Triệu Hùng, Trần Văn Sơn, Nông Tuyền và Trọng Ảnh tiến vào từ phía trước, Sói đen dẫn theo bốn anh em nhà họ Mã cùng Đường Thất chặn đám cứu binh đến tiếp viện. Sau đó Sói đen và Đường Thất canh giữ cửa sổ phía sau, đề phòng trường hợp họ trốn thoát.
Sau khi thống nhất xong mọi hành động, Triệu Hùng phân phát cho mỗi người một chiếc mặt nạ và dạy mọi người cách sử dụng mặt nạ.
Triệu Hùng rút thanh đoản kiếm mô phỏng theo "Ngư Trường Kiếm" ra và làm động tác ra hiệu tấn công. Cùng với Trần Văn Sơn dẫn đầu đấm người xông thẳng về phía đám vệ sĩ ở cửa.
Không đợi đến lúc tiến sát gần, Trần Văn Sơn đã vung cây Liễu Diệp Phi Đao về phía đám vệ sĩ.
Tiếng hét “Á á á!…” thảm thiết vang vọng, có ít nhất ba người bên phía đối thủ gục xuống mất mạng.
Thanh "Ngư Trường Kiếm" trong tay Triệu Hùng vung ra, đám vệ sĩ mới chỉ cảm thấy hoa mắt thì đã bị lấy đi tính mạng.
Nông Tuyền và Trọng Ảnh theo sát phía sau, những tên vệ sĩ còn lại cũng bị xử lý gọn ghẽ.
“Có người xông vào!” Sát thủ Hắc hét lớn.
Cặp đôi Sát thủ Hắc Bạch vừa dọn đồ ăn thức uống ra, còn đang đợi Lục Tiểu Xuyên tới lai rai. Nghe tiếng đánh nhau bên ngoài, cả hai cùng lúc lao ra khỏi phòng.
Ngay khi ra ngoài cửa, đã thấy một người đàn ông đang vung thanh đoản kiếm đâm vào ngực Sát thủ Hắc.
Sát thủ Hắc sửng sốt, không ngờ đối thủ lại nhanh nhẹn như vậy. May mắn thay, Sát thủ Bạch ở kế bên đã tung chưởng đánh về phía Triệu Hùng.
Triệu Hùng kịp thời thu thanh kiếm lại và chém về phía Sát thủ Bạch.
“Choang!” Một âm thanh giòn giã vang lên, cây bút phán quan mà Sát thủ Hắc vừa rút ra đã bị thanh “Ngư Trường Kiếm” trên tay Triệu Hùng chém làm đôi.
Thông thường, những người có sở trường sử dụng "Bút phán quan" đều là những người thành thạo kỹ thuật châm cứu.
Sát thủ Bạch lui về bên cạnh Sát thủ Hắc, hai người vung tay, tạo ra một cơn gió mạnh đánh thẳng vào vị trí mà Triệu Hùng đang đứng.
Triệu Hùng sử dụng Linh Kiếm trong "Bùi Mân kiếm pháp" để phá cơn gió mạnh của đối thủ bằng kiếm khí của mình.
Lục Tiểu Xuyên vừa bị tên đàn em gọi dậy, bảo rằng “cặp đôi Sát thủ Hắc Bạch” mời anh ta đi uống rượu.
Anh ta bỗng hốt hoảng khi nghe thấy tiếng đánh nhau.
Theo như suy đoán của Lục Tiểu Xuyên, ngoại trừ Trần Văn Sơn ra, sẽ không còn ai khác có thể nhanh chóng lần đến được nơi như Phú Viễn Cư này.
Tay Trần Văn Sơn này thực sự là kẻ thù không đội trời chung, đeo bám lấy anh ta như một âm hồn.
May sao, khi vào ở trong căn phòng này, Lục Tiểu Xuyên đã hỏi "cặp đôi Sát thủ Hắc Bạch" rằng có căn phòng bí mật hay lối đi bí mật nào trong phòng không.
Con thỏ tinh ranh nào cũng có ba cái hang, võ sĩ võ lâm thường xây đường hầm dẫn đến phòng bí mật vì sợ kẻ địch đuổi giết. Đương nhiên, những người chính trực không hay làm như vậy. Đa số những người thực hiện hành động này đều có ý đồ xấu, chỉ có một số ít người chính trực trong võ lâm là làm để đề phòng bất trắc.
