Tên tội phạm trốn rất kỹ, tưởng chừng đã tìm được người thì lập tức một vụ án mạng khác diễn ra, được phát hiện bởi người dân
Nạn nhân là nhân viên cứu hỏa, tuổi vết thương gây nên cái chết của nạn nhân là vết thương trên cổ
Từ những chi tiết cho thấy hung thủ đang nhắm đến những cô gái bị khuyết tật, đột nhiên lái sang thành người đàn ông khỏe mạnh, cảnh sát tưởng chừng mình đi sai hướng và thật may, nhờ vào đầu óc thông minh của Conan và Subaru, cả hai chứng mình hướng đi ban đầu là đúng và suy luận của Amaya không sai
Ngay sau đó họ tìm được căn nhà của hung thủ, nhờ vào việc hương liệu và sợi vải pháp chứng thu thập được cho thấy hung thủ không phải là thợ cắt tóc ban đầu họ đã bàn, chính xác là nhân viên chăm sóc tóc thì đúng hơn, dần dần tìm ra kẻ đứng sau các vụ án giết người gần đây
Đến nhà, người không có nhưng ông Megure và trung sĩ Takagi phát hiện trong nhà có đồ trẻ con bằng len đang đan dở, một hình nhân phụ nữ và những bức vẽ nghệch ngoạc của học sinh tiểu học
Không thấy người, ông Megure liền cho người tìm kiếm, lập tức bắt được người vì khi ấy hắn cũng vô tình trở về nhà, cảnh sát rất nhanh đã tóm được hung thủ
Đến đồn cảnh sát lấy lời khai, hắn không tỏ ra sợ hãi, huênh hoang mình đã giúp cho xã hội càng thêm sạch sẽ vì đã giết sạch những người khuyết tật đó, nguyên nhân sâu xa khiến gã căm ghét họ như vậy là do khi xưa, vào một tai nạn cháy chung cư, đáng lẽ gia đình của hắn gồm vợ đang mang thai và đứa con gái lên lớp của hắn bị kẹt lại, người cứu hộ không cứu họ trước mà cứu đứa bé bị khuyết tật, nên từ đó sinh hận, và người đàn ông bị giết chính là người cứu hộ đó
Còn hình nhân trong nhà, chính là tro cốt của người vợ và đứa con gái của gã, vì quá thương nhớ hai người mà gã đã làm hình nhân họ
Sau khi được nghe kể tường tận, Amaya chỉ có thể thở dài, này là yêu quá hóa điên đây mà, vì vụ án này mà tất cả mọi người đã phát hiện mắt cô có vấn đề, và dĩ nhiên là nhiều cuộc gọi phương tám hướng gọi đến hỏi thăm sức khỏe cô và cha mẹ ruột nữa, họ đã tức tốc từ nước ngoài trở về Nhật chăm nom cô mấy ngày, và không cho cô ở một mình, bắt dọn qua nhà của cha nuôi
Trên đường trở về nhà cha nuôi Amaya có liếc qua cậu nhóc, Cha mẹ chưa biết vụ nhà có thêm một người sao
Conan giả vờ như không thấy ánh nhìn của cô, gác tay sau đầu vui vẻ huýt sáo
Được mọi người quan tâm như vậy, lòng cô tự nhiên trở nên nhẹ nhõm rất nhiều, có lẽ tự mình chịu đựng nhiều thứ sau đó nhận được nhiều yêu thương đến thế, cô cảm thấy những năm mình trải qua quả thật đáng giá
Cô ở nhà cũ được mấy ngày thì cũng quay trở về nhà và cònđang ngồi sau nhà hóng gió, tiếng chuông cửa vang lên làm cô giật mình, Subaru đã đi ra ngoài có công việc, hiện tại trong nhà chỉ có mình cô thôi, nên ra mở cửa không nhỉ?
Chợt nghe giọng từ ngoài vang vào "Có ai ở nhà không ?"
