Cha Tôi Là Chiến Thần

chương 173: chương 173

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hai người ngẫu nhiên chọn một chỗ ngồi xuống, đại diện ban tổ chức bắt đầu phát biểu trên sân khấu.

Khi Tranh Kiến, người đứng đầu hiện tại của nhà họ Tranh lên sân khấu tuyên bố chính thức bắt đầu cuộc đấu giá, đám đông đã reo hò cổ vũ.

Sau đó, một ông già bước lên sân khấu ngay lập tức gây ra một cơn chấn động như sấm sét tại hiện trường!

"Không, không ngờ ông cụ Tranh, Tranh Triêu Tịch lại đích thân tới hiện trường!"

Nhìn thấy ông lão trên tay chống gậy gỗ lim, tóc bạc phơ nhưng tinh thần vẫn rất tốt, rất nhiều người có mặt tại hiện trường đều há hốc mồm.

"Tranh Triêu Tịch, mặc dù không còn là gia chủ của nhà họ Tranh.

"

"Nhưng ông ta có địa vị cao nhất trong nhà họ Tranh, rất được kính trọng.

Ông ta là nhân vật số một ở khu vực Đông Hải này, thậm chí là toàn bộ Trung Quốc!"

Nhiều người xung quanh xì xào bàn tán.

Nghe những lời thảo luận này, Linh Ân mỉm cười: "Ông chủ, nghe họ nói ông cụ kia dường như có địa vị rất lớn.

"

Dương Tiêu liếc nhìn cô gái này: "Đừng làm gì cả, hôm nay chỉ cần lấy được thứ chúng ta muốn là được.

"

Dương Tiêu chỉ có một mục đích khi đến cuộc đấu giá này, và anh sẽ rời đi ngay sau khi lấy được vật phẩm.

Chẳng mấy chốc, hết món này đến món khác liên tục lọt vào mắt xanh của mọi người dưới sự giới thiệu của cô bán đấu giá xinh đẹp.

Bầu không khí đấu giá dần dần sôi trào, có không ít người ra giá.

Hơn chục vật phẩm được đấu giá liên tiếp, số tiền giao dịch rất lớn, cao nhất thậm chí còn vượt qua con số!

Không hổ là hội đấu giá tiêu chuẩn cao nhất ở Đông Hải!

Sau khi chờ cả buổi sáng, cuối cùng cũng tới những gì Dương Tiêu chờ đợi.

Người bán đấu giá xinh đẹp mang lên một chiếc hộp pha lê, tươi cười giới thiệu.

"Đây là năm loại thuốc quý hiếm của Trung Quốc được thu thập từ các nơi ở Âu Á, giá khởi điểm là .

tệ.

"

Giá khởi điểm chỉ .

.

Đột nhiên, nhiều người tại hiện trường mất hứng thú.

Thậm chí có người nói, tại sao một thứ rẻ tiền như vậy lại xứng đáng xuất hiện trong hội đấu giá Đông Hải chứ?

Vàng bạc châu báu cũng không phải, đồ cổ quý giá cũng không phải, chỉ là mấy cây thuốc bắc không rõ công hiệu, ai thèm mua chứ?

Nhìn thấy cảnh này, Dương Tiêu mỉm cười, tình huống này càng khiến anh thích hơn, anh lập tức giơ biển hiệu.

"Quý ông này đưa giá .

.

"

Sau một lúc.

".

"

".

"

".

"

Một vài người đam mê y học Trung Quốc cũng kêu lên vài câu tượng trưng.

Lúc này, Dương Tiêu lại giơ biển: ".

.

"

Đột nhiên, không ai hét giá nữa.

Cái giá , thậm chí sẽ không gây ra bất kỳ tiếng vang nào trong cuộc đấu giá này.

".

lần một, .

lần hai! "

Giao dịch sắp thành công thì đúng lúc này, mọi người nhìn thấy ông già Tranh Triêu Tịch và con trai Tranh Kiến đang ngồi ở ghế giữa thì thầm vài câu.

Tranh Kiến vừa bước đến gần người bán đấu giá xinh đẹp vừa cười nói điều gì đó.

Người bán đấu giá xinh đẹp lập tức giới thiệu lại với nụ cười trên môi: "Để tôi nói cho mọi người biết một tin tức nhỏ, năm loại thuốc bắc này là một trong những loại thuốc yêu thích của ông cụ Triêu Tịch đấy.

"

Những lời này vừa nói ra, hiện trường liền nổ ra một trận chấn động!

Việc tiết lộ thông tin này có nghĩa là gì?

Điều này có nghĩa là bất cứ ai có thể lấy được năm loại thuốc cổ truyền Trung Quốc này và gửi cho ông cụ Tranh thì sẽ có thể làm quen với ông cụ Tranh!

Đây là một cơ hội tuyệt vời để lấy lòng nhà họ Tranh!

Ngay sau khi tin tức được đưa ra, ngay lập tức có một số người hô giá.

" triệu!"

" triệu!"

" triệu!"

Lúc này, một giọng nói bình tĩnh vang lên.

" triệu!"

Ngay khi âm thanh phát ra, hiện trường truyền đến một trận xôn xao! Mọi người đều nhìn sang.

Là Khương Phong Phàm, gia chủ nhà họ Khương ra giá!

Mặc dù nhà họ Khương chỉ là một gia tộc hạng ba ở Đông Hải, nhưng hiện tại đang trên đà phát triển.

.

Truyện Chữ Hay