Có một gian bí mật ngay trong căn phòng nơi Lục Tiểu Xuyên ở.
Gian phòng bí mật này là một cái giếng thang máy, có thể dẫn thẳng ra bên ngoài.
Với tiềm lực tài chính của Tây Giao, làm được những điều này quả thực dễ như trở bàn tay.
Lục Tiểu Xuyên nhanh chóng mở bức tường Huyền Quan đi vào thang máy bí mật. Anh ta không mang theo Liễu Diệp Phi Đao bên mình, chỉ cầm một con dao găm để tự vệ.
Không dễ gì phát hiện được bức tường Huyền Quan này, chỉ cần “cặp đôi Sát thủ Hắc Bạch” không khai ra thì tin chắc rằng trong một thời gian ngắn, Trần Văn Sơn và những người khác sẽ không thể tìm thấy anh ta.
Sau khi Lục Tiểu Xuyên bỏ chạy, Triệu Hùng và Trần Văn Sơn lúc này đang chiến đấu máu lửa, bừng bừng khí thế.
Trần Văn Sơn dẫn Nông Tuyền và Trọng Ảnh xông lên chém giết, sau khi tiêu diệt được các cao thủ Địa bang do Lục Tiểu Xuyên mang đến và cả hai cao thủ Địa bang mà cặp đôi Sát thủ Hắc Bạch đưa tới, nhận thấy Nông Tuyền và Trọng Ảnh thừa sức đối phó với những người còn lại.
Anh ấy lên lầu trên, liếc nhìn cuộc chiến giữa Triệu Hùng và "cặp đôi Sát thủ Hắc Bạch".
Xem ra Triệu Hùng đang giữ vững ưu thế so với "cặp đôi Sát thủ Hắc Bạch", thêm hơn trăm chiêu nữa là có thể hạ gục hai lão già này.
Trần Văn Sơn bắt đầu lục soát từ phòng này sang phòng khác để tìm kiếm Lục Tiểu Xuyên.
Sau khi tìm ở một vài căn phòng, cuối cùng cũng tìm được đến phòng mà Lục Tiểu Xuyên đang ở. Nhưng không may, Lục Tiểu Xuyên đã bỏ trốn khỏi dinh thự từ trước.
Trần Văn Sơn nhìn thấy trên bàn có một ít băng gạc cầm máu, cũng như các loại thuốc điều trị nhiễm trùng chấn thương.
Một suy nghĩ lóe lên, anh ấy có thể khẳng định chắc chắn Lục Tiểu Xuyên đã từng ở trong căn phòng này.
Khi đến bên giường, Trần Văn Sơn sờ vào tấm khăn trải giường, vẫn còn hơi ấm sót lại. Điều này cho thấy người trong phòng chỉ vừa mới rời đi.
Trần Văn Sơn cau mày, tìm kiếm cẩn thận trong phòng. Dưới gầm giường, anh ấy phát hiện thấy chiếc áo sơ mi mà Lục Tiểu Xuyên đã cởi ra.
Chiếc áo sơ mi này đã nhuốm màu máu đỏ từ trước, vị trí trên ngực trái thấy rõ một lỗ thủng do bị dao găm đâm rách.
Lỗ thủng bám đầy bụi đất và máu đông lại.
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Trần Văn Sơn trở nên sắc bén, tức giận gầm lên: "Lục Tiểu Xuyên, thằng súc vật, ra đây cho tao!"
Lúc này, Trang Đồng Phú Sói Đen cùng bốn anh em nhà họ Mã và Đường Thất cũng đang có một cuộc chiến ác liệt với đám người Hoàng Long đến giải cứu.
Tất nhiên, đám người Hoàng Long cũng chỉ đang làm bộ làm tịch mà thôi!
Thấy Trang Đồng Phú Sói Đen dắt theo mấy gã cao to lực lưỡng, dũng mãnh thiện chiến như vậy, sau một lúc đánh nhau với bọn họ, người của Hoàng Long đã chạy mất hút.
Mấy tên xui xẻo bị Trang Đồng Phú Sói Đen và Đường Thất đuổi theo lấy mạng.
Sau khi xua đuổi những người cứu hộ, Trang Đồng Phú Sói Đen cử Đường Thất ra sau nhà để canh phòng không cho kẻ nào chạy thoát. Bốn anh em nhà họ Mã được để lại canh giữ cửa trước.
