Đường Thất và Nông Tuyền ở bên cạnh trêu ghẹo nhau một hồi lâu, rốt cuộc cũng quyết định sẽ uống một chút rượu ngoại.
Triệu Hùng nói: "Gọi rượu đỏ và bia nội địa đi. Trong quán bar này mặc dù có rất nhiều rượu ngoại, nhưng đều là loại kém chất lượng. Uống vào sẽ gây đau đầu!"
Lúc đó Đường Thất và Nông Tuyền mới biết nên gọi món gì tiếp theo.
Việc gọi rượu đối với hai người quả thật đều quá khó!
Kim Trung đưa cho Triệu Hùng một điếu thuốc, Triệu Hùng nhận lấy và châm lửa cho Kim Trung.
Kim Trung rít một ngụm và nói nhỏ với Triệu Hùng: "Anh Hùng, cậu đến nơi này là đang muốn tìm ai vậy?"
“Người nhà họ Tần!” Triệu Hùng đáp.
Triệu Hùng giải thích: "Họ mẹ tôi không phải họ Tần sao? Mà bức thư đó là do nhà họ Tần gửi cho tôi."
Sau khi nghe điều này, Kim Trung bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Đúng lúc này, đứng cách Triệu Hùng không xa, tai nghe nội bộ của một nhân viên bảo vệ rung lên.
Bên trong tai nghe truyền đến một giọng nói đầy lo lắng: "Anh Đông, mang theo người của anh đến đường Lê Hồng Phong để hỗ trợ, Anh Ưng đang gặp rắc rối ở đó!"
Ngay sau đó, cái người mang dáng dấp nhân viên bảo vệ đó nhanh chóng gọi điện thoại nội bộ cho một vài nhân viên bảo vệ khác rồi vội vã rời khỏi quán bar.
Nhìn thấy mấy nhân viên bảo vệ vội vàng rời đi, Triệu Hùng nghĩ đến những lời nói truyền từ trong tai nghe mà anh vừa nghe được. Xem ra người gặp tai nạn là Tần Ưng, người canh giữ "Khu đô thị Tử Minh".
Anh muốn đến "Đường Lê Hồng Phong" để xem xem có chuyện gì xảy ra, nhưng lại lo lắng "Tần Hoài Danh" thật sẽ đến tìm gặp anh.
Suy cho cùng, vẫn còn hơn hai giờ nữa mới đến thời gian đã hẹn trong thư.
Đường Thất và Nông Tuyền đều không thể kìm hãm được bất cứ ai hết, Triệu Hùng bóp điếu thuốc vừa châm trong tay, nói với Kim Trung: "Kim Trung, cậu để Đường Thất ở lại đây giúp tôi đợi Tần Hoài Danh. Nếu anh ta đến, hãy truyền lời giúp tôi rằng bây giờ tôi có việc gấp phải đi ra ngoài, có gì tôi sẽ quay trở lại sau.”
“Cậu định làm gì?” Nông Tuyền lộ vẻ nghi hoặc.
Triệu Hùng không giấu giếm, nói với Kim Trung: "Nhân viên phục vụ nói rằng hình như anh Ưng gặp chuyện gì đó không ổn trên Đường Lê Hồng Phong. Tôi sẽ đi kiểm tra xem! Đoán chừng anh ta có thể là Tần Hoài Danh thật sự."
"Thảo nào vừa rồi các nhân viên bảo vệ lại vội vàng như vậy. Cậu cứ đi đi! Tôi sẽ đợi người giúp cậu.” Kim Trung nói.
Triệu Hùng đáp "Được!" Sau đó gọi Nông Tuyền rồi vội vàng cùng nhau rời khỏi quán bar!
Nông Tuyền là một người rất sôi nổi, cậu ấy lo lắng rằng sẽ có một cuộc chiến trên "Đường Lê Hồng Phong", mà ngay sau khi Triệu Hùng xuất thủ, cậu ấy sẽ không được chiến đấu nữa.
