"Lộc Ninh, trời ơi con gái có mệt không? Sao mà làm miết vậy?" Từ bên ngoài, một quý bà bước vào, mặc dù bà đã khá cao tuổi nhưng nhìn từ phong thái đến khuôn mặt xinh đẹp của bà không ai nghĩ người này đã hơn tuổi. Bà ăn mặc nhìn cực kì sang trọng đúng chuẩn phong thái quý bà, trêи tay bà cầm một cái cặp lồng bước đến.
"Sao mẹ lại tới tận đây, con ăn ở nhà ăn của công ty là được rồi"
"Con gái mẹ làm việc nhiều như thế sao mà ăn mấy thứ đó được, cái này mẹ đích thân tự làm đấy, con ăn thử đi" Lộc phu nhân vốn là một người không bao giờ động tay động chân đến việc nhà, bà lúc nào cũng ủ rũ nhưng kể từ khi tìm thấy con gái bà hoàn toàn trở thành một người khác. Cái gì cũng từ mình làm, đem hết mọi thứ tốt nhất dành cho Lộc Ninh.
Lộc phu nhân với Lộc lão gia rất lâu mới có một đứa con, năm bà có chửa là năm bà gần tuổi, đây chính là cô tiểu thư duy nhất của Lộc Thị, một tiểu thư cực kì danh giá, được mọi người dự đoán chắc chắn rất được lão gia và phu nhân cưng chiều vì họ chỉ có duy nhất đứa con này. Ngày đứa bé này ra đời, trêи dưới thành phố B đều biết tin, tiểu thư Lộc Thị sắp ra đời.
Ấy vậy mà đứa con gái đáng thương ấy lại bị bắt cóc vào tuần sau đó. Vì lúc đó là lúc xuất viện, tất cả mọi người đều tất bật, chuẩn bị hết mọi thứ. Biệt thự của nhà họ Lộc tấp nập, chu đáo từng chút để chào mừng cô tiểu thư về nhà. Vì quá bận rộn, cô giúp việc lại thấy tiểu thư ngủ rất ngoan bèn đặt vào một phòng, đóng cửa cẩn thận, quyết định đi bê đồ giúp người khác vì nghe thấy thiếu người nhưng khi quay lại cô ấy hoàn toàn tá hỏa vội vàng hét lên
"Tiểu...tiểu thư nhỏ biến mất rồi"
Lộc lão gia biết tin lập tức cho phong tỏa thành phố B, bắt đầu cho người tìm ra bằng được cô con gái nhỏ này nhưng tất cả đều bằng không, cô giúp việc kia thì bị trừng trị một cách nào đó mà không ai rõ. Lộc phu nhân biết tin lập tức rơi vào trạng thái điên loạn, bà luôn luôn gào khóc "Đứa con gái đáng thương của tôi"
năm sau đó Lộc phu nhân trạng thái đã ổn định hơn rất nhiều nhưng lúc nào bà cũng buồn, hễ ai mà vô tình nhắc đến đứa con gái xấu số ấy trước mặt bà, bà lập tức sẽ cho sa thải, nguy hiểm hơn bà sẽ triệt cả đường sống của gia đình nhà người ấy. Nhưng thật may mắn ông trời cuối cùng không phụ lòng bà. năm sau đó là lúc cô tiểu thư ấy được tuổi đã nộp hồ sơ vào trong số những trường của Lộc Thị. Lộc phu nhân ở ngay phòng hiệu trưởng chán nản, bà giở qua giở lại xem hồ sơ của học sinh xem có ai là nhân tài không thì thấy hồ sơ của một cô gái, bà lập tức ngồi thẳng người dậy khuôn mặt cực kì tỉnh táo.
"Trần Thư Di? Sao mà...sao mà giống đến thế này?" Sau đó bà lập tức hỏi hiệu trưởng cũng có mặt ở ngay đó.
"Mau xem xem, tôi và cô gái này thế nào?"
"Ôi..Lộc phu nhân, thật sự rất giống"
"Mau..mau liên lạc cho học sinh này nhanh lên" Lộc phu nhân lập tức trở lên kϊƈɦ động, bà không phải nằm mơ chứ, cô gái kia thật sự rất giống bà, mặc dù có hơi viển vông nhưng bà mong đó là con gái bà nhưng đương nhiên bà vẫn có chút không tin, liệu con gái bà còn sống đến lúc này không? Nghĩ đến đã nhói đau.
Họ liên lạc được với Thư Di, cô bước tới nhìn người phụ nữ trước mặt rất sang trọng, quý phái cô ngay lập tức chào hỏi "Chào Lộc phu nhân ạ! Cháu là Trần Thư Di"
Sau đó cô ngẩng đầu lên nhìn thấy gương mặt xúc động của bà sau đó cô có tia hoảng hốt, cô và Lộc phu nhân này có phần giống nhau. Bà sùi sụt nhìn cô "Nhìn gần thế này càng giống"
"Phu nhân nói gì vậy ạ?" Cô có chút hơi sợ hãi.
"Có thể cho ta xin vài sợi tóc của con không?"
Thư Di nhận ra điều gì đó lập tức cười trừ "Phu nhân là muốn..."
"Ta muốn xem xem con có phải con gái ta không?" Bà lại càng chắc chắn khi cô gái này có cùng năm sinh với con bà, không thể có nhiều sự trùng hợp như vậy được.
"Phu nhân chuyện này sao có thể được" (lưu ý, Thư Di và mẹ nuôi sống ở thành phố A, Thư Di nộp hồ sơ đến trường học và gặp Lộc phu nhân là thành phố B)
- --------------------------------
Giải thích: Nếu ai thấy việc nhìn ảnh nhận ra con mình là vô lí thì au giải thích nha. Thư Di cực kì cực kì giống mẹ lên có thể nhìn ra luôn, có bằng chứng sống nữa nhé Kim TaeHyung và bố anh ấy, nhìn như hai anh em sinh đôi vậy và nữ chính và mẹ cô ấy trong trường hợp này là giống nhau y đúc như thế.
Hôm nay hơn chữ gòi nha, đánh máy muốn trẹo xương tay. Ủng hộ tui nhiều nha. Mỗi like và cmt của các bạn chính là động lực để au ra chuyện nhanh hơn không bị lười.
Like và cmt cho truyện nha mọi người.