Chương 2335
Tiếp theo, Diệp Phi (Phàm) lại vung vài búa, toàn bộ kẻ địch đều bị trúng một đao đứt họng ngã trên mặt đất.
“Đến lượt mày rồi!”
Diệp Phi (Phàm) xông qua chỗ tên quỷ tóc vàng.
Anh dùng tốc độ cực nhanh mà lao đến, khoảng cách hơn mười mét mà mới chớp mắt một cái đã tới, rìu trong tay Diệp Phi (Phàm)a tỏa ra ánh sáng khát máu ở trong không trung.
Sắc mặt của ên quỷ tóc vàng chỉ huy trận chiến biến đổi nhanh chóng, anh ta di chuyển bước chân về phía sau, khí thế như hồ như sói của bọn họ đang dần dần biến mất.
“Vù!” Chính vào lúc này, Diệp Phi (Phàm) đột nhiên ngửi thấy mùi nguy hiểm, anh theo bản năng bổ nhào về phía trước.
Phốc! Một viên đạn ghim trên mặt đất.
Thì ra là tay bắn tỉa.
Những tên địch ở phía trước cho là Diệp Phi (Phàm) muốn tấn công nên ồ ạt lùi về phía sau.
Diệp Phi (Phàm) lại lật người lần nữa.
Thêm một viên đạn phốc một tiếng bắn lại đây.
Một tên địch đang lùi về sau, còn chưa đứng ổn định cơ thể thì ngực đột nhiên đau xót, nghiêng ngả ngã xuống đất, tay chân co rút hai lần rồi hoàn toàn bất động.
“Vèo!”
Diệp Phi (Phàm) không vì thế mà ngưng lại, theo bản năng lại tiếp tục nghiêng người lăn đi.
Lại thêm hai viên đạn ghim trên chỗ mà anh vừa lăn qua.
Một cây đèn và một viên đá ầm một tiếng vỡ nát.
Tên quỷ tóc vàng đang muốn nhân cơ hội tập kích Diệp Phi (Phàm), nhưng cây dao vừa mới được giơ lên một nửa thì phần bụng truyền đến cơn đau kịch liệt.
Anh ta cúi đầu nhìn xuống, một vết thương thình lình đập vào mắt, hiển nhiên đạn lạc đã bắn chúng anh ta.
“A!” Anh ta không kiềm nén được mà kêu lên một tiếng thảm thiết.
Diệp Phi (Phàm) hét lên, từ trên đất bất ngờ đứng lên, giống như ma quỷ mà qua lại giữa những tên sát thủ ngoại quốc còn dư lại.
Sau một vòng tiếng súng đánh lén, bả vai Diệp Phi (Phàm) nhiều thêm một vết thương, còn năm tên sát thủ nước ngoài thì toàn bộ đều ngã trên mặt đất.
Diệp Phi (Phàm) cũng không dừng lại nghỉ, cơ thể di chuyển, gần kề tên quỷ tóc vàng đang lung lay.
Quỷ tóc vàng chịu đựng đau đớn muốn phản kích, nhưng lại bị Diệp Phi (Phàm) đá bay cây dao.
“Phốc.” Tiếp theo, Diệp Phi (Phàm) xé quần áo của tên quỷ tóc vàng, nhấc thân thể của anh ta lên rồi ném về con đường ở phía đối diện.
Tay bắn tỉa, ở tầng bảy – sân thượng của phía đối diện.
“Phốc phốc!”
Con đường phía trước, lại có thêm hai viên đạn bay qua, Diệp Phi (Phàm) di chuyển thân thể của tên quỷ tóc vàng, miễn cướng chịu hai đợt xạ kích.
Khi gần đến con đường đối diện, Diệp Phi (Phàm) lại ném tên quỷ tóc vàng.
Trong không trung, một tiếng súng vang lên, phần lưng của tên quỷ tóc vàng lúc này đã máu tươi bắn tung tóe, tiếp theo phốc một tiếng rơi trên mặt đất.
“Vù!” Nhân cơ hội này, Diệp Phi (Phàm) tung mình nhảy lên, trốn vào dưới mái hiên.
Anh không dừng lại, bước chân di chuyển, tìm thấy lối vào tầng trệt, anh nhanh chóng nhảy vào cầu thang, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất đi lên sân thượng.
Lại có người dám bắn lén anh, Diệp Phi (Phàm) không gặp một lần không cam tâm.