thực vậy... đây là thứ mà tôi muốn có.

Tôi có dự đoán trước về nó.

Khi nó trở thành nó cho phép tôi hút một nô lệ vào trong thanh kiếm.

Nó đã kết nối tôi với nô lệ của mình, một cảm giác gần gũi cùng cực.

Tiếp theo nó là [True Eternal Slave].

Trước tiên là [Kai] tiếp đến là [True]

Tôi cảm thấy bản kế tiếp này sẽ kết nối chúng tôi còn mạnh hơn nữa.

Tôi mong muốn được kết nối nhiều hơn với họ, để cảm thấy gần gũi hơn với họ.

Tôi muốn... làm cho nô lệ của tôi hạnh phúc hơn.

Thêm nhiều, nhiều, nhiều, nhiều, nhiều, hạnh phúc hơn nữa.

Tôi muốn trở nên gần gũi với những thứ đáng yêu này và yêu thương họ nhiều hơn.

Đây là cách để làm như vậy.

Điều này chắc chắn sẽ mang đến cho tôi thứ tôi muốn.

Tôi đã tin chắc vào điều đó.

Và vì vậy tôi nhìn em ấy.

Tôi tiếp tục nhìn em ấy.

[….. Em hiểu rồi desuno]

Ban đầu giọng em ấy trùng xuống, nhưng dần dần thì khuôn mặt của Lilia thay dổi đi.

Em ấy bình tĩnh lại...trông như thể em ấy đã giải quyết xong vấn đề của mình.

[Nếu chủ nhân của em đã nói như vậy...thì em không thể làm gì khác ngoài đồng ý cả desu]

[Cám ơn em]

[Onii-chan rất là giỏi desu]

Lilia nói và bước vào vòng tròn ma thuật của mình.

Ánh sáng đen bao trùm em ấy.

Đỏ, xanh, trắng và đen.

Bốn ánh sáng đến từ cơ thể họ và bắt đầu trộn lẫn với nhau.

cũng bắt đầu phát ra ánh sáng.

Ánh sáng của nô lệ và ánh sáng của thanh kiếm nô lệ.

Các ánh phát ra tiếng vang vọng, mở rộng ra và hợp nhất lại thành một.

Và cuối cùng —– bao trùm mọi thứ.

==============================

Khi tôi cảm nhận mọi thứ xung quanh với các giác quan của mình, tôi đang ở một nơi kỳ lạ nào đó.

Đó là một không gian rộng đến mức không tin được... một khoảng không trống rỗng vô tận.

Nếu tôi phải so sánh nó với một cái gì đó, nó giống như không gian nơi tôi lần đầu tiên gặp Nữ thần khi tôi được đưa đến thế giới này.

Tôi cũng hoàn toàn khỏa thân.

……tại sao?-Chủ nhân-

Tôi đang hỏi chuyện gì đã xảy ra và tôi nghe thấy một giọng nói từ phía sau tôi.

Tôi quay lại và thấy nô lệ của mình.

Risha, Mira, Yuria và Lilia.

Mỗi người trong họ đều khỏa thân như ngày đầu tiên họ được sinh ra.

Những cái váy xanh đã biết mất và chỉ để lại họ với cái vòng cỗ đã dính chặt vào trong cổ.

Nô lệ khỏa thân và đeo vòng cổ.

Khi tôi thấy nó, tôi đột nhiên hiểu ra.

Ahhh, ra nó là nơi như vầy.

Tôi âm thầm đi đến chỗ họ.

Tôi duỗi tay mình ra và chạm vào vòng cổ của họ.

Viên đá màu đỏ của Risha.

Viên đá màu xanh dương của Mira.

Viên đá màu trắng của Yuria.

Viên đá màu đen của Lilia.

Tôi chạm vào chúng theo từ thứ tự.

Tôi vỗ đầu họ và cảm thấy hài lòng.

Tôi vuốt ve từng người theo thứ tự và một ánh sáng giống như lúc nãy tràn vào và bao bọc chúng tôi.

==================

Khi ánh sáng lắng xuống, không có ai trong phòng.Không có ai ở đây, chẳng tìm thấy nô lệ của tôi ở đâu cả.

Nhưng tôi đã không tìm họ.

Bởi vì tôi biết họ ở đâu.

Tôi rút thanh kiếm của mình ra.