Để khi có biến cố xảy đến đôi bên còn có thể tiếp ứng lẫn nhau.
Sau khi đẩy lui Sát thủ Bạch bằng một chưởng, Triệu Hùng lại bồi thêm một cú sút, đá Sát thủ Hắc vào phòng nơi Trần Văn Sơn đang tìm kiếm.
Trần Văn Sơn giật mình, duỗi tay rút một cây Liễu Diệp Phi Đao từ trong tay áo ra, cổ tay khẽ rung, ném cây phi đao về phía Sát thủ Hắc.
Sát thủ Hắc chưa kịp bò dậy khỏi mặt đất thì đã có một luồng âm thanh của ám khí xé gió ập tới.
Sát thủ Hắc hốt hoảng lách người tránh đi nhưng vẫn bị phi đao đâm trúng cánh tay trái.
Ngay lập tức, máu nhuộm loang lổ cả vạt áo trước.
Sát thủ Hắc bật dậy và lao về phía Trần Văn Sơn.
Nếu như đấu tay đôi, ông ta không phải là đối thủ của Trần Văn Sơn. Tuy nhiên, cây bút phán quan trong tay ông ta đang nhắm vào các huyệt lớn quanh người Trần Văn Sơn và chọc tới.
Trần Văn Sơn vừa né tránh vừa chiến đấu với Sát thủ Hắc.
Sát thủ Hắc gặp bất lợi khi giao đấu với Triệu Hùng trước đó, đã tiêu hao rất nhiều nội lực, vừa rồi còn bị trúng thêm một nhát phi đao. Nhìn thấy kỹ năng của Trần Văn Sơn hơn hẳn mình, Sát thủ Hắc đã bắt đầu sợ hãi nhăm nhe định rút lui.
Điều khiến Sát thủ Hắc tức giận hơn cả là Lục Tiểu Xuyên vô tình vô nghĩa đã bỏ trốn trước.
Chẳng trách khi đến, Lục Tiểu Xuyên đã hỏi ông ta trong căn nhà này có gian ngầm và lối đi bí mật nào hay không. Hóa ra tên này đã tính sẵn đường thoát rồi.
Đúng lúc Trần Văn Sơn và Sát thủ Hắc đang đánh nhau kịch liệt, Sát thủ Hắc sắp thua cuộc đến nơi thì nghe thấy tiếng "Bùm!...", một bóng trắng bay từ ngoài cửa vào.
Sát thủ Bạch phun ra mấy ngụm máu, chỉ vào Triệu Hùng đang bước vào và nói: "Mày... mày là Triệu Hùng?"
Dựa theo thói bài bản võ thuật của người trước mặt, Sát thủ Bạch đã nhận ra đó chính xác là võ thuật của Triệu Hùng.
Trước đây, "cặp đôi Sát thủ Hắc Bạch" đã dẫn người đến ám sát Triệu Hùng nên có thể nhận ra cách đánh của Triệu Hùng.
Lúc đầu, cặp đôi Sát thủ Hắc Bạch cũng nghi ngờ rằng Triệu Hùng là người đang đánh với họ. Nhưng Triệu Hùng đeo mặt nạ trên mặt, là một người đàn ông hoàn toàn xa lạ, điều này khiến “cặp đôi Sát thủ Hắc Bạch” bấy lâu nay luôn cho rằng có một cao thủ khác ở tỉnh Thanh Hóa.
Sát thủ Hắc hơi mất tập trung khi nghe đến tên "Triệu Hùng". Trần Văn Sơn đánh mạnh vào ngực ông ta, và nơi Sát thủ Hắc lùi lại chính là "bức tường Huyền Quan" trong phòng.
“Bạch, đi mau!” Sát thủ Hắc hét lên với Sát thủ Bạch.
Sát thủ Bạch gắng gượng nhịn đau, nhảy lên khỏi mặt đất. Thế Nhưng vừa nhỏm dậy, thanh "Ngư Trường Kiếm" trong tay Triệu Hùng đã b ắn ra, đâm thẳng vào bụng Sát thủ Bạch.
Sát thủ Bạch ngã xuống đất và mất mạng, biểu cảm không chịu khuất phục vẫn hằn trên khuôn mặt!