Chương : Lên Đường!
Tác Giả:Tà Lão Quái
Không mảy may quan tâm đến sự ngạc nhiên trên vẻ mặt của mọi người lúc này Tần Túc nhàn nhạt nói:
“Ra chiêu thứ ba đi!”
Lão giả cười trừ:
“không cần ra chiêu nữa, ngươi được chọn!”
“ Thế đành thôi vậy!”
Sau khi nhìn thấy Tần Túc đã yên vị của mình, bên phía những người được chọn thì Lữ Tiểu Châu liền nói:
“Năm, còn thiếu hai người, tiếp tục sàng lọc.”
………………..
Mấy khắc sau
Lữ Tiểu Châu đi đến:
“Chúc mừng bảy vị, trở thành hộ vệ cho Lữ gia thương hội về Thanh Phong Thành.
“ Đồng thời ta đã dặn người chuẩn bị phòng tốt cho bảy vị, bữa tối dùng trong đại sảnh, đến lúc đó sẽ có hạ nhân đến gọi mọi người, ngoài ra,muốn đi tới Thanh Phong Thành buộc phải di chuyển qua nhiều tuyến đường phụ thuộc gần Huyết Ma Sơn.”
“Nơi đó nguy hiểm dị thường, nghe đâu còn có sơn tặc hoành hành, các vị cũng nên chuẩn bị mọi thứ bảo vệ bản thân và nhanh chóng nghỉ nghơi dưỡng sức.”
“Tiên Sư nó! Lữ tiểu thư nói rất đúng”
Một nam tử cầm đao vắt sau lưng miệng mồm hơi đanh thép có phần thô tục lên tiếng
Nhắc tới Huyết Ma Lĩnh thì hầu như không ai là không biết cả, so với Trường Thiên sâm lâm thì nơi đó quỷ dị và đáng sợ hơn nhiều. Bên trong yêu thú rất nhiều, Định Khí cảnh yêu thú nhiều vô số kể, Khai Môn cảnh yêu thú thì lâu lâu cũng thấy có vài lần xuất hiện nhưng đã số toàn sinh sống bên trong Nội Lĩnh.
“Tần huynh đệ không biết bằng hữu phia sau huynh đệ…….”
Lữ Tiểu Châu hơi ngập ngừng hỏi
“Lữ tiểu Châu cô nương không cần để ý, đây là hầu cận của ta mà thôi, thù lao không cần tính”
“vậy được!”
Nói xong vị cô nương này vội liếc nhìn Lão Bộc một cái.
Sắc trời tối đi rất nhanh, sau khi dùng bữa tối, ai về phòng người nấy, đóng cửa không ra.
Một đêm yên ổn, không hề có chuyện ngoài ý muốn xảy ra
Sáng sớm ngày mai.
………
Bên trong khu rừng tĩnh mịch ở Ngoại Lĩnh của Huyết Ma Lĩnh, tất cả yên lặng bước đi, mắt không ngừng cảnh giác. Bảy người Tần Túc được giao nhiệm vụ bảo vệ quanh Thương hội. Tần Túc may mắn được xếp ở tuyến đầu.
- Á!
Một tên gia định thực lực Định Khí Nhị tầng bỗng dưng hét lên rồi lăn đùng ra chết, mặt mày tím đen trong tức khắc, miệng sùi bọt mép như phê thuốc, mắt trợn tráo như thằng ghiện, thân hình bỗng chốc gầy gò đi nhanh chóng.
Thiếu niên vác thanh đại đao sau lưng liền chạy tới, lật thân người này lên.
Vừa lật người này lên thì ngay lập tức Thiếu niên liền rút thân đao kia:
“bập!”
Một con rắn nhỏ mình vàng đầu đen mắt đỏ lòm bị chặt làm hai nữa, lung lay vừa cai rồi ngủm củ tỏi luôn!
“Là Phệ Huyết Tuyến Xà”
“Nhanh rời khỏi đi Tần Túc, Phệ Huyết Tuyến Xà không có tập tính hoạt động riêng lẻ đâu”
Lúc này bỗng dưng Lão THụ chợt lên tiếng.
“ồ mấy hôm nay lão đi đâu vậy?” bây giờ mới xuât hiện!”
Tần Túc hí hửng truyền âm, vào thức hải.
Tuy nhiên không chờ Lão Thụ đáp Tần Túc liền nhìn Lữ Tiểu Châu chắp tay nói:
“Lữ Tiểu thư, lệnh cho người của cô đẩy nhanh tiến độ rời đi”
Lữ Tiểu Châu cũng hơi do dự:
“người đâu hảo táng xác chết đi!”
Nói xong vị cô nương này liền xuống ngựa đi thẳng tới xác chết nói nói thì thầm gì đó.
“- Các vị, Huyết Ma Lĩnh hung hiểm dị thường, khó tránh xuất hiện đủ loại tai nạn ngoài ý muốn, Tuy nhiên Lữ gia chúng ta đảm bảo sẽ cung cấp những điều kiện như đã giao kèo trả cho gia đình các vị.Được rồi! chúng ta đi thôi, đẩy nhanh tiến độ lên”
Lữ Tiểu Châu hét.
“Rõ”
Một đoàn người cũng hét theo.
“Cô gái này có khí chất của một vị lãnh đạo a.”
Hành động này của Lữ Tiểu Châu khiến Tần Túc không khỏi âm thầm gật đầu tán thưởng.
Bởi trừ bảy người Tần Túc ra không nói, nhưng với mấy chục gia đinh hộ vệ của Lữ gia thương hội kia hiển nhiên trong nội tâm họ đã sợ chết vía, sĩ khí cũng sẽ tụt giảm thảm hại. Vì Vậy, đây chính là điểm yếu chết người, nhưng cô nàng này không chỉ phát hiển ra điểm này mà còn khắc phụ hậu quả rất gọn lẹ