Chương 2442
Con trâu tham gia thi đấu nhà họ Đường té ngã trên đất, giãy giụa hai cái liền chết.
Máu tươi đầm đìa.
Đường Như Tuyết xem đến mức trợn mắt và há hốc mồm, dường như không ngờ lại đẫm máu tới như thế.
Diệp Phi (Phàm) nhẹ nhàng kéo mũi lần thứ hai, lại bắt giữ đến vài sợi hơi thở.
“Ngưu Ma Vương. Ngưu Ma Vương.”
“Dũng mãnh. Dũng mãnh.”
Khác với sự khiếp sợ bất động của Đường Như Tuyết, tất cả quần chúng bốn phía đều đứng lên, một đám múa may nắm tay, hưng phấn không thôi mà kêu to.
Bạn của Tần Cửu Thiên cũng hoan hô lên, tiếng vang kinh thiên động địa.
“Ngao.”
Trên lôi đài, Ngưu Ma Vương không ngừng rống giận không thôi, một bộ dáng của kẻ thắng trận.
“Anh Đường, cảm ơn vì một triệu.”
“Thật là ngại quá, hôm nay lại thắng các người năm triệu rồi.”
“Nhà họ Đường các người thật là giàu có quá mà, mỗi ngày đưa cho tôi hơn một triệu cũng đều không nhíu mày.”
Tần Cửu Thiên nghiền ngẫm cười: “Tôi quyết định, năm nay sẽ không đi làm công nữa, cứ đi tới nơi này thắng tiền, so với bản thân mở công ty kiếm tiền còn thu tiền vào nhiều hơn.”
Đường Thất lạnh mặt không nói gì.
“Anh nói xem, nếu tôi thắng một tháng, có thể sẽ đem tập đoàn Như Tuyết thắng đến suy sụp hay không?”
Tần Cửu Thiên bổ sung thêm một câu: “Hoặc là các người nên chuẩn bị đóng cửa?”
Đường Thất nghe thế khóe miệng nhịn không được co rút, cuối cùng vẫn duy trì sự lãnh đạm: “Mở cửa làm ăn buôn bán, sao lại có thể nói không có động tĩnh là tương đương với việc đóng cửa? Huống chi chút tiền ấy, tập đoàn Như Tuyết vẫn trả đủ.”
“Có khí chất.”
Tần Cửu Thiên cười ha ha: “Vậy lại đấu thêm một trận nữa được không? Lần này tiền đặt cược lớn một chút, mười triệu được không?”
“Được thôi. Tiền đặt cược mười triệu.”
Ngay khi sắc mặt Đường Như Tuyết biến đổi lớn đang muốn nói lời cự tuyệt, một bàn tay chợt ấn lên trên vai cô, Diệp Phi (Phàm) nhàn nhạt nói ra một tiếng: “Đô la Mỹ.”
“Mười triệu? Đô la Mỹ?”
Nghe được Diệp Phi (Phàm) nói ra một câu này, toàn bộ đấu trường trong nháy mắt trở thành một mảnh yên tĩnh.
Ánh mắt vô số người đồng thời nhìn về phía Diệp Phi (Phàm).
Trong mắt có khiếp sợ cũng như khó tin, tiếp theo lại xem Diệp Phi (Phàm) giống như một tên ngu ngốc vậy.
Nhà họ Đường trên đấu trường đã thua trận hơn hai hơn triệu, thua liên tiếp, hiện tại cường ngạnh chống lại bất quá chỉ đang phồng má giả làm người mập mà thôi.
Người bình thường đều có suy nghĩ cho dù không đóng cửa tránh phải chiến, cũng không nên hành động theo cảm tính như thế.
Người phụ nữ đeo kính râm bên người Tần Cửu Thiên cũng ngẩng đầu lên nhìn bằng một ánh mắt khinh thường.