Là giọng thầy Araide đây mà
Amaya vội vàng đi ra ngoài mở cửa cho khách, vì có nghe qua bệnh tình của Amaya nên thầy rất kiên nhẫn chờ đợi
nhìn thấy cánh cổng được mở, Araide liền thở ra "May quá , thầy cứ tưởng là là không có ai đó chứ"
"Thầy vào đi, may là thầy gọi đấy, nếu không em cũng không dám mở cửa" Amaya mỉm cười, né một bên chừa đường cho Arade vào nhà
"Thăm bệnh nhân thầy không biết đem gì theo, chỉ biết khá thích hồng trà nên đem cho em đây" Araide cầm lấy tay Amaya đưa cho cô giỏ quà thăm bệnh
"ôi trời, thầy đến thăm là quý lắm rồi, em cảm thầy nhiều"
Vì sẵn đang uống trà ăn bánh ngoài trời, Amaya dẫn thầy ra phía sau nhà ngồi cùng nhau nói chuyện phím, nhưng điều cô không nhờ nhà cô lại có một nhóm camera linh hoạt như vậy
Thầy chưa ngồi được lâu, một nhóm con nít chạy ào qua, vâng không ai khác chính là đội thám tử nhí bao gồm Genta, Mitsuhiko, Ayumi và cả thằng nhóc Conan nữa
"Chị ơi, chị đang hẹn hò ạ ?" Ayumi ngây thơ hỏi
"Chị ăn bánh mà không rủ tụi em" Genta chống nanh, tỏ ý giận dõi vì có đồ ngon mà không rủ
Hai người lớn đang vui vẻ trò chuyện, khi nghe loạt câu hỏi không biết phải trả lời thế nào, càng chối thì giống như có tật giật mình
"Không phải, không phải đâu... các em hiểu lầm rồi" Thầy Araide ngại ngùng phân bua
"Không phải mà mặt thầy đỏ thế ?" Mitsuhiko trêu chọc
Thế là mấy đứa nhóc có cơ hội liền vòng quanh thầy hùa nhau mà bắt nạt, Amaya một bên uống trà chỉ...cười
"Nhóc con... em không để cho chị mày yên tĩnh được sao ?" Amaya tranh thủ mọi người không chú ý, nói chuyện với Conan, cái tên nhóc này cứ mỗi lần xuất hiện, thế nào cũng phá cô
"Chị à... là do bọn nhóc, chứ có phải em đâu" Conan tỏ ra mình là người vô tội "Em nghe nói quen thầy giáo là không được đâu"
Cái thằng nhóc này, nghĩ gì đâu không
Amaya bất lực thở dài, cô chưa sẵn sàng bước vào mối tình mới đâu, đúng là thầy có hiền và đẹp trai đấy nhưng thầy lại mang cô cảm giác là anh trai nhà bên thôi, còn sâu đậm hơn có lẽ không có
Với sự truy hỏi của đám nhóc đã thành công đuổi người về, Amaya khi ấy chị biết cạn lời, không quên vô cùng ngại ngùng tiễn người đi, ối trời cứ có người khác giới, cô không rõ vì sao từ người này đến người khác điều bị đuổi đi một cách bí ẩn, giờ muốn có bạn trai cô nghĩ mình phải rải qua nhiều gian nan lắm đây
Ỷ lại Amaya không nhìn thấy, khi thành công nhiệm vụ, bọn trẻ vui vẻ giơ ngón cái về hướng Conan, thằng nhóc Conan này sau khi nghe được vụ thất tình của chị gái mình, tên đàn ông nào cũng điều chướng mắt cậu, ngay cả Subaru cũng thế, khi có dịp cậu sẵn sàng đẩy người kia ra
Giờ trong lòng cậu lại nghĩ, thật ngu ngốc khi cho anh ta ở nhà mình, mọi sự quyết định sai lầm điều phải trả giá, và cậu đang trả đây
Ở một góc phố không mấy ai để ý , chiếc xe Porsche A đậu ở đó, bên trong xuất hiện hình bóng của người Vermouth, Gin và Volka
Tên Volka lâu lâu cứ nhìn vào cái ngõ tối kia, tên Gin hút điều này đã là điếu thứ rồi còn Vermouth đang say sưa đọc cuốn tiểu thuyết trên tay
"Cái đó có gì hay mà cô lại say mê đến vậy ?" Volka vì quá nhàm chán, liền tìm kiếm đề tài nói chuyện
"À... Kir đã giới thiệu tôi một quyển sách trinh thám của một vị tác giả cô ấy yêu thích, vì nhàm pchán tôi đọc thử thế là say sưa khi nào không hay" Vermouth giở trang tiếp theo, tập trung từng câu chữ, câu chuyện trên sách
"Cô mà cũng yêu thích loại sách vở nhàm chán này sao" Gin không quên mở lời châm chọc cô ta
"Ồ này... tôi cũng là người nói câu đó với Kir đấy" Vermoth mỉm cười với đồng đội của mình "Nếu anh thấy quá nhàm chán, anh có thể đọc nó thay vì mấy điếu thuốc độc hại đó đấy" Nói rồi đưa cho Gin một quyển trong chồng sách bên cạnh
Gin bình thường thấy mấy quyển sách này đã ném qua một bên rồi, ma xui quỷ khiến thế nào, hắn nhìn đến bìa cuốn truyện hồi lâu mới cầm lấy giở vài trang ra đọc
Hai người trong xe vô cùng ngạc nhiên, Vermouth vốn muốn đùa hắn thôi thật không ngờ hắn lại chịu đọc, còn Volka thì khỏi nói, hắn len lúc tháo kính đen xuống xem mình có bị hoa mắt không rồi len lén nhìn ngoài trời
Mong là hôm nay không có bão, Volka thầm nghĩ
P/S: Vì không nghĩ ra được tình huống, làm ra khung cảnh này có bị gượng ép quá hok ta
Mong tối nay có chữ chạy trong đầu để có thể đăng truyện tiếp cho các nàng nhaaaa