Khi nang̀ tỉnh dậy, cả mùi huyết nhục mơ hồ. Không có a hoàn nào ở đây cả. Nàng tự tay lau dọn, tự tay chôn phần sinh mệnh nhỏ nhoi đó.
Đến lúc đó nàng mới biết nàng ở Tây Huyền. Nơi được coi là lãnh cung của phủ tam hoàng tử.
Chôn cất hài tử của nàng xong. Nàng vấn tóc, thay đồ đi tìm Thần của nàng. Nàng đi đến nhà chính trong tiếng xì xào của hạ nhân. Nàng không hiểu có chuyện gì. Không phải là nàng được ban hôn sao, bọn họ đâu có quyền được bàn tán nàng.
Nàng đến phòng chính, không ngờ thấy chàng đang bế thê tử của chàng. Hôn nàng ấy, âu yếm nàng ấy.
Thấy nàng xuất hiện, nàng ấy thẹn thùng mắng chàng
Thần đừng nhưng thế nữa còn có người ngoài kìa
Nàng chỉ mỉm cười rồi nói
Tướng...
Nàng còn chưa kịp nói nốt chữ công thì chàng đang đập tay nói
Ngươi không được gọi là tướng công gọi là Tam Gia
Nàng sững sờ, rồi cũng cất tiếng
Tam Gia, người và phu nhân có cần nô tì dâng trà không
Miễn, ngươi về đi
Nàng khẽ gật đầu rồi quay lưng đi.
Thần từ khi nào chàng lại là Tam Gia của thiếp.
Nàng thẫn thờ đi về Tây Huyền. Cứ thẫn thờ ngồi như vậy cho đến chiều. Nàng mới phát hiện ra nàng chưa có ăn cơm và cũng không ai đem cơm cho nàng.
Nàng đi xuống thiện phòng hỏi thì câu trả lời nhận đc là Tam hoàng tử nói ở Tây Huyền có bếp, nàng tự đến lấy đồ ăn tươi về mà nấu.
Nàng gật đầu, xách giỏ đồ về. Từ nhỏ nương đã dạy nàng ngự thiện nên nàng không có lo lắng. Chỉ là nàng muốn gặp chàng thôi.
Hai ngày nay có quá nhiều chuyện xảy ra nàng không tiêu hóa hết được. Tại sao chàng lại đối xử với nàng như thế. Nàng cần câu thanh minh của chàng để có thể tiếp tục kiên trì
~~~~~~~~~~~~~
Canh hai, đêm đó, bỗng có cánh tay đụng chạm nàng. Nàng vội hét, thì bị bịt miệng lại.
Là ta
Thần?? Sao chàng lại tới giờ này
Ta nhớ nàng. Ta xin lỗi đã nói những lời sáng nay nhưng mà ta phải lợi dụng nàng ta để khống chế Lạm thừa tướng.
Chàng còn yêu thiếp không??
Sao nàng lại hỏi vậy. Tất nhiên là yêu, rất yêu
Sau đó nàng nhận cái hôn thật sâu, người lại chìm đắm trong trầm luân.
Đến canh , chàng dứt áo đi. Đến khi nàng tỉnh dậy chỉ còn bên cạnh mảnh lạnh lẽo.
Và rồi liên tiếp tháng đó, chàng không tới Tây Huyền của nàng. Nàng nghe hạ nhân nói Chàng và thái tử tranh luận rất gay gắt. Cha nàng đứng ra bênh vực thái tử ngay giữa đại điện. Khiến cho chàng bị nói bất kính với nhạc phụ. Danh tiếng của chàng trước mặt hoàng thượng đã xấu đi rất nhiều.
Nàng lại lặng lẽ về Tây Huyền thở dài. Tình yêu của bọn họ từ khi nào bị chi phối bởi chính trị như thế
Tối hôm đó chàng mang thân toàn mùi rượu tới Tây Huyền, cưỡng bức nàng. Nàng không thấy hạnh phúc chỉ thấy đau khổ.
Chàng có còn là Thần của nàng không.
Chàng vừa cưỡng bức nàng vừa nói
Lan Nhi, nàng ta thật xấu xa, cha nàng ta cũng vậy.
Thần nói vậy là nói nàng và cha nàng sao???
Nàng vội hỏi
Chàng yêu nàng ta sao??
