"Nhưng em muốn chung vui với mọi người mà" Cô ta nói xong ánh mắt thách thức nhìn về phía Thư Di nhưng ánh mắt đó chỉ là lén nhìn mà thôi không thể đẻ Đông Quân biết. Thư Di cười nhạt một cái, các món ăn bắt đầu được đưa ra, cô đói rồi cũng không muốn gây chuyện để mọi thứ trở lên căng thẳng.
Mọi người bắt đầu động đũa trong im lặng nhưng ai đó không an phận cứ liên tục lên tiếng, và quá đang nhất là "Anh Quân, mẹ bảo ăn tôm rất tốt cho bệnh của em nhưng em không muốn ăn vỏ"
Đông Quân thấy vậy có hơi khó xử còn Thư Di thì khuôn mặt vẫn lãnh đạm như vậy, chỉ ăn và không quan tâm đến mọi thứ xung quanh, ai biết được nước mắt cô đang được nuốt ngược vào trong, cô chỉ muốn òa khóc ngay bây giờ nhưng cô tự dặn lòng mình phải thật mạnh mẽ.
"Anh bóc cho Giai Kỳ được không" Đông Quân anh thật quá đáng sao có thể hỏi con gái nhf người ta câu này được chứ, Thư Di nuốt ngược nước mắt vào trong nói "Tùy anh" Và sau đó anh ấy bóc cho cô ta thật, hình như đang sỉ nhục cô vậy. Minh Triết thấy vậy vội ra hiệu cho thằng bạn mình dừng ngay hành động ngu dốt này lại nhưng người kia lại hoàn toàn không để ý đến Minh Triết đang bất lực cứu vớt cho Đông Quân.
"Quả này là xong bạn anh, bọn con trai các anh chẳng ma nào tốt cả" Tự nhiên tại Đông Quân rồi Minh Triết bị liên lụy là sao? Đông Quân cậu thật là ngôi sao xui xẻo với tụi này mà.
"A...cảm ơn anh Quân nhiều" Giọng nói nũng nịu vang lên khiến cho tất cả mọi người chú ý, cô ta dường như là cố tình nói cho Thư Di nghe vậy. Thư Di đứng dậy "Xin phép tôi vào nhà vệ sinh chút"
Sau đó cô lập tức bỏ đi khiến cho bao con mắt ngỡ ngàng riêng lại có một người cực kì đắc ý. Đông Quân thấy vậy vội vàng chạy theo cô. Thư Di vừa đến nhà vệ sinh nữ liền bị Đông Quân kéo lại "Anh xin lỗi, tại..tại bệnh của cô ấy"
"Vậy anh có thể ở với cô ấy, chăm sóc cô ấy suốt đời đi cần em làm gì nữa?" Cô nói một cách đầy lạnh nhạt thờ ơ, không gắt giọng, không gào thét hay lớn tiếng vẫn giữ một hình tượng cực kì bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt anh khiến anh không biết phải trốn chạy như thế nào chỉ biết nói câu "Anh xin lỗi"
"Được rồi ánh đi ra đi" Cô bỏ tay anh ra sau đó bước vào nhà vệ sinh, Thư Di đứng, thân thể gầy nhìn thật cô độc. Đông Quân vẫn cực kì lo lắng, ánh đứng bến ngoài chờ đợi một hồi lâu sau đó thấy cô đi ra, cô cứ thế lướt qua anh có thể thấy mắt cô đã đỏ hoe lên, là vì khóc! Cô gái mạnh mẽ này lại khóc vì anh!
Lúc bọn họ ra ngoài thì thấy một màn chửi nhau gần như mất kiểm soát đến đánh nhau của Băng Băng và Giai Kỳ.
Quay về gần nửa tiếng trước đó. Khi Thư Di vừa mới đi Đông Quân đuổi theo sau Băng Băng vô tình nhìn thấy nụ cười đầy ẩn ý của Giai Kỳ. Băng Băng nhếch mép lẩm bầm "Cướp bạn trai của người khác chắc rất vinh dự" Minh Triết cũng nghe thấy vội vàng đẩy tay cô "Em nói gì vậy?" Ngay sau đó nhận lại ánh mắt đầy thù địch của Băng Băng.
"Sao...sao cậu lại nói như vậy? Mình không có" Vì vẫn còn Minh Triết ở đây lên cô ta giả vờ yếu đuối cho Minh Triết xem đây mà. Đúng là thứ hồ ly tinh.
"Mày làm gì mày tự biết" Băng Băng khoanh tay, khinh thường những đứa dám làm không dám nhận, cuối cùng mày cũng chỉ là tiểu tam cướp mất hạnh phúc của người khác.
"Thôi, thôi" Minh Triết không biết lên theo phe ai chỉ có thể đứng ở giữa giảng hòa. Ả Giai Kỳ thấy vậy lập tức chạy đến ôm lấy cánh tay Minh Triết "Anh à, em sợ cậu ấy đánh em"
"Mày có tránh xa người yêu tao ra không? Cướp người yêu của Thư Di còn chưa đủ với mày hả?" Lời nói này là do lúc đó Băng Băng quá khích lên lời nói có phần quá đáng. Minh Triết lập tức ngắt lời cô "Em nói cái gì vậy?"
"Anh là bênh nó hả?" Con hồ ly tinh này cũng thật là xạo quyệt, là do cô ta ngụy trang có tốt hay do bọn đàn ông quá ngu dốt? Minh Triết lúc này cánh tay dường như muốn ôm luôn Giai Kỳ vào lòng vậy còn cô ả thì liên tục giả vờ đáng thương, túm áo ôm lấy Minh Triết không buông. Đây là hoàn cảnh gì vậy? Băng Băng thừa nhận cô là một con người yếu đuối cũng rất mau nước mắt chứ không được mạnh mẽ như Thư Di. Mới có thể thôi mà nước mắt cô đã chảy ra đứng đối mặt với Minh Triết.
Minh Triết thấy vậy vội vàng nói "Đừng khóc mà, anh xin lỗi" Cô có thể nhìn thấy Minh Triết đã từ bỏ cô ta để tiến về phía cô nhưng cô ả Giai kỳ kia thì bám lấy Minh Triết không buông, cuối cũng máu nong sôi lên, Băng Băng tiến đến túm lấy tóc ả Giai Kỳ lôi ra "Mày có đi ra không?"
Thấy một màn ầm ầm trong nhà, mọi người xung quanh dần dần nhìn về phía này. Vì đây cũng là giờ cao điểm người ta đi ăn nhiều lên càng có nhiều người, còn có những người giơ điện thoại lên không một ai vào can ngăn hộ chàng trai đang bất lực đằng kia.
- -----------------------
Đánh úp buổi sáng nha, đc hôm au dậy từ h lên mới đăng đc sớm. Mọi hôm toàn dậy h
Like và theo dõi truyện nha