Thanh Kiếm Nô Lệ của tôi. Nó mang theo người bốn viên đá quý đang phát sáng nằm trên nó.

Cả bốn người họ cùng một lúc.

「Risha」(Vâng thưa Chủ nhân)「Mira」(Em ở đây)「Yuria」(Có)「Lilia」(Vâng desuno)

Tôi hỏi từng người và họ trả lời.

Tất cả họ đều nằm trong thanh kiếm của tôi.

Đây là .

Tôi cầm theo thanh kiếm của mình và rời khỏi dinh thự của lãnh chúa.

Tôi nghĩ về lửa và lưỡi kiếm bắt đầu bừng sáng lửa lên, nghĩ về băng và lưỡi kiếm đóng băng lại, tôi nghĩ về ánh sáng và cảm thấy mọi thứ xung quanh thật rõ ràng, nghĩ về bóng tối và...

[À đúng rồi...sức mạnh của Lilia là gì nhỉ?]

(Lilia cũng hông biết nữa desu)

[Anh hiểu rồi. Ừm thì sao cũng được, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu nó. Dù sao thì...]

Tôi nghĩ về tất cả họ cùng lúc và...

Cả bốn viên đá cùng tỏa sáng và tôi kiểm tra được rằng mình có thể dùng tất cả cùng lúc.

Bài kiểm này đã chứng minh nó.

Thanh kiếm nô lệ vĩnh cữu được bao phủ bởi cả lửa và băng trong khi tôi có thể cảm nhận được khu vực xung quanh mình.

Nó đã nâng cấp thanh một thanh kiếm cho phép tôi dùng tất cả sức mạnh của nô lệ của mình.

[Như thế này...Anh có thể đánh bại Maxim.]

Tôi tự tin rằng mình có thể thắng được.

Tôi giải thoát cho cả bốn người họ.

Các viên ngọc ngừng phát sáng và thanh kiếm cũng vậy. Cả bốn người họ đều trở lại thành hình dáng bang đầu.

[Ah, chúng ta trở lại rồi!]

[Em mừng là chúng ta có thể trở lại như cũ desu.]

Mira và Lilia nói.

[Cảm giác thật lạ quá.]

[Un, nhưng giờ chúng ta có thể hữu ích hơn cho chủ nhân.]

Yuria và Risha vừa nói vừa gật đầu.

Tôi cảm thấy được sự tự tin mới có trong người mình, nhưng tôi cũng cảm thấy có thứ gì đó khác từ phía nô lệ của mình, những người bị hút vào trong thanh kiếm.

Điều tôi thấy khác nhất là-----

[Onii-chan thêm lần nữa đi desu!]

[Thêm lần nữa?]

[Vâng desu! Hãy để tụi em biến thành thanh kiếm một lần nữa desu!]

[Chẳng phải lúc nãy em ghét nó sao?]

[Không em không có desu. Em muốn ở bên Onii-chan như thế, em muốn cái cảm giác trở nên có ích như thế desu!]

Lilia nói.

Giọng em ấy rất nữ tính, cách nói của em ấy rất ủy mị.

Cả ba người còn lại đều không nói gì cả, nhưng họ đều nhìn vào tôi.

Có vẻ như họ đều có đồng quan điểm.

[Thôi được rồi.]

Tôi nắm lấy và chạm vào bốn viên ngọc.

Cả bốn nô lệ đều phát sáng và bị hút vào trong.

Nó cho tôi cảm giác mạnh mẽ thêm một lần nữa.

(Chủ nhân...)

(Chủ nhân!)

(Chủ nhân)

(Onii-chan!)

Tôi nghe các giọng nói từ nô lệ của mình.

Cứ như thể tôi đang lắng nghe trái tim và hy vọng của họ vậy.

Cũng vào lúc đó tôi có thể cảm thấy được những thứ mình muốn.

Tôi muốn làm nô lệ của mình hạnh phúc.

[Hãy cứ như thế này mà đi ngủ vào tối nay.]

((((OK!))))

---------Ma lực được nạp vào 1.000.000-------

---------Ma lực được nạp vào 1.000.000-------

---------Ma lực được nạp vào 1.000.000-------

---------Ma lực được nạp vào 1.000.000-------

Và vào đêm hôm đó, chúng tôi đã chia sẽ trái tim và tâm trí của mình.

Truyện Chữ Hay