Không yêu, ta yêu nàng mà Lan Nhi, nàng ta dễ dãi dâng tới miệng ta mà sao mà lại không ăn chứ
Nàng ta dễ dãi, dâng tới miệng ta. Phải đúng Thần nói không sai là nàng buông thả là nàng dễ dãi, là nàng không theo công dung ngôn hạnh, đều là nàng sai. Nàng không nên tin chàng yêu nàng. Đều là tại nàng.
Nàng mặc cho Thần làm gì thì làm. Sáng hôm sau, hắn tỉnh dậy, phát hiện ra mình ở Tây Huyền liền hỏi
Sao ta lại ở đây
Nàng cười khổ
Sao Tam Gia lại hỏi nô tì
Người hắn hơi cứng lại rồi đứng dậy mặc đồ quay đi.
Nhìn bóng lưng của người nàng từng yêu sâu sắc, nước mắt nàng rơi mà tim nàng cũng tê buốt.
Hóa ra mọi thứ chỉ là vở kịch sao?
Tình yêu của nàng, hài tử của nàng thì ra chỉ là để người ta lợi dụng rồi vứt đi như vậy thôi sao?
Rồi nàng lại lặng lẽ sống cuộc sống của riêng mình. Để rồi đến tháng sau trong phủ truyền tin đến Vương Phi có thai. Tam vương gia vui mừng mở đại tiệc công bố tin hỉ.
Nghe tin mà tim nàng quặn đau, ôm bụng ở đây từng có hài tử, là kết tinh tình yêu của nàng. Tại sao cũng là con cuả chàng mà chàng lại đối xử của hài tử của nàng như thế.
Nàng ủy khuất không tới dự tiệc chỉ ở Tây Huyền. Tối hôm đó, hắn lại thân đầy mùi rượu tới tìm nàng. Hắn chỉ vào mặt nàng nói.
Lan nhi có thai, biết thân biết phận thì tránh xa nàng ấy ra.
Rồi hắn lại lao vào nàng, bức hiếp nàng.
Sáng hôm sau, hắn đi lúc nàng còn chưa tỉnh.
Từ hôm đó thỉnh thoảng, hắn lại tới chỗ nàng qua đêm. Giống như cần giải tỏa nhu cầu. Đến chỉ khoảng canh, rồi đi lúc nàng còn chưa tỉnh.
Hắn còn nhớ lời hắn từng nói không??
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nàng không ngờ hắn lại làm nhanh đến vậy. Chỉ trong vòng tháng sau khi vương phi có hắn có thai, hắn đảo chính. Ép hoàng thượng nhường ngôi, giết thái tử. Đường đường chính chính trở thành hoàng thượng.
Ngay sau khi lên ngôi hắn lập đứa bé trong bụng hoàng hậu của hắn thành thái tử.
Và chính lúc đó nàng cũng phát hiện ra mình có thai.
Lúc nàng nghi bản thân mình có thai, nàng lén ra ngoài tìm đại phu mà không hề biết rằng hắn ra lệnh cho nàng làm tì thiếp sống ở Mạc Liên Cung... nơi này ở sát lãnh cung cũng không có ai lui tới.
Đến khi nhập cung hạ nhân đưa thẳng nàng tới đó. Nàng còn không có gặp được hắn. Nàng còn chưa nói được với hắn, bọn họ có hài tử.
Ngồi trong Mạc Liên cung lạnh lẽo. Nàng xoa xoa bụng rồi nói
Hài tử, con lại phải chịu ủy khuất theo nương rồi. Nhưng con đừng lo nương sẽ cố gắng bảo vệ con. Ở đây vắng vẻ sẽ không có ai hại chúng ta đâu
Nàng cố gắng vui theo, tự mình đi dạo, tự mình tìm món ăn bổ dưỡng để đứa nhỏ không bị thiệt thòi. Hắn cũng không có tới chỗ nàng. Nàng cũng không lo hắn phát hiện. Cuộc sống của nàng ở đây không khác khi ở vương phủ là mấy. Chỉ khác là có người đem đồ ăn tới cho nàng. Chỉ là hoài thai hài tử đâu phải chuyện muốn giấu sẽ giấu được. Khi nàng hoài thai đến tháng thứ , hắn phát hiện. Hắn nổi cơn thịnh nộ đến tẩm cung của nàng