Hôm nay ở Đồng thị diễn ra một đại hội cổ đông của công ty, nhân dịp này Đồng Thiên Vũ sẽ ổn định lại trật tự trong ngoài.
Kẻ nào muốn đi anh cho đi hết còn người nào vẫn trung thành ở lại chắc chắn sẽ được đối đãi nồng hậu.
Đồng Thiên Vũ anh là thế, trong công việc phải rõ ràng, một là ở lại hai là đi chứ anh không thể chấp nhận được thể loại nửa muốn nửa không.
Chi bằng giải quyết một lần tránh hoạ cho công ty bởi anh thừa biết có những kẻ luôn muốn lợi dụng Đồng thị để trục lợi riêng.
Sáng sớm khi mặt trời đã bắt đầu chiếu những tia nắng ấm áp xuyên qua tấm màn cửa mỏng vào phòng ngủ.
Trên chiếc giường ngủ lớn có cô gái xinh đẹp đang vùi mình trong lớp chăn bông ấm áp say giấc.
Từ phòng tắm người đàn ông cao ráo, thân hình tỉ lệ chuẩn trong chiếc quần tây đen cao cấp và áo sơmi trắng cắt may tỉ mỉ, phẳng phiu đi ra.
Đồng Thiên Vũ chỉnh tề hướng đến giường ngủ nơi người phụ nữ mình yêu còn say giấc, ngồi bên cạnh vuốt tóc cô rồi cúi đầu xuống hôn lên vầng trán thanh tú nụ hôn nhẹ:
“Vợ yêu anh đi làm nhé!”
Đan Tâm đang vùi mình trong chăn ấm nghe thoáng bên tai giọng nói trầm ấm quen thuộc liền xoay người vươn tay ôm lấy vòng eo rắn chắc gối đầu lên đùi Đồng Thiên Vũ, mắt nhắm nhưng vẫn cất tiếng:
“Hôm nay họp cổ đông đúng không?”
“Ừ, đại hội cổ đông diễn ra sáng hôm nay nên anh đến công ty sớm một chút.
Đến lúc sắp xếp lại trật tự ổn định của Đồng thị rồi.”
Đan Tâm được Đồng Thiên Vũ ôm ấp trong lồng ngực ấm áp gật nhẹ đầu một cái.
Cặp mắt hạnh xinh đẹp chầm chậm mở ra, mũi hít lấy hương thơm mạnh mẽ trên cơ thể người đàn ông sau đó ngồi dậy, tay chỉnh lại cổ áo sơ mi cho anh, dịu dàng nói:
“Vậy anh mau đi đi, chúc anh có một cuộc họp diễn ra suôn sẻ nhé.
Em hình như cảm rồi chồng yêu ơi nên không đến công ty với anh được.”
Đồng Thiên Vũ yêu thương vuốt mái tóc xoăn đỏ, ngắt nhẹ lên chóp mũi cô:
“Xin lỗi hôm qua đã khiến em ở trong phòng tắm đến nửa đêm…Yên tâm ở nhà nghỉ ngơi đi, trong tủ thuốc ngoài chỗ sofa có thuốc cảm, lát nữa em lấy một viên uống nha.”
“Dạ”
Khuôn mặt Đan Tâm ngượng ngùng hơi ửng hồng vì lời nói của anh mà nhớ đến tối hôm qua.
Chuyện là lúc tối cô tắm thì Đồng Thiên Vũ mở cửa nói muốn tắm cùng….Vâng, chính là tắm cùng đến độ cô kêu khan cả tiếng mà anh vẫn hung mãnh dùng sức.
Đến khi cô thất sự chịu không nổi muốn ngất đi thì Đồng Thiên Vũ mới cam tâm buông tha cho cơ thể cô.
Rồi vợ chồng quyến luyến ôm nhau thêm một lúc nữa Đồng Thiên Vũ rời nhà đến công ty.
Đan Tâm nằm thêm tí rồi dậy, cô làm VSCN sau đó xuống nhà ăn sáng.
Nhìn thấy trên bàn có sẵn trứng ốp la cùng bánh mì khoé miệng không khỏi cong lên rạng rỡ.
Quả nhiên là người chồng chu đáo của cô nha, còn chuẩn bị sẵn bữa sáng nữa chứ.
Đan Tâm ngồi xuống ghế bắt đầu dùng bữa sáng do Đồng Thiên Vũ làm, tiện thể mở điện thoại vài tin cho thư kí Ngô để hỏi sơ lược về chuẩn bị cho cuộc họp cổ đông.
Tại Đồng thị
Mọi cổ đông cùng người của các bộ phận trong công ty đã có mặt gần như đông đủ, ai cũng nghiêm túc chờ đợi đến giờ họp.