“Cậu chủ, nếu chút nữa phải đánh nhau thì xin cậu chủ hãy để cho tôi ra tay!” Nông Tuyền cầu xin.
Triệu Hùng quá hiểu tính tình của Nông Tuyền nên đáp: “Ừ!" rồi nói: “Để cho cậu ra tay cũng được thôi! Nhưng mà, tôi cho cậu ra tay thì cậu phải xuất chiêu từ đầu đến cuối!”
“Được thôi!” Nông Tuyền hưng phấn cười rộ lên, hăm he xắn tay áo chuẩn bị lên đường.
Sau khi Triệu Hùng sử dụng định vị để định hướng "Đường Lê Hồng Phong" thì mười phút sau bọn họ đã đến đó, nhanh như vậy là bởi vì bây giờ đã là ban đêm nên trên đường không có quá nhiều xe cộ đi lại nên bọn họ không tốn quá nhiều thời gian để đến Đường Lê Hồng Phong.
Sau khi lái xe dọc theo Đường Lê Hồng Phong một đoạn, bọn họ thấy dọc trên đường đông nghịt người nhắm chừng cũng có trên dưới cả trăm người.
Triệu Hùng nhíu mày, không ngờ lại có nhiều người đến gây sự như vậy.
Triệu Hùng dừng xe cách nơi xảy ra va chạm khoảng hai trăm mét.
Sau khi hai người xuống xe, Triệu Hùng chậm rãi đưa Nông Tuyền đi tới hiện trường vụ va chạm.
Trước khi đến nơi,có hai người cầm gậy vung vẩy tiến tới, hét lớn với Triệu Hùng và Nông Tuyền rằng: "Liên minh Tứ Phương đang giải quyết công chuyện, tránh ra!"
"Liên minh Tứ Phương?"
Khi Triệu Hùng nghe đến tên này, anh ngay lập tức nhướng mày.
Nông Tuyền trong tiềm thức siết chặt tay, nếu không phải lời nói lúc trước của Triệu Hùng, cậu ấy không được phép làm trái mệnh lệnh của anh. Thì hai người dám nói chuyện với cậu chủ bằng giọng điệu này, thì đã bị Nông Tuyền đánh chết từ lâu rồi.
Lúc trước khi Triệu Hùng nói chuyện với Kim Trung, anh đã từng đề cập đến thế lực ngầm ở Tỉnh Thanh Hoá.
Cuộc cải tổ của thế lực ngầm chưa bao giờ dừng lại, người mới tiếp tục lên ngôi, những người đi trước liên tục sa sút. Trên con đường một đi không trở lại này, ít ai có thể có một cái chết yên lành. Trừ khi rửa tay gác kiếm rồi đi đúng đường.
“Liên minh Tứ Phương” này là một thế lực mới nổi ở Tỉnh Thanh Hoá.
Người cầm đầu tên là "Cốc Phương", người đã giết một tên trùm xã hội đen ở Tỉnh Thanh Hoá, sau đó thì dần trở nên nổi tiếng sau trận chiến đầu tiên và rồi nhanh chóng chiếm được vị trí này.
Đây là những người thuộc "Liên minh Tứ Phương", không biết bên kia là người của thế lực nào nhỉ?
Mặc dù Tỉnh Thanh Hoá là căn cứ địa của "Hoàng Long", nhưng Hoàng Long rất ít khi tham gia vào các cuộc chiến đấu của các thế lực ngầm, có vẻ như bọn họ không hứng thú với những chuyện như vậy và có vẻ như họ lo lắng về việc những bí mật của "Hoàng Long" sẽ bị lộ ra ngoài.
Ngoài "Liên minh Tứ Phương", còn có hai lực lượng nữa kết hợp với nhau. Một bên được gọi là "Hội Minh Quân" và bên kia thì có tên là "Tập đoàn Vân Lam".
