Chương 2471
Diệp Phi (Phàm) thu lại ý cười nhìn Tề Khinh Mục, ấn đường có tia suy tư.
Anh luôn cho rằng cái chết của Tần Cửu Thiên rất có khả năng là do tên phế vật Diệp Cấm Thành lợi dụng, nhân cơ hội này gi ết chết anh và Đường Nhược Tuyết, bây giờ xem ra phán đoán của mình là sai rồi.
Tần Cửu Thiên thật sự đã chết rồi, còn không phải là do Diệp Cấm Thành làm, cũng có nghĩa giống như Tề Khinh Mục nói, thật sự là Đường Phi xông vào phòng phẫu thuật gi ết chết Tần Cửu Thiên.
Sao Đường Phi lại làm như vậy chứ?
Sau lưng cậu ta là người nào?
Diệp Phi (Phàm) càng thêm nghi ngờ.
Sau đó Diệp Phi (Phàm) lại nhớ đến cái gì đó: “Thủ đoạn của các người nhiều như vậy, nên dễ dàng biết lời của Đường Phi là đúng hay sai chứ.”
“Tôi hoàn toàn không hề xúi giục cậu ta giết người, nếu như lời cậu ta nói là thật, vậy thì nên chứng minh tôi vô tội.”
Anh nhìn Tề Khinh Mục: “Bây giờ cậu ta vẫn luôn nói tôi và Đường Nhược Tuyết là người đứng sau.”
“Diệp Phi (Phàm), tôi biết anh định nói cái gì, anh muốn nói Đường Phi bị người khác mua chuộc, làm người hy sinh hãm hại anh và Đường Nhược Tuyết.”
Tề Khinh Mục cũng là một người phụ nữ thông minh, cô ta nhìn Diệp Phi (Phàm) không thể tin nổi cười: “Hoặc là anh cảm thấy là Diệp Đường cố ý hướng dẫn cậu ta làm chứng chống lại hai người.”
“Tôi nói cho anh biết, đừng có suy nghĩ như thế. Cuộc thẩm vấn được tiến hành ba vòng, máy phát hiện nói dối, Veritaserum và thôi miên đều được sử dụng.”
Giọng điệu của cô ta rất kiên định: “Tất các số liệu và logic đều cho thấy, Đường Phi chỉ chứng các người là không hề nói dối.”
Hàn Tứ Chỉ do dự muốn nói, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn im lặng.
Hóc búa quá, hóc búa quá.
Nhìn thấy Tề Khinh Mục không hề có dáng vẻ lừa gạt mình, lần đầu tiên Diệp Phi (Phàm) cảm thấy chuyện này không thể hiểu được.
Một lúc sau, anh nhàn nhạt nói với Tề Khinh Mục: “Có thể cho tôi gặp Đường Phi…”
“Xin lỗi, còn chưa đến lúc đối chất.”
Tề Khinh Mục nhìn Diệp Phi (Phàm) với ánh mắt thiêu đốt, chế nhạo: “Hơn nữa tay nghề của anh rất giỏi, tôi không thể tùy ý để anh gặp người làm chứng được, ai biết được anh có âm thầm giết cậu ta không chứ?”
“Theo tin tình báo mà tôi nhận được, Shichiro Yamamoto bị trúng độc ngã xuống trong võ đài, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại đâu.”
Rõ ràng là cô ta cũng đã điều tra khá nhiều về Diệp Phi (Phàm).
“Nếu tôi thật sự có thể vô hình giết người, vậy thì bây giờ cô đã là một thi thể rồi.”
Diệp Phi (Phàm) cũng nhìn người phụ nữ trước mặt cười nói: “Cô cố gắng ra vẻ là đang làm việc công, nhưng không thể che dấu được ý định muốn g iết chết tôi đang nhảy nhót trong ánh mắt của cô đâu.”
“So với việc tìm ra hung thủ thật sự g iết chết Tần Cửu Thiên, tôi cảm thấy cô càng thích giết tôi hơn.”
“Hơn nữa khát vọng muốn g iết chết tôi này, không phải là thù của Diệp Phi (Phàm) Dương.”
Diệp Phi (Phàm) rất thẳng thắn: “Cho nên nếu như có cơ hội giết cô, tôi nhất định sẽ không bỏ qua đâu.”
Đây là một người đàn ông nguy hiểm. Mí mắt Tề Khinh Mục khẽ giật, nụ cười của cô ta không tử chủ được mà đông cứng lại, sau đó im lặng nhìn Diệp Phi (Phàm).
Diệp Phi (Phàm) tò mò hỏi: “Đúng rồi, hình như chúng ta là lần đầu tiên gặp nhau, mà cô lại muốn giết tôi nhanh như vậy sao?”