Ngay lúc tám giờ ba mươi thì đã đầy đủ, Đồng Thiên Vũ cũng đã đi đến.
Phong thái nhàn nhã ngồi trên ghế phía đầu bàn họp dài, khuôn mặt ánh lên sự sắc lạnh, đôi đồng tử liếc nhìn một loạt những người có mặt trong cuộc họp hôm nay, khoé miệng nhếch lên một đường lạnh lẽo làm cho ai nhìn thấy liền run sợ.
Lời nói trầm thấp như băng không độ vang lên cả phòng họp:
“Thư kí Ngô cậu bắt đầu cuộc họp đi.”
“Vâng thưa boss!”
Thư kí Ngô đáp một câu rồi bắt đầu thể hiện sự chuyên nghiệp của mình, trình bày nội dung họp sáng nay.
Lần lượt các trưởng ban của bộ phận trong công ty báo cáo về tình hình số liệu.
Buổi họp cứ thế trôi qua mấy tiếng thoáng chốc đã đến tận trưa.
Đồng Thiên Vũ rất chuyên tâm ngồi nghe lâu lâu anh sẽ hỏi rồi nhân viên trả lời.
Khi đã xong, Đồng Thiên Vũ mới bắt đầu phần của mình:
“Mọi người làm rất tốt, doanh thu mấy tháng nay tăng lên rất nhiều.
Bây giờ tôi muốn nghe phía các cổ đông đưa ý kiến, những người khác có thể rời đi hay ở lại nghe cũng được.
Trưa rồi ai đói bụng hay muốn nghỉ ngơi thì cứ việc, cơm trưa tôi đã bao trọn rồi, còn lại sẽ ở đây lát nữa ăn sau.”
Vài người nghe như thế thì cảm thấy đại boss của bọn họ quả nhiên hào phóng và quan tâm đến nhân viên.
Nhưng họ ở lại mà không rời đi ngay vì muốn xem boss sẽ giải quyết các cổ đông thế nào.
Dạo gần đây có vài người muốn kiếm chuyện với công ty, hăm doạ đòi rút cổ phần của mình ra khỏi Đồng thị làm mấy người nhân viên như bọn họ cảm thấy buồn cười.
Tính ăn rồi chạy ạ, boss của họ vẫn còn ở đây mà, ai chống đối bảo đảm không có kết cục tốt đẹp.
Chính vì vậy mà mọi người đều như cũ ở lại chờ xem ý kiến của các cổ đông, Đồng Thiên Vũ tỏ vẻ hài lòng, mắt hướng về người đàn ông trung niên ngồi ở hàng ghế bên tay phải, khẽ nói:
“Giám đốc Lý ý của ông thế nào? Tôi nghe nói ông định rút cổ phần của mình à?”
Giám đốc Lý có chút e ngại khí chất của Đồng Thiên Vũ nhưng ông ta vẫn bình tĩnh trả lời:
“À đúng vậy! Thật ra tôi thấy mình rút cổ phần có chút tiếc nuối cho quý công ty nhưng gần đây quả thật cổ phiếu Đồng thị rớt giá quá mặc dù doanh thu có tăng, cho nên…”
“Tôi biết rồi! Đến giám đốc Hà đi”
Không đợi giám đốc Lý nói hết Đồng Thiên Vũ đã dứt khoát cắt ngang lời của ông ta rồi hất mặt phía giám đốc Hà ý bảo ông ta trình bày.
Giám đốc Hà cũng như giám đốc Lý bày tỏ y như vậy.
Cứ thế các cổ đông có hơn mười người có ý định rút khỏi Đồng thị còn lại khoảng chừng mười người là không có ý kiến, vẫn một mực tiếp tục đầu tư vào Đồng thị.
Lúc này cửa phòng họp bật mở, một cô gái với bộ váy dài ôm sát người màu đỏ đi vào, cô ta đeo kính đen, môi đánh son đỏ chót.
Đi đến nở nụ cười đầy mưu mô, tay mở kính ra nhìn về Đồng Thiên Vũ, kiêu ngạo cất giọng:
“Hôm nay là ngày tàn của anh rồi đó Đồng Thiên Vũ, những cổ đông lớn đã rời đi để tôi xem anh có trụ được hết hôm nay không.”
Ánh mắt lạnh lẽo của Đồng Thiên Vũ nhìn chằm chằm Mã Thức Phương, sâu thẳm trong đó ẩn lên tia khó đoán.
Người đàn bà này ỷ vào dập được tin đồn sau khi được đăng lên thì hay lắm à, anh muốn xem cô ta tài giỏi đến cỡ nào.
Dù gì chuyện xấu của cô ta đã có rất nhiều người biết rồi, đúng là ngu dốt còn gây chuyện cho lộ cái ngu ra..