Triệu Hùng nói với hai người đang chắn đường: "Hai người anh em, thật xin lỗi, chúng ta chỉ muốn về nhà của mình thôi!"
"Về nhà? Các người có thể đi đường vòng. Nếu một hồi nữa hai bên kia đánh nhau, cẩn thận hai người cũng bị liên lụy đấy!" Một người trong số đó lớn tiếng đe dọa Triệu Hùng.
Công an Tỉnh Thanh Hoá quản lý rất tốt, nhưng không biết tại sao, các cuộc xung đột thế lực ngầm này lại đột nhiên bùng phát như vậy.
Lúc này, bọn họ nghe thấy phía trước truyền đến tiếng đánh nhau.
Hai bên đã xảy ra va chạm.
Triệu Hùng không muốn nói nhảm với hai người này nữa, nói với Nông Tuyền: "Lên đi!"
Giọng nói vừa dứt, ngay lập tức Nông Tuyền xông ra ngoài.
Hai người đều sững sờ, không ngờ Nông Tuyền lại nhanh như vậy. Mỗi người bọn họ cầm một cây gậy và chạy lên đánh Nông Tuyền.
Nông Tuyền dùng tay cầm hai cây gậy hất ra, ngay khi cánh tay của cậu ấy trở nên mạnh mẽ hơn, hai cây gậy đã trực tiếp vung lên đâm vào tay cậu ấy.
Sau khi ném hai cây gậy, Nông Tuyền vung tay đấm trúng ngực hai tên kia.
Hai người chắn đường trực tiếp bị văng ra xa vài mét.
Nông Tuyền chỉ dùng 1/4 sức lực, nếu dùng toàn lực thì hai người này có thể đã bị chết từ lâu rồi.
“Chúng ta xem một chút!” Triệu Hùng cũng không thèm nhìn đến hai người ngã dưới đất, dẫn theo Nông Tuyền đến chỗ đánh nhau.
Gần như một lúc sau, bọn họ thấy hai bên đánh nhau như lửa đốt, người của bên nào cũng bị đánh cho nát đầu.
Tuy nhiên, người của “Liên minh Tứ Phương” bị thương ít hơn.
Sau năm sáu phút sau, gần hai mươi người đã ngã xuống, còn những người bị thương thì vô số.
Trên đường, người đàn ông đi đầu đang chiến đấu mạnh mẽ.
Đánh giá về kỹ năng của bọn họ, hai người này có thể nằm trong "Bảng Võ thần". Tuy nhiên, võ công vẫn nên được đặt lên hàng đầu.
Có hơn người trong bảng và hai người này chắc chắn là bậc thầy trong "Nhân bảng". Ít nhất hai người cũng được xếp hạng nằm đâu đó trong vị thứ một trăm của "Nhân bảng".
Vài người chạy đến gần Triệu Hùng và Nông Tuyền, nhưng họ đã bị Nông Tuyền đánh gục trước khi Triệu Hùng ra lệnh cho cậu ấy.
Những người của "Liên minh Tứ Phương" trên đường đang dần lụi bại.
Triệu Hùng dắt Nông Tuyền lùi lại về sau.
Bị đấm hai cái liên tiếp, một người trong số họ hét lên một tiếng “A!” rồi ngã quỵ về phía Liên minh Tứ Phương.
Chỉ nghe thấy người đàn ông cao lớn vạm vỡ chỉ tay vào kẻ bại trận và hét lên: "Cốc Phương, để xem xem ngoài em gái anh, còn ai cứu được anh?"
Ngay khi Triệu Hùng nghe thấy người bị thương là "Cốc Phương", mà người này lại là thủ lĩnh của "Liên minh Tứ Phương" thì vẻ mặt có chút kinh ngạc.
Trận chiến đêm nay thực sự quá lớn, thậm chí người đứng đầu "liên minh Tứ Phương" cũng đã lên đường.
Từ góc độ này, xem ra lai lịch và năng lực chiến đấu của đối phương thật sự không